Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 168: Đi Thẳng Vào Vấn Đề
Cập nhật lúc: 2024-09-22 06:01:54
Lượt xem: 32
Bên kia Phó Oánh cùng Hàn Thành Tuyết đạt thành nhận thức chung, hỗ trợ lẫn nhau.
Bên này Túc Miểu vừa đi ra khỏi cổng trường không xa, đã bị người của Phó Hương Hương ngăn lại.
Chiếc ô tô màu đen đậu bên đường kéo xuống cửa sổ xe, khuôn mặt trang điểm tinh xảo và mị hoặc xuất hiện trong tầm mắt của Túc Miểu.
Túc Miểu không muốn phản ứng, đi thẳng về phía trước.
Cặp môi đỏ mọng của Phó Hương Hương khẽ mở: "Túc tiểu thư, thật đúng dịp ah, chúng ta lại gặp mặt."
Túc Miểu khẽ cười, ánh mắt rơi vào người đàn ông to lớn đang đứng trước mặt cô.
"Là quá vừa vặn đấy, cô muốn gì?"
Phó Hương Hương nháy mắt mấy cái: "Cô đã quên những lời tôi nói ư, tôi rất muốn làm bạn với cô, nếu rảnh đi uống một ly cà phê chứ?"
Khoé môi Túc Miểu hơi nhấc lên: "Chỉ sợ không rảnh đâu, hiện tại tôi đang gấp."
Phó Hương Hương không nói chuyện, nhìn lướt qua ghế trước, người đàn ông ngồi trên ghế phụ ngay lập tức kính cẩn đưa điếu thuốc vào tay cô ta, còn thay cô ta đánh lửa.
Hai mắt cô ta híp lại, hít sâu một hơi, chậm rãi nhả ra vòng khói.
"Đi lên phía trước 600 mét, có một quán cafe, nghe nói do người Liên Xô mở đấy, thủ pháp chế tác chính quy, cà phê đậm vị. Bọn hắn ủ cà phê trước, sau đó làm tan chảy chocolate, ca-cao, lòng đỏ trứng cùng một chút sữa bò ở trên lửa, quấy tất cả lên, cho thêm một thìa đường cát nhỏ, sau đó quấy đều, đổ vào trong chén, lại thêm một thìa kem nổi trên bề mặt, rải thêm một chút bột chocolate trang trí, Túc tiểu thư thử qua, chắc chắn yêu mến nó đấy."
Ngữ khí cô ta bình thản, không nhanh không chậm, giống như đang nói chuyện bình thường vậy.
Nhưng mặt người đàn ông to con đang chặn cô lại lộ ra uy hiếp.
Khoé mắt Túc Miểu liếc qua cổng trường học, không thấy bóng dáng bảo vệ. Xe cách cô rất gần, nếu như cô bỏ chạy, nói không chừng lập tức sẽ bị cưỡng chế nhét vào trong xe.
Cô cụp mi xuống, đột nhiên nở nụ cười: "Thật sao? Đã bị cô làm cho hứng thú rồi, cũng không xa, vậy đừng ngồi xe nữa, làm phiền cô xuống xe cùng tôi đi bộ.”
Sóng mắt Phó Hương Hương lưu chuyển, cũng không có ngũ quan kinh diễm nhưng lại hấp dẫn ngoài ý muốn.
Cô ta nói: "Cũng tốt, cũng có thể ngắm phong cảnh xung quanh một chút."
Ánh mắt Túc Miểu hơi lạnh xuống: "Hai vị này cũng không cần đi theo, cô cảm thấy thế nào?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Hương Hương gật đầu, cười nói : "Đã là bạn bè, tất nhiên nên thẳng thắn thành khẩn, Hắc Hổ, Hắc Báo, các người trên xe chờ."
Hắc Hổ: "Bà ba —— "
Phó Hương Hương phất phất tay, giọng lạnh xuống: "Sao vậy, lời nói của tôi không có tác dụng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-168-di-thang-vao-van-de.html.]
Hai người Hắc Hổ, Hắc Báo liếc mắt nhau, nhận mệnh nói: "Dạ, bà ba."
Thực sự đến khoảnh khắc này, Túc Miểu ngược lại hoàn toàn bình tĩnh.
Còn có tâm tư cảm khái: Hồng Kông không hổ là một Hồng Kông rất giống Đại Thịnh ah, phong thái của bà ba này giống như chủ tử đang giáo huấn nô tài, không giống An Nam, nhà ai mời thêm hai người giúp việc sẽ bị người ta chỉ trích, nếu ai dám đối đãi với người làm thuê như vậy, khẳng định sẽ bị gắn lên cái mác địa chủ, nhà tư bản.
Tuy nói đầu năm nay cũng không phải cứ tố cáo là sẽ bị xử lý, nhưng cái thanh danh hiệu như vậy rơi vào trên người, hàng xóm láng giềng nhất định sẽ nói xấu, tóm lại không phải chuyện gì tốt.
Đến quán cafe ngồi xuống.
Túc Miểu cũng không có tâm tư quan sát hoàn cảnh xung quanh, mà năng lượng đều tập trung trên người Phó Hương Hương.
Phó Hương Hương sau khi chọn món, đã đem menu đưa đến trước mặt Túc Miểu.
Hỏi: "Túc tiểu thư muốn uống chút gì không?"
Túc Miểu ngồi đoan chính, trên khóe miệng kéo lên: "Tôi không hiểu rõ lắm, tùy ý là tốt rồi."
Cô tuy trên miệng nói không hiểu rõ, nhưng ánh mắt cử chỉ cũng không bởi vì "Không hiểu" mà cảm thấy lo lắng bất an, thản nhiên đến mức khiến người ta không khỏi thắc mắc có phải cô đang cố tình giả vờ không hiểu.
Nhìn lại cách cư xử của cô, nó không phù hợp với nghi thức phương Tây, nhưng lại trông quý phái và thanh lịch hơn những người vợ và tiểu thư của một số gia đình giàu có kiểu cũ ở Hong Kong, thực sự khiến người ta mê hoặc.
Mắt Phó Hương Hương nhấp nháy, bắt đầu cảm thấy kế hoạch của mình sẽ không có hiệu lực.
"Hai ly a, phủ bột quế, thêm một bánh mousse húng táo nữa. "
Đợi nhân viên tạp vụ rời đi, Phó Hương Hương chủ động mở miệng: "Túc tiểu thư, cô không hiếu kỳ tại sao tôi tới tìm cô sao?"
Túc Miểu giật khóe miệng, không đếm xỉa tới nói: "Không phải nói do duyên phận, vừa vặn vô tình gặp được sao?"
Phó Hương Hương bật cười, cảm thấy cô gái trước mắt này thực sự rất thú vị: "Tôi tên là Phó Hương Hương."
Túc Miểu không có thói quen cùng người có ý đồ xấu giới thiệu tên, cô cũng tin tưởng, mặc dù cô không nhắc tới, đối phương cũng đã sớm điều tra cô, liền nhàn nhạt mà "Ah" một tiếng.
Phó Hương Hương không để ý đến sự khinh thường của cô.
Cô ta biết, chỉ cần lợi ích đủ lớn, thì ngay cả những kẻ mạnh cũng sẽ sinh ra lòng tham, và chỉ cần có lòng tham, họ sẽ bước vào vực thẳm.
Phó Hương Hương: "Túc tiểu thư có hứng thú đến Hồng Kông chơi không?"
Cô ta đi thẳng vào vấn đề.