Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 381: Phiên ngoại Túc An 1
Cập nhật lúc: 2024-09-25 22:28:48
Lượt xem: 19
Túc An không nghĩ tới mình sẽ đi tới bước này.
Cô cố gắng hết sức đuổi Túc Miểu đi, quấy rối cuộc hôn nhân của Túc Miểu, sao lại nhảy ra một Đại Mạn đây?
Người này có ở trong sách không?
Cô co ro lại ở góc giường, ôm đầu, đau đớn nhớ lại cốt truyện của cuốn sách gốc.
Cuốn sách gốc là một cuốn tiểu thuyết ôm sai con, không giống như hầu hết các truyện ôm sai con khác, hai cô gái bị ôm sai từ đầu đến cuối đều không có giao tiếp với nhau, con gái ruột của trưởng đoàn đã trở thành con gái của người dân nhỏ bé trong thành phố, từ nhỏ đã phải giúp gia đình làm việc nhà, sau khi có em trai thì bắt đầu giúp người lớn trông em trai.
Còn chưa trưởng thành đã thay chị Tư gả cho một đứa con ngốc của giám đốc nhà máy.
Cuộc sống của cô gái sau khi kết hôn cũng chẳng khấm khá hơn, người chồng khờ khạo không biết gì khác lại được bố mẹ chồng dạy chuyện phòng the, cô có thai, rồi sinh con... Sau đó vì đứa nhỏ nhẫn nại cả đời.
Cô gái cần cù, kiên trì, nhưng cả đời cô gái đã được sắp xếp, sau khi lớn tuổi lại bị con cái trói buộc...
Còn kẻ giả kia thì sao, được cả nhà trưởng đoàn cưng chiều như châu báu, tuổi trẻ tùy hứng làm bậy, lại gả cho một người đàn ông tốt, sau đó lại trở thành phu nhân thị trưởng, cả đời chưa từng phạm lỗi gì, không cần vì tiền mà lo lắng, càng không bao giờ lo lắng về tương lai của con trai mình.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai nhân vật chính có cuộc sống đối lập nhau chỉ gặp nhau một lần khi kết thúc truyện.
Cả hai đều coi nhau là người qua đường.
Sau khi cô xuyên thành Xa Đa Dư, Mai Lâm đã vắt óc suy nghĩ, cô phải thay đổi số phận đó.
Nhân vật chính bình thường và siêng năng thực sự có ảnh hưởng tích cực, và là một độc giả, cô ấy không quan tâm. Nhưng khi cô ấy trở thành đối phương, Mai Lâm không thể chịu nổi mọi sự tra tấn trong cuộc sống.
Vì vậy, cô đã nghĩ ra một kế hoạch cứu vớt pháo hôi.
Cô cố ý đụng phải con dâu nhà họ Túc, dùng khuôn mặt tương tự kia trực tiếp tìm Túc Vệ Quốc, cũng quyết định đuổi Túc Miểu đi.
Cô cũng có một cái tên mới.
Không phải là Xa Đa Dư, cũng không phải Mai Lâm trước khi xuyên sách.
Tên cô là Túc An.
Túc An lúc đầu muốn từng bước từng bước, từ từ tính toán. Dù sao dựa theo cốt truyện trong sách, cách thời gian Tưởng Lục và Túc Miểu kết hôn ít nhất còn hai năm nữa, nhưng điều khiến cô ấy không ngờ tới chính là, lúc này Tưởng Lục lại có người yêu.
Hơn nữa anh ta rất coi trọng đối phương, lặng yên không một tiếng động mà đưa người trở về.
Mọi thứ đã thay đổi.
“...... An An, em có ở trong nhà không? Tưởng Cầm tới chơi với em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-381-phien-ngoai-tuc-an-1.html.]
Túc An cuộn mình trên giường, ngoài cửa có người gõ cửa, truyền đến giọng nói của chị dâu Ngô Hồng Ngọc.
Cô không kiên nhẫn kéo chăn che lên đầu, lại nghe chị ta nhắc tới Tưởng Cầm, con ngươi cô ấy chuyển động, từ trên giường bật dậy: "Ở đây, em lập tức xuống.”
Cô không thích Ngô Hồng Ngọc.
Túc An nhìn ra được, Ngô Hồng Ngọc thích cái hàng giả kia hơn, cũng không quá hoan nghênh cô em chồng đột nhiên xuất hiện như cô ấy.
A, nhưng mà cô cũng không quan tâm, hiện tại chị ta đắc ý, sau này đến khi Túc Trì bị người liên lụy, chị ta sẽ phải khóc rất nhiều lần.
Túc An mở tủ quần áo ra, thấy trong tủ chỉ có mấy bộ quần áo như vậy, cô lại tức giận muốn ném đồ để trút giận.
Thầm nghĩ, còn nói hoan nghênh mình về nhà? Cô đã trở về gần một tháng, nhà họ Túc chỉ mua cho cô mấy bộ quần áo như vậy, trong tủ quần áo trống rỗng cũng không treo đầy, không giống tủ quần áo trong phòng Túc Miểu bị nhét đầy.
Gia đình này thật sự là không hiểu nổi.
Tặng một căn nhà cho hàng giả kia để cô ta thành công định cư, không cần trở về cái nhà họ Xa như hố lửa kia, lại nói con dâu cả sắp xếp công việc cho cô ta...
Thật thiên vị.
Cũng may cô cũng không coi bọn họ là người một nhà, sau khi cô và Tưởng Lục kết hôn, cô mới mặc kệ bọn họ sống chết.
Túc An vừa oán thầm, vừa thay quần áo xong, lo lắng Tưởng Cầm chờ không kịp, cô tùy tiện lau mặt rồi vội vàng xuống lầu.
Dưới lầu, Tưởng Cầm liên tiếp nhìn đồng hồ, đáy mắt hiện lên vẻ không kiên nhẫn, nghe được Túc An xuống lầu, cô ta thuận miệng than thở: "Sao cậu giờ mới xuống, tôi đã chờ cậu rất lâu. Đi, tôi gọi đám Dương Mỹ Hương, chúng ta đi ngắm cảnh hồ.”
Ngắm cảnh hồ, tại sao không phải đi mua sắm mà là ngắm cảnh hồ!
Không thể một mình đi ra ngoài và nói chuyện về Tưởng Lục sao?
Túc An nói thầm, trên mặt lại cười cười lấy lòng: "Được, ngoại trừ Dương Mỹ Hương còn có người nào nữa?”
Tưởng Cầm gạt đồng hồ đeo tay trên cổ tay, đáy mắt nhanh chóng hiện lên sự khinh thường.
"Còn có ai nữa, ôi, cậu quan tâm nhiều như vậy làm cái gì? Cậu vừa mới về nhà họ Túc, dù sao cũng phải kết giao với các bạn cùng trang lứa trong khu nhà lớn chúng ta.”
Túc An mặt không biểu tình hỏi: "Túc Miểu trước kia cũng chơi rất tốt với bọn họ sao?”
Nhắc tới Túc Miểu, Tưởng Cầm có một khoảnh khắc sững sờ.
Nói hận thì chưa tới, sau khi Túc Miểu bị đuổi ra khỏi nhà họ Túc, kỳ thật cô ta còn có một tia đồng tình với Túc Miểu. Nhưng nếu nói thay Túc Miểu ôm chuyện bất bình thì không có khả năng.
Từ khi quen biết đến nay, cô ta vĩnh viễn thấp hơn Túc Miểu một cái đầu. Rõ ràng ở trong khu nhà lớn, thân phận của Túc Miểu không phải cao nhất, nhưng trên người Túc Miểu có một loại bản lĩnh, dựa vào khuôn mặt quyến rũ kia, thật sự làm cho mình đặc biệt hơn so với tất cả mọi người. Mọi người vừa nhắc tới Túc Miểu, lực chú ý đều ở trên mặt, căn bản không quan tâm Túc Miểu kiêu căng thế nào.