Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 54: Vì Sao Phải Tức Giận
Cập nhật lúc: 2024-09-20 23:02:28
Lượt xem: 51
Hàn Lặc liếc nhìn cuốn sách trải trên bàn đá, là một cuốn sách khoa học thiếu nhi bằng màu có nội dung liên quan đến lọc nước, và một vài cuốn khác. Đó cũng là sách khoa học phổ thông cơ bản nhất, bao gồm thời tiết, chuyển động của thiên thể ...,
Liền có chút kỳ quái.
Vì cái gì?
Nhưng Hàn Lặc chưa kịp nghĩ sâu, Túc Miểu đã cắt đứt suy nghĩ của anh: "Có phải là nếu không gặp được bọn họ, anh liền không có ý định cùng tôi nói chuyện?"
"…Cô gái nhỏ, em vuốt lương tâm của mình mà nói, rốt cuộc là ai không muốn gặp ai?" Hàn Lặc nhịn không được thở dài. Dì Liễu nói không sai, cô nhóc này căn bản không có thông suốt đâu, nói chuyện cùng bạn bè mà náo đến như muốn tuyệt giao vậy.
Nhưng sau khi nghĩ lại, anh lại cảm thấy mình thật may mắn.
Còn phàn nàn, có phải là trong lòng cô thì anh vẫn có chút sức nặng đây này?
Nếu thực sự không thích anh, tại sao phải bận tâm về việc liệu anh có đến hay không.
Xem ra, muốn đem vợ đuổi tới tay cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng.
"Bọn hắn muốn tính toán em, em cũng không tức giận?"
Túc Miểu nhìn anh: "Vì sao phải tức giận?"
Hàn Lặc: "Bọn họ là cha mẹ của em ah, bị cha mẹ xem là công cụ để lợi dụng, em một chút cũng không thương tâm sao?"
Túc Miểu nghĩ nghĩ: "Có thể là bởi vì bọn hắn không coi tôi là con gái, tôi cũng không xem bọn họ là cha mẹ. Chúng ta ngoài huyết thống thì cũng chỉ là người xa lạ, đã là người xa lạ, vậy thì không nên nói chuyện tinh cảm, chỉ cần nói chuyện lợi ích là tốt rồi."
Hàn Lặc kinh ngạc.
Anh cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ rằng Túc Miểu lại có ý nghĩ như vậy, trong ấn tượng của anh, Túc Miểu đẹp mắt, đáng yêu, biết làm nũng, là một cô gái nhỏ rất đơn thuần.
Nhưng bây giờ cô lại lãnh đạm, lạnh lùng, thấu tình đạt lý ...
Như vậy Túc Miểu đã phá vỡ nhận thức của anh, nhưng lại càng khiến cho anh đông tâm rồi.
Túc Miểu nghiêng đầu nhìn anh, nở nụ cười: "Như thế nào, cảm thấy tôi không thiện lương rồi hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-54-vi-sao-phai-tuc-gian.html.]
"Túc Miểu Miểu, em nên đọc sách nhiều hơn, nhưng không nên đọc những cuốn sách tranh thiếu nhi hời hợt này. Bằng không thì em cũng sẽ không hỏi ra những vấn đề không có trình độ như vậy, trong lòng em thiện lương đáng yêu có phải là cùng ngu xuẩn, số thông minh thấp có liên quan à?"
Nói xong, Hàn Lặc giơ tay lên vò rối mái tóc của cô.
Trêu chọc nói: "Dinh dưỡng không có cung cấp cho đầu óc, toàn bộ chạy đến nơi khác rồi."
Túc Miểu mới đầu nghe không hiểu anh đang nói cái gì, theo tầm mắt của anh nhìn xuống.
Mặt trong nháy mắt liền đỏ lên.
Quân tử phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nói, anh ta, anh ta sao có thể không kiêng nể gì cả mà nhìn n.g.ự.c của cô. Túc Miểu vừa thẹn vừa giận, cả người đỏ lên như tôm luộc, cái cổ, cổ tay đều đỏ bừng.
Cô luống cuống lấy tay che ngực, liên tục trừng Hàn Lặc vài lần, tâm loạn như ma, không biết làm như thế nào để hóa giải cảnh ngộ túng quẫn của chính mình.
Túc Miểu rất muốn bắt lấy bả vai anh ta mà lay động, lớn tiếng tức giận mắng anh thô tục hạ lưu.
Nhưng dường đã bỏ lỡ thời cơ rồi.
Bởi vì người đàn ông nhóm lửa kia đã nhìn đi chỗ khác và đang lật giở những cuốn sách trên bàn.
Đang lúc cô xoắn xuýt không thôi, chuông cửa đã vang lên.
Hàn Lặc: "A..., đến rồi. Thương lượng cả buổi cũng không biết đã thương lượng ra cái kế sách gì."
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Miểu: "Tôi đi mở cửa, anh về trước đi?"
Hàn Lặc lắc đầu: "Tôi vẫn nên lưu lại a, nếu như tôi ở đây bất tiện, tôi nhớ ở sảnh chính có một bức bình phong có thể che giấu người, tôi sẽ trốn sau bức bình phong một lúc."
Vạn nhất không thể đồng ý, Túc Miểu đem người chọc cho tức giận rồi, đối phương nói không chừng sẽ động thủ với cô.
Túc Miểu lặng yên trong chốc lát, Hàn Lặc có thể nghĩ đến đấy, cô đương nhiên cũng nghĩ tới.
Cô không bao giờ đặt sự an toàn của mình vào tiêu chuẩn đạo đức của người khác, thay vì bị Dương Mỹ Phụng làm tổn thương, cô thà nợ ân tình của Hàn Lặc.
"Cảm ơn anh."
"Đừng khách khí với tôi, ở chỗ này của tôi, em vĩnh viễn có thể như ngày đó cãi nhau đến hùng hồn như vậy. Nhanh đi mở cửa, nếu không, bà ta khả năng sẽ khóc lớn đến đại náo rồi."
Hàn Lặc đứng dậy, tay trái ôm sách, tay phải mang theo chung trà hướng chính sảnh đi đến.