Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 258: Bị Cười Nhạo Một Ngày

Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:40:13
Lượt xem: 46

Sau khi dùng bữa xong, họ lại đến thăm phòng làm việc của Túc Miểu, bức thêu sông núi dài khoảng hai mét được trưng bày khiến họ tròn mắt kinh ngạc, tán thưởng không thôi.

"Ôi trời ơi, bức tranh thật đẹp, kĩ thuật thêu thật tuyệt vời ... Miểu Miểu, cô giống như một tiểu thư khuê các thuộc thế hệ của bà tôi vậy."

Tim Túc Miểu co rụt lại một chút, trên mặt lại không có chút biểu hiện gì chỉ khiêm tốn nói: "Cô nói quá rồi, tôi cũng chỉ hiểu sơ sơ mà thôi."

"Cái này mà gọi là biết một chút sao, thế thì chúng tôi không còn mặt mũi mà nhìn ai nữa."

Hồ Nhiễm vừa rồi cũng chỉ thuận miệng nói.

Kỳ thật cũng không nghĩ nhiều.

Hiện tại cũng cách thời dân quốc không xa, một số gia đình lâu đời vẫn rất truyền thống trong việc nuôi dưỡng con cháu. Các quy tắc xã hội đã thay đổi, giai cấp phong kiến bị xóa bỏ, nhưng những quy tắc và nền giáo dục trong xương m.á.u ít nhiều vẫn được bảo tồn.

Một cô gái như Túc miểu cũng không quá đặc biệt xa lạ.

Mấy người ngồi trong phòng trò chuyện về những điều mới lạ mà họ gặp phải trong kỳ nghỉ đông, ngồi chơi đến tầm 4 giờ chiều, Cố Tiểu Trân đã xin phép cáo từ để đi về trước.

Đúng như dự đoán.

Ngay khi trở về ký túc xá, Phương Di đã nổi điên và tung tin đồn linh tinh khắp nơi.

Mọi người đều đã nhìn thấy Hàn Lặc, đều biết những lời từ miệng Phương Di nói ra không có gì là tin được, vì vậy lập tức giúp Túc Miểu đính chính.

Lúc này mới không để cho mấy nữ sinh trong ký túc xá tiếp tục truyền bá tin đồn Túc Miểu không giữ mình trong sạch, gả cho một ông già còn lấy nhà người khác đi khoe khoang.

Chuyện này đã được làm rõ, tất cả mọi người đều biết Phương Di vì ghen ăn tức ở đã ác ý vu oan sau lưng Túc Miểu, đều dùng ánh mắt khác thường để nhìn cô ta.

Phương Di bị tức đến khóc mấy trận liền.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đến mức chỉ cần nghe đến cái tên Túc Miểu là có thể chửi rủa mấy câu.

Túc Miểu cũng chẳng thèm để tâm đến cô ta, cô đang mải mê thêu bức tranh sông núi của mình.

Khi thêu tác phẩm này, cô đã sử dụng phương pháp thêu đặc biệt và khó nhất, mọi thứ đều hướng đến mục tiêu bán được giá tốt.

Cô đã sớm nghĩ rồi, trước tiên sẽ treo nó ở chỗ chị Thái, nếu không có ai ra giá vừa ý, cô sẽ nhờ Hàn lặc tìm đường để gửi nó đến nhà đấu giá ở Hồng Kông.

Sổ tiết kiệm vẫn có tiền, ngoại trừ việc cô chi tiêu nhiều hơn một chút cho ăn ăn uống uống thì những phương diện khác đều không đáng bao nhiêu.

Ít nhất, cô không cần phải chi cho mỹ phẩm, đồ trang sức và quần áo.

Vì vậy, số tiền này cô cũng không gấp gáp gì nhưng vẫn phải kiếm đủ.

Suốt một tháng sau, Túc Miểu không hề đi đâu.

Buổi sáng Hàn Lặc đi ra ngoài, cô cũng dậy thêu thùa, xác định chính xác thời gian tan sở của anh để kết thúc công việc, nhưng cho dù đã tính toán chính xác thì cô vẫn bị bắt hai lần.

Đối diện với Hàn Lệ đen mặt, cô mới kiềm chế một chút.

Ngoài thêu thùa, điều cô chú ý nhất chính là Xa Hà Hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-258-bi-cuoi-nhao-mot-ngay.html.]

Bởi vì lo lắng cái bụng đang chậm rãi lớn lên, Túc Miểu chỉ gọi điện thoại đến nhà máy thực phẩm, nhưng lại không ai nhận điện thoại.

Vừa vặn, ngày đó Xa Đông Mai đã nhận điện thoại, lúc này Túc Miểu mới biết Xa Hạ Hà đúng là bị người hai nhà khích lệ ở lại.

Không ly hôn thành công.

Chu Phú lại tự tát một phát nhận sai lầm, quỳ trong nhà không đi, cha mẹ hắn cũng mang theo đủ loại thực phẩm dinh dưỡng đến thăm, chỉ vì muốn đem chuyện thất đức Chu Phú làm che dấu đi.

Ngoài ra, một đại gia đình còn cùng Chu Phú đi làm giải phẫu khôi phục.

Còn viết giấy hứa hẹn.

Về sau mặc kệ Xa Hạ Hà có con hay không, đều không cho phép Chu Phú ức h.i.ế.p cô ấy nữa.

Nếu như mang thai..., với tư cách ông bà nội, bọn hắn lập tức cho cháu trai hay cháu gái một ngàn đồng gởi ngân hàng.

Mà sổ tiết kiệm giao do Xa Hạ Hà đảm bảo.

Dưới đủ loại điều kiện, không chỉ hai vợ chồng Xa Mãn Đồng thoả mãn, mà ngay cả Xa Hạ Hà cũng d.a.o động.

Xa Đông Mai không tin người đàn ông bạo hành gia đình nói sửa là có thể sửa, khuyên mấy lần, căn bản khuyên không nổi.

Nhắc tới chuyện ly hôn, Dương Mỹ Phượng lập tức úp vào đầu cô ấy cái mũ "Không muốn chị gái sống tốt" mũ, Xa Hạ Hà nghe bọn hắn nói nhiều, khó tránh khỏi đối với cô ấy cũng sinh thêm vài phần oán khí.

Chuyện này làm cho Xa Đông Mai càng thêm nản chí.

Dứt khoát không quan tâm, nhìn Xa Hạ Hà trở lại Chu gia rồi.

Túc Miểu nghe xong, cả người ngây ra như phỗng.

Đàn ông đánh vợ, nói không đánh là có thể nhịn xuống không đánh sao?

Chuyện này cũng giống như mấy người thích đánh bạc nói không đánh bạc nữa thì có gì khác nhau? Trừ phi người đã chết, nếu không chắc chắn không thay đổi được ah.

Hơn nữa, cái kia phế đi còn có thể phục hồi? ? ? Đã hư nhiều năm như vậy, chẳng may nối lại không được, đây không phải là giày vò sao?

Ở trong khái niệm của Túc Miểu, buộc ga-rô cùng cắt đi không khác nhau lắm, cho nên nghe được sau phẫu thuật còn có thể sinh con, cô luôn cảm thấy rất lạ đấy.

Cảm thấy ngạc nhiên vô cùng, còn có chút không nghĩ ra.

Đợi Hàn Lặc trở về, cô vẻ mặt xoắn xuýt hỏi chuyện "Buộc ga-rô", sau khi nói thắc mắc của chính mình, Hàn Lặc ôm bụng cười to, trực tiếp từ trên ghế salon ngã trên mặt đất.

"Bảo bối, sao em lại cho rằng buộc ga-rô là đem. . . Cái kia cắt? ? ? Ha ha ha ha ha."

Túc Miểu: . . .

Chẳng lẽ không phải cắt?

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: lươn kỳ thật ăn rất ngon ah ~~~~

Cô ngỗng: . . . Lại bị cười nhạo một ngày

Loading...