Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 122: Làm Cái Gì Cũng Đáng Giá
Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:57:13
Lượt xem: 68
Hàn Lặc tiện tay chọn lấy một quả cầu giấy, đem nó đặt lên bàn.
Lực chú ý của mọi người lập tức bị dắt trở về, Đàm Mỹ Phân lại đánh Vương Tuệ Nhã thêm hai cái mới lảo đảo ngồi trở lại bên cạnh Hàn Đại Nghiệp.
Hai chị em Hàn Thành Hồng đi theo bu lại: "Lão tứ, em bắt được cái gì?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Khuôn mặt Hàn Thành Thanh xấu hổ, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, nhưng cơ bắp toàn thân hắn lại lặng lẽ kéo căng rồi.
Hàn Lặc nắm tờ danh sách, đọc lên: "Xe đạp một cái, radio một đài, máy giặt quần áo, một căn nhà hai gian ở phố Ngô Đồng (quy ra tiền 2300), toàn bộ đồ trong phòng mình. . ."
Hàn Lặc biết rõ bọn hắn để ý, cố ý kéo dài âm thanh.
Mỗi một câu anh đọc, lòng mọi người ở đây lại rút theo một cái, nhất là Hàn Thành Thanh cùng Hàn Thành Tuyết, tròng mắt hai người cũng rất nhanh đã đỏ lên.
Hàn Thành Thanh cắn chặt răng, cơ bắp trên mặt cương thành mấy khối, phí hết sức của chín trâu hai hổ mới đưa cái phần không cam lòng kia kiềm chế lại.
Vận khí của Hàn Lặc sao lại tốt như vậy chứ?
Hầu hết tất cả các vật dụng có giá trị trong nhà đều được đưa vào đó.
Thật là một loại vận may khiến người ta thống hận.
Hắn lo lắng cha sẽ có lòng nghi ngờ hắn đối với Hàn Lặc có thái độ, không chỉ không dám lộ ra một phần bất mãn, còn phải bày ra tư thái của anh cả, làm bộ rộng lượng vui mừng.
Hàn Thành Thanh cắn răng hàm, xây dựng lại tâm lý.
"Cha, lão tứ đã có xe, xe đạp đoán chừng không dùng được, Thành Tuyết ngày thường dùng đã quen, không bằng đem xe đạp lưu lại, con bù vào cho lão tứ 500, cha cảm thấy như thế nào?"
Hàn Thành Tuyết thét lên: "500? Chiếc xe này dùng đã ba năm rồi, ở đâu ra giá trị nhiều tiền như vậy."
Cho Hàn Lặc còn không bằng cho cô ta, để cô ta mua một chiếc mới.
Hàn Thành Thanh đôn hậu cười cười, nhìn Hàn Lặc thật có lỗi nói: "Chị dâu em lòng dạ hẹp hòi, đã làm sai chuyện. Những năm này tiền đưa đến nhà mẹ đẻ tiền khẳng định hơn năm trăm. Chỉ là trong nhà chi tiêu nhiều, cha những năm này cũng không tích lũy được bao nhiêu, trước hết đền bù tổn thất cho em 500 a. Lão tứ, em chớ tức giận với anh cả ah."
Hàn Đại Nghiệp nghe vậy, hơi không thể nhìn ra mà gật gật đầu.
Ánh mắt dò xét dần tan biến.
Mặc kệ vợ con trai cả thế nào, con trai cả luôn tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-122-lam-cai-gi-cung-dang-gia.html.]
Vương Tuệ Nhã cúi đầu không nói, giống như cam chịu.
Hàn Thành Hồng cả đêm không nói gì, mấy lần muốn mở miệng, đều bị chồng ngăn cản.
Anh vợ cùng cậu em vợ náo loạn mâu thuẫn. Cô, một cô gái đã có gia đình, chọn phe có phải là ngu ngốc không? Một người là anh cả, một người là em út, ai biết về sau người nào đáng tin, làm gì phải náo lên đây này.
Hàn Lặc cụp mắt, từ trong mũi phát ra âm thanh "Hừ" nhẹ: "Ngoại trừ xe đạp, những vật khác các người ai muốn cũng có thể mua xuống, bất quá không ký sổ."
Đều là mấy đồ vật cũ, cho anh anh cũng không thèm.
Đàm Mỹ Phân dùng ánh mắt phức tạp nhìn anh, nhớ tới Hồng Bác gần đây đang luyện tập đạp xe đạp, đột nhiên mở miệng: "Radio ba của con mỗi ngày đều muốn dùng, máy giặt quần áo trong nhà cũng không thể rời, còn cháu trai con nữa, thằng bé gần đây vừa lúc đang học đạp xe, dù sao con ở ngõ Văn Hóa cái gì cũng không thiếu, không bằng những thứ này đều lưu lại cho người trong nhà a."
Nói như vậy, tốt hơn hết anh không nên đòi hỏi bất cứ thứ gì ngoại trừ tiền bồi thường tiền phòng.
Lời này đổi lại người khác nói, Hàn Lặc có lẽ sẽ không có phản ứng quá lớn.
Nhưng từ trong miệng Đàm Mỹ Phân nói ra, ý nghĩ muốn trào phúng trở lại của anh lại trỗi dậy.
"Cái gì cũng cần dùng đến, vậy bảo tôi ở riêng làm gì, đi qua thôi sao?"
Đàm Mỹ Phân: ". . ."
Đàm Mỹ Phân bị phản bác đến nghẹn một nghẹn, trên mặt tức giận, hùng hồn nói: "Con có tiền mua xe, mua một căn nhà cũ ở ngõ Văn Hóa, còn cùng người trong nhà tính toán chi li làm cái gì, mấy trăm đồng cũng đáng để con tính toán rõ ràng như vậy sao?"
"Mẹ là mẹ của con, có phải con muốn tức c.h.ế.t mẹ mới được đúng không?"
Đàm Mỹ Phân lúc này đã là vô cùng lo lắng bất an đến tình trạng nóng hết cả ruột gan.
Hàn Lặc lãnh khốc vô tình làm cho bà ta không thể không đối mặt với sự thật, đối mặt với việc con trai đã sớm không bị bà ta khống chế nữa, đối với bà ta không có một tia mềm lòng là sự thật.
Làm cho bà ta lo lắng nhất chính là, Hàn Lặc có Đàm gia làm hậu thuẫn, muốn làm gì anh cả đều có thể thay hắn lo liệu, mặc dù hiện tại không nên thân, về sau cũng sẽ không chênh lệch bao nhiêu.
Còn Hồng Bác Hồng Viễn của bà ta thì sao?
Bọn hắn còn nhỏ như vậy, không có vốn liếng của Hàn gia.
Cha con Hàn Đại Nghiệp cho dù lại công tác thêm hai mươi năm, gia nghiệp tích lũy được cũng không thể so với một chút chỗ tốt rò rỉ ra từ kẽ ngón tay của anh cả.
Đàm Mỹ Phân không hối hận khi gả cho Hàn Đại Nghiệp, càng không hối hận khi cùng Hàn Thành Thanh ở cùng một chỗ.
Đây là tình yêu của bà ta, vì phần tình yêu chân thành và quý giá này, bà ta làm cái gì cũng đáng giá.