Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 183
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:26
Lượt xem: 111
Lục Vân Triết nóng lòng muốn biết tin của vợ, sao có thể không muốn xem thư? Ông ấy vội nói: “Ba theo con đi lấy thư.”
Hai người một trước một sau về phòng học. Trên đường, Lục Vân Triết nhìn thấy bóng lưng xinh đẹp của con gái, trong lòng không có suy nghĩ gì khác, chỉ là vui, kích động, cuối cùng ông ấy cũng tìm được con gái! Đáng tiếc con gái đã lớn, ông ấy không kịp tham gia vào quá trình trưởng thành của cô.
Sau khi vào lớp, Diệp Hoan giả vờ lấy ra một bức thư trong cặp, kẹp vào trong sách mới, lấy ra đưa cho Lục Vân Triết: “Thư kẹp trong sách ạ.”
Diệp Hoan vừa nói xong, tiếng chuông vào lớp lại vang lên.
Lục Vân Triết vô cùng tiếc nuối không thể tiếp tục ở cùng con gái vừa nhận, nhưng ông ấy không bị niềm vui làm loạn đầu óc, vẫn biết nặng nhẹ, biết đối với sinh viên mà nói, học tập là quan trọng nhất. Lục Vân Triết dịu dàng cười nói với Diệp Hoan: “Con vào lớp trước đi, đợi hết tiết rồi tới văn phòng ba.”
Diệp Hoan gật đầu, vào phòng học. Lục Vân Triết lấy thư về văn phòng.
Đợi sau khi Diệp Hoan ngồi xuống, Lâm Hiểu Nhiễm nhân lúc giảng viên chưa tới, vội vàng hỏi: “Diệp Hoan, giáo sư Lục tìm cậu có việc gì vậy?”
Diệp Hoan che giấu phần lớn sự thật, chỉ nói: “Tớ và giáo sư Lục là người quen, mang cho thầy ấy chút đồ.”
Giải thích như vậy đại khái có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của các bạn học, tránh việc đồn ra tin đồn khác.
Mà sau khi Lục Vân Triết cầm thư về tới văn phòng, rất nhanh đã đọc xong bức thư mà vợ để lại trước khi mất tích. Nhìn thấy nét bút và cái tên quen thuộc, Lục Vân Triết không nhịn được đỏ mắt, nghĩ rốt cuộc vợ ở đâu, có an toàn không?
Lúc ông ấy đọc được là kẻ thù đang truy đuổi vợ, trong lòng vô cùng phẫn nộ, muốn biết kẻ thù mà vợ nhắc tới rốt cuộc là ai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-183.html.]
Nhưng Lục Vân Triết chưa từng nghe vợ nhắc tới trong nhà có kẻ thù, hơn nữa vợ là theo ba vợ chuyển tới thành phố A, vốn không có bạn bè và người thân, ông ấy không biết kẻ thù từ đầu ló ra.
Hơn nữa, nếu có kẻ thù, vợ nên lập tức bắt xe đi tìm ông ấy mới đúng, hoặc tìm bạn bè của thành phố A giúp đỡ, đưa bà ấy tới bên cạnh mình. Vì sao vợ lại một mình bỏ chạy, lẽ nào kẻ thù không phải người bình thường?
Lục Vân Triết suy nghĩ tới đây, cảm thấy có lẽ là vợ sợ liên lụy người khác và ông ấy, mới không đi tìm ông ấy hoặc là bạn bè của ông ấy giúp đỡ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu giải thích như vậy, Lục Vân Triết có thể nghĩ thông.
Nhưng cho dù nghĩ thông thì đã sao, ông ấy vẫn không biết kẻ thù là ai, không biết làm sao tìm được vợ. Lục Vân Triết nghĩ tới đây, hung hăng đập bàn. Ông ấy sinh ra oán hận mãnh liệt đối với kẻ thù được nhắc tới trong thư, hận không thể lôi kẻ thù tới trước mặt, hung hăng đánh kẻ thù một trận, sau đó hỏi ra tung tích của vợ, để gia đình họ sớm đoàn tụ.
Lục Vân Triết nghĩ, xem ra ông ấy nên sớm đến thành phố A, một là bày tỏ cảm ơn với ba mẹ nuôi của Diệp Hoan, cảm ơn họ đã nuôi dưỡng Diệp Hoan trưởng thành, còn cho cô thi vào đại học nổi tiếng; hai là hỏi thăm tình huống khi nhặt được con gái năm đó, xem có thể tìm được manh mối gì, có thể nhanh chóng giúp ông ấy tìm được vợ không.
Sau khi Diệp Hoan hết tiết, lại tới văn phòng của Lục Vân Triết. Đối mặt với vẻ tuấn tú của ba ruột, Diệp Hoan tạm thời không gọi ba được. Dù sao thì kiếp trước cộng kiếp này, lần đầu tiên cô gặp được ba ruột, nói ra vẫn chưa có tình cảm gì, tuy họ là ba con ruột nhưng bởi vì âm lệch dương sai, khiến họ giống như người lạ, chỉ có thể nói là tạo hóa trêu người. Bảo bây giờ Diệp Hoan gọi ba, cô thật sự không gọi ra được từ có ý nghĩa đặc biệt này.
Ở trong lòng Diệp Hoan, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa là không thể thay thế.
Diệp Hoan không gọi ba, tuy Lục Vân Triết thất vọng nhưng ông ấy biết ba con vừa mới gặp nhau, không thể cưỡng cầu con gái lập tức tiếp nhận ông ấy.
Mục đích của Diệp Hoan vô cùng rõ ràng, điều cô nghĩ tới đầu tiên là vấn đề an toàn của mẹ ruột: “Giáo sư Lục, em muốn biết kẻ thù mà mẹ ruột nhắc tới rốt cuộc là ai, tốt nhất có thể nhanh chóng tìm được manh mối để tìm được bà ấy.”
Lục Vân Triết nói: “Lúc ba với mẹ con kết hôn, ba vợ đã qua đời, mẹ con nói bà ấy là cô nhi, trong nhà không có thân thích, càng không nhắc tới có kẻ thù.”
Sau đó Lục Vân Triết kể lại quá trình ông ấy và vợ gặp nhau, biết nhau, yêu nhau rồi kết hôn, còn có tình huống chung của hai nhà cho con gái biết, tiện cho con gái cùng phân tích.