Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 138: Tuyệt Đối Không Thể.
Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:57:37
Lượt xem: 60
Mà Túc gia trong tâm bão lúc này lại quá yên tĩnh.
Túc An nước mắt ngắn nước mắt dài, mắng to Tưởng Lục là đồ cặn bã, mắng Đại Mạn chưa kết hôn mà có con không biết xấu hổ, càng ồn ào muốn đi tố cáo bọn họ làm loạn quan hệ nam nữ...
Có lẽ hai tháng này bị Túc An giày vò mỏi mệt rồi, mọi người cũng không làm ra những hành động thống khổ như người khác tưởng tượng, ngược lại lại có một loại cảm giác hết thảy đều kết thúc.
Mà ngay cả người cảm tính như Liễu Ngọc Tú cũng chỉ đỏ mắt vành mắt, không khóc không ngừng giống con gái như vậy.
"An An, con bình tĩnh một chút, con khó chịu mẹ biết rõ, nhưng tố cáo không thể cứ há miệng là sẽ tới —— "
Biểu cảm của Túc An rất điên cuồng, ngẩng đầu nhìn Liễu Ngọc Tú: "Sao con có thể bình tĩnh được, mẹ muốn con bình tĩnh thế nào? Hắn sao có thể đem người ta đưa đến bệnh viện thành phố, không biết bệnh viện thành phố có bao nhiêu người nhận ra hắn sao? Tất cả mọi người đều biết chuyện của hắn và Đại Mạn rồi, con thì sao, con trở thành trò cười của toàn bộ đại viện, con không bình tĩnh được, các người không tức giận thay con, ngay cả con tố khổ cũng không muốn nghe nữa sao?"
Túc An thình lình đứng dậy, bổ nhào vào bên chân Liễu Ngọc Tú, ghé vào trên đầu gối bà ấy.
Khóc rống lên: "Mẹ, mẹ là mẹ của con đúng không, đã đến lúc này rồi, các người vì sao vẫn không chịu đau lòng con vậy? Nếu như là Túc Miểu gặp phải chuyện này, các người cũng có thể thờ ơ như vậy sao?"
Lời này vừa ra, Túc Vệ Quốc đen mặt ngay tại chỗ.
Nói bọn họ không quan tâm? Nó còn có lương tâm sao?
Liễu Ngọc Tú vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ, bà thật sự không rõ vì sao An An luôn phải đưa ánh mắt nhìn chăm chú vào Niếp Niếp, bọn hắn đối đãi với nó thật sự kém như vậy sao?
Cho dù trên tình cảm bà cùng lão Túc vẫn có chút thiên vị Niếp Niếp đã nuôi nấng nhiều năm hơn một chút, nhưng Liễu Ngọc Tú tự nhận lúc đối đãi với hai người, bà không có bất kỳ bất công nào.
Ở trong mắt An An, bọn họ là một đôi cha mẹ lạ lẫm, đối với bà cùng lão Túc mà nói, trên trời rơi xuống một đứa con sao lại không xa lạ gì chứ?
An An khủng hoảng không thích ứng, bà cùng lão Túc không phải là không bị.
Nhưng bọn họ luôn cố gắng tỏ ra thiện ý, chủ động thân cận với An An, nhưng làm sao tình cảm có thể bồi đắp ngay trong một ngày? Không phải cũng cần chậm rãi bồi dưỡng sao?
Hơn nữa nói về vật chất, bà cùng lão Túc càng không làm gì có lỗi với con bé.
Bà chỉ cho Miểu Miểu một căn nhà nhỏ ở An Nam, không đáng tiền, vì sao con bé có thể một mình lập hộ, không bị Xa gia cản tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-138-tuyet-doi-khong-the.html.]
Cho An An một căn nhà trệt ở thủ đô, diện tích tuy không bằng căn nhà của Miểu Miểu, nhưng sự phồn hoa và phát triển ở An Nam có thể so với thủ đô sao?
Trước mắt không là cái gì, đợi quốc gia bắt đầu phát triển..., căn nhà ở thủ đô sẽ nước lên thì thuyền lên.
Ngoài ra, bà còn nghĩ biện pháp nhờ người mua một căn hộ trong toà nhà năm tầng mới xây của nhà máy sắt thép, phòng ở 70 mét vuông, đối với rất nhiều người mà nói xem như cũng đủ lớn rồi.
Trước đó, trong nhà đã đưa đồ cưới sớm chuẩn bị tốt cho con bé, chính là bởi vì hôn sự giữa hai nhà không thành, Túc An suốt ngày đần độn u mê.
Thứ nhất, Liễu Ngọc Tú muốn cho con bé biết rõ nó kỳ thật cái gì cũng có, có lẽ so với hầu hết các cô gái đã gả có phần nắm chắc hơn, không cần phải đến Tưởng gia mới có thể sống những ngày tốt lành, chậm rãi chọn lựa chồng tương lai là được.
Thứ hai, trong nhà bởi vì con bé mà nảy sinh rất nhiều sự cố, làm vợ con trai cả uất ức trong lòng, lão Túc liền nghĩ xa thơm gần thối, dứt khoát để cho con bé giống Niếp Niếp, đều chuyển ra ngoài ở.
Dù sao đi nữa, công tác đã có, phòng ở cũng có.
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc An đã có nền tảng tốt hơn phần lớn các cô gái trẻ tuổi, chỉ cần đi con đường thực tế, đời này không nói sẽ cao quý đến cỡ nào, nhưng khẳng định có thể sống thoải mái hơn hầu hết mọi người.
Liễu Ngọc Tú thật đúng là đem những gì có thể cân nhắc đều cân nhắc đến rồi, nào ngờ tới con gái lại không hiểu được sự chăm sóc của bà cùng lão Túc một chút nào.
Không ngờ con bé đã đi vào ngõ cụt này và không bao giờ thoát ra được nữa.
"Sao mẹ lại không đau lòng con, mẹ đau lòng con ah, nhưng tố cáo là có thể tùy tiện nói sao? Con dùng danh nghĩa gì để tố cáo, nói hắn làm chuyện bất chính, Tưởng Lục quay đầu cưới cô gái kia, chẳng lẽ con còn muốn tố cáo hắn cưỡng bức, để cho Tưởng Lục ăn đạn, An An, con còn muốn đem mình cũng góp đi vào sao?"
Cố kỵ đến lòng tự trọng của con gái, Liễu Ngọc Tú cũng không muốn đem chuyện này nói quá rõ ràng.
Tưởng Lục cùng Túc An không quen, dù hắn có hồ đồ, làm sao lại trùng hợp cùng con gái phát sinh quan hệ như vậy? Con gái đến Thanh Xuyên rốt cuộc đã làm chuyện gì, vì sao lại biết rõ tin tức Tưởng Lục uống say, sao có thể hơn nửa đêm lại vào phòng Tưởng Lục...
Chuyện ẩn giấu ở bên trong bọn họ không phải không biết.
Chỉ là hai người trẻ tuổi đã nói muốn kết hôn, Túc An lại lòng tràn đầy vui mừng vì đạt được ước muốn, người trong nhà không chấp nhận, cũng chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở, đem chuyện không có thể diện này trôi qua.
Nhưng để cho Liễu Ngọc Tú đồng ý với ý định hiện tại của Túc An, đó là tuyệt đối không thể.