Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 496
Cập nhật lúc: 2024-09-18 10:57:02
Lượt xem: 47
"Yên tâm đi, ngươi đã không ăn cơm hai ngày nay rồi, cho dù muốn ăn thì ta cũng sẽ không để cho người ǎn."
Thẩm Bích Thấm mỉm cười nói xong nhìn nhìn tay Tống Nhất Phàm nói: "Vậy bây giờ ngươi có thể buông tay ra trước không."
"A, nắm tay một cái thôi mà." Nghe thấy Thẩm Bích Thẩm nói thế, lúc này Tống Nhất Phàm mới buông tay ra, mặt đỏ ửng mà rũ mắt xin lỗi Thẩm Bích Thẩm.
Từng sợi tóc như mực tán loạn trên gối thêu, khuôn mặt tuấn lệ đầy rặng mây đỏ, giống như đóa hoa phù dung, tú lệ tuyệt trần, trực tiếp khiến cho mấy người đứng đó thấy đều thất thần.
Thẩm Trí Viễn họ nhẹ một cái liền vội vàng xoay người ra hướng khác, trong lòng âm thầm cảm thán, sao lại có thể có một nam nhân sinh ra đẹp như thế chứ, lúc này hắn mới thật sự hiểu được tại sao lại có nhiều quan to hiển quý nuôi dưỡng nam sủng như
vậy, nếu thiên thân chi tư giống như Tống công tử, thì ngay cả nam nhân cũng sẽ động tâm thôi.
"Tiểu màn thầu ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta bảo người đi làm đồ ăn cho người ăn"
Thật ra Thẩm Bích Thẩm tương đối bình tĩnh, sau phút chốc kinh diễm sau đó liền bình tĩnh xuống, chậm rãi đi đến cửa, cố gắng khống chế bản thân để đi đứng giống như bình thường, nàng không muốn để Tống Nhất Phàm lo lắng cho nàng.
Thấy Thẩm Bích Thấm đi ra ngoài, hai người Thẩm Trí Viễn chào hỏi Tống Nhất Phàm cũng đi theo ra ngoài, bọn họ đều rất muốn biết đến tột cùng thì Thẩm Bích Thẩm đã xảy ra chuyện gì, sau đó bọn họ còn có một việc muốn nói với Thẩm Bích Thẩm.
"Ngũ muội, muội làm sao vậy."
Cửa phòng đóng lại, Thẩm Bích Thấm liền đỡ cái trụ ở hành lang rồi ngồi trên hành lang, thấy trán Thẩm Bích Thẩm lúc này đều chảy mồ hôi lạnh, hai người liền đi đến giúp nàng ngồi xuống.
"Không có việc gì đâu, chỉ là trên chân muội có chút vết thương nhẹ thôi, nói nhỏ một chút, đừng để tiểu màn thầu nghe thấy, làm hắn lo lắng." Thẩm Bích Thấm cau mày nói nhỏ: "Đỡ muội đi đến thư phòng đi, muội kể việc này cho các huynh."
Bởi vì trên cơ bản thì thư phòng chỉ có một người là Thẩm Bích Thấm dùng, chỉ cần Thẩm Bích Thấm ở đó thì sẽ không có người đến đó quấy rầy, bởi vậy nên đến thư phòng để nói chuyện là sự lựa chọn tốt nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-496.html.]
"Được rồi." Huynh đệ hai người gật gật đầu, mỗi người một bên đỡ Thẩm Bích Thấm đi đến thư phòng. "Chính là như vậy đó."
Sau khi đến thư phòng, Thẩm Bích Thẩm đã nói sự việc với hai người một cách đơn giản, đương nhiên những việc g.i.ế.c người trong đó đều được loại bỏ hết: "Hôm qua muội ở tại Quý phủ, Quý Hiên Dật vì muội mà bị thương, tính mạng khó giữ, muội cần phải xác nhận được hắn an toàn mới có thể yên tâm rời đi."
"Thấm Nhi, huynh thấy Tam gia đối xử với muội giống như...
Thấm Trí Viễn tận lực tìm từ ngữ để diễn đạt, tuy hắn là huynh trưởng, nhưng ở trước mặt người muội muội cực kì có chủ kiến này ngược lại lại có một chút kính sợ.
"Giống như tam ca nói vậy, hắn ta đúng thật có quan tâm đến muội." Nói đến đây trên mặt Thẩm Bích Thấm không hỏi xuất hiện những vết đỏ.
"Vậy còn ngũ muội, muội với hắn thì..."
Nhìn bộ dạng Thẩm Bích Thẩm, Thẩm Trí Viễn đã đoán được đáp án, nhưng ahnws vẫn muốn xác nhận một chút.
"Bây giờ vẫn chưa xác định được, muội cũng không biết nữa."
Thẩm Bích Thấm ngại ngùng nói câu này, sau đó nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Tam ca, tứ ca các huynh nhớ kỹ, chuyện này không thể để cha và nương biết đâu đấy."
"Ngũ muội, muội yên tâm đi, Mộ Dung đại ca đã nói với bọn huynh rồi, bọn huynh cũng đồng ý rồi." Thẩm Kỳ Viễn gật đầu một cái nói.
"Mộ Dung ca ca sao sao Mộ Dung ca ca lại biệt chuyện này."
Nghĩ đến đây Thẩm Bích Thẩm đột nhiên nghĩ tới, sao Quý Hiên Dật lại biết nàng bị sơn tặc cướp chứ.
"Là do Cây Lê trở về báo tin đó, Mộ Dung ca ca nhận được tin tức mới biết muội bị sơn tặc cướp đi, bên phía Tam gia cũng là do Mộ Dung ca ca thông báo đến." Thẩm Trí Viễn nói.