Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 259: Kiểm Tra Sức Khỏe

Cập nhật lúc: 2024-09-23 19:29:38
Lượt xem: 21

Hàn Lặc lăn ra sàn nhà cười sặc sụa.

Túc Miểu tức giận rồi nha, cô duỗi chân giẫm lên n.g.ự.c anh: "Hàn Lặc, hơi quá rồi đấy! Anh còn định cười đến bao giờ?"

Cô nghiến rang, thẹn quá hóa giận nói. Rốt cuộc có gì đáng cười chứ?

Trong hậu cung ngoài hoàng đế ra thì những người đàn ông khác đều bị tịnh thân (*cắt bỏ cái đó), không phải vì sợ rằng bọn họ sẽ dâm loạn hậu cung hay sao? Cô chưa từng ăn thịt heo thì cũng đã thấy heo chạy rồi, Chu Phú làm chính mình đoạn tử tuyệt tôn, như thế chẳng phải đã cắt đứt sao?

Hàn Lặc ngoan ngoãn nằm, mặc cho cô dẫm lên.

Dù sao cũng đã trả chi phí thiết kế đắt đỏ rồi, tiền chi tiêu cho vật liệu trang trí đương nhiên không keo kiệt.

Hàn Lặc nghĩ sàn gạch lạnh chân nên đã đặc biệt cho người lát sàn gỗ.

Lúc này nằm trên sàn cũng không cảm thấy lạnh, anh vươn tay nắm lấy chân Túc Miểu, anh muốn cù vào lòng bàn chân của cô, nhưng anh sợ cô sẽ cười đến không thể ngồi yên mà ngã xuống thì sẽ động vào bụng cô, vì vậy anh nhẹ nhàng kéo bít tất, dùng ngón tay kẹp chân cô qua tất.

Túc Miểu ngứa đến mức co chân lại: "Đừng có làm loạn, em đang tức giận."

“Em đang bực mình thật đấy !! ”

“Hàn Lặc.”

Hàn Lặc nhếch mép, tiếng cười rung lên trong lồng ngực, khiến chân cô cũng lắc lư theo.

Vừa cười, Hàn Lặc vừa ngồi dậy nhéo mạnh vào mặt Túc Miểu: "Thật ngốc, buộc ga rô là bác sĩ buộc ống dẫn tinh bằng một sợi chỉ đặc biệt để làm cho ống dẫn tinh bị tắc, đạt được mục đích tránh thai, không phải thô bạo trực tiếp cắt đứt, em đang nghĩ gì trong đầu vậy?"

Túc Miểu đau quá kêu lên: "Đau đau đau! Đừng nhéo mặt em, buông ra Hàn Lặc, em sắp mắng người tới nơi rồi đấy!"

Hàn Lặc buông tay, chuyển từ véo sang nhào nặn.

Túc Miểu bị mấy động tác liên tiếp của anh làm cho đứng yên tại chỗ, cô muốn không tức giận cũng không được mà tức giận cũng không xong, trừng lớn hai mắt, khuôn mặt đỏ hồng trắng nõm, nổi bật lên làn da tinh tế như ngọc, càng thêm thanh tú. Hàn Lặc cúi đầu nhìn, nhân lúc cô không để ý đã tiến đến hôn vài cái ...

Túc Miểu bị nụ hôn của anh làm cho ngẩn người, vội vàng che mặt tức giận nói: “Này, này, đừng có mà đánh trống lảng, để em nói cho anh biết, em sẽ không bộ dạng này của anh đâu.”

Nói xong, cô nâng cằm lên, ngẩng cao đầu, nổi bật lên chiếc cổ thon dài xinh đẹp mảnh mai.

Bàn tay của Hàn Lặc ở trên má từ từ trượt xuống cổ.

“Có thật là không ăn không?”

Túc Miểu gật đầu dứt khoát: “Không!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-259-kiem-tra-suc-khoe.html.]

“… Ồ.” Hàn Lặc động tác nhẹ nhàng, chầm chậm tiến lại gần cô cho đến khi khoảng cách giữa họ chỉ còn một ngón tay. Anh tới gần, Túc Miểu từ từ lùi lại, lưng cô nằm trên sô pha, hơi nóng từ trên người Hàn Lặc xông thẳng về phía cô, trong cổ họng đột nhiên có chút khô khốc, Túc Miểu ưỡn bụng lên, giả bộ: "... muốn, muốn, muốn gì vậy?”

Khi chóp mũi sắp chạm vào chóp mũi, Hàn Lặc liền dừng lại.

Hàn Lặc thở nhẹ một hơi đầy cám dỗ: "Thôi, một quả táo ngọt không đủ thế thêm hai quả có đủ không?"

Túc Miểu: ...

"Tất nhiên là không rồi ..."

Hàn Lặc ngay lập tức chặn môi cô lại, lúc này Túc Miểu chỉ có thể phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào bị nuốt lấy.

“… Muốn không?” Túc Miểu suýt hụt hơi vì nụ hôn sâu hút của Hàn Lặc, bên tai là giọng nói gợi cảm khàn khàn của anh: “gọi anh đi.”

"..." Túc Miểu như đang lơ lửng giữa không trung, mơ mơ màng màng, toàn thân trống rỗng. Cô khẩn trương cần thứ gì đó để lấp đầy sự trống trải đó. Cô xấu hổ lẩm bẩm: "... Anh.”

Túc Miêu nằm ở trên giường xấu hổ tự kéo chăn bông lên che đầu.

Đúng là không còn mặt mũi... không còn chút mặt mũi nào nữa rồi…

Rõ ràng cô đã trúng mỹ nam kế.

Túc Miểu sờ sờ lên cái bụng bầu của cô: “Bé con à, ba của con thật quá đáng, đang bắt nạt mẹ kìa, sau này lúc con ra đời con phải giúp mẹ con bắt nạt trở lại đấy biết chưa.”

Sau khi tắm xong, Hàn Lặc mặc quần cộc đi tới: “Em nói lẩm bẩm cái gì đấy?”

Túc Miểu liếc mắt nhìn anh: "Haha."

Hàn Lặc cười cười.

Vân Mộng Hạ Vũ

Túc Miểu nghiến răng nghiến lợi, xấu hổ quát: "Anh có thể mặc quần áo vào cho tử tế được không?"

Hàn Lặc nhướn mày: “Có phải nhìn thấy cơ thể của anh quá đẹp lại không nhịn được?"

Sau khi phụ nữ có thai, trong sinh hoạt vợ chồng càng thêm mẫn cảm, vợ anh chỉ là không dám đối mặt với sự dễ dàng đầu hàng của mình, so với lúc trước càng dễ dàng trầm luân. Anh bước tới vỗ nhẹ vào cái m.ô.n.g nhỏ dưới chăn bông: "Dậy nào, ăn cơm xong đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe."

Bụng của Túc Miểu đã được 4 tháng, lúc này siêu âm đã có thể biết được giới tính của em bé rồi.

Sau khi hai vợ chồng suy nghĩ, cảm thấy kiểm tra cũng chẳng sao.

Chương 260. Cô Ấy Nên Có Một Bầu Trời Rộng Lớn Hơn.

Loading...