TRÙM TRƯỜNG CÁ NGỰA SIÊU YÊU TÔI - Chương 02
Cập nhật lúc: 2024-06-19 08:56:49
Lượt xem: 613
[Mình vẫn là đi c.h.ế.t đi thì hơn!]
Tôi nén cười, bước xuống, ngồi xổm trên bậc thềm: “Bạn cùng lớp à, cậu không sao chứ?”
Lục Trạc đang đứng lộn ngược, sắc mặt đỏ bừng, lông mi run rẩy. Thấy tôi đến, cậu ấy cố gắng mở to hai mắt, run giọng nói: “Tớ không sao, tớ chỉ đang luyện nhảy hip-hop mà thôi.”
[Huhuhuhuhuhuhuhuhuhu. Mình muốn về biển lớn, mình muốn khóc!]
Biển?
Tại sao lại là biển?
[Biển ơi, biển à, nơi chôn rau cắt rốn ơi.]
Hỏng bét, hình như não tôi có vấn đề rồi.
4
Trước sự từ chối mạnh mẽ của Lục Trạc, tôi không đưa cậu ấy đến phòng y tế.
“A! Cả lớp nói Lục Trạc bị bong gân mắt cá chân, hình như không đi thi đấu bóng rổ nữa, thay bằng Chu Nghiêu lớp mình.”
“Cậu vẫn đi à?”
“Đi, đi chứ, đi để cổ vũ cho mấy bạn nam lớp mình.”
“Tây Tây, còn cậu thì sao?”
Tôi nghĩ tới Lục Trạc, suy nghĩ một lát: “Đi.”
Quả nhiên khi tới thì Lục Trạc đã ở đó.
Không đợi tôi vào tới trong sân, từng trận tiếng hét chói tai vang lên.
[Huhuhuhu, Tây Tây, có phải là không đến không? Mình đã đợi ở đây cả buổi chiều rồi, huhu.]
[Cha nói theo đuổi con gái phải kiên nhẫn, mình phải kiên nhẫn.]
[Một giây, hai giây, ba giây, không, ông đây không thể chịu đựng được nữa! Ông đây! muốn! đi! tìm! Tây! Tây!]
Vừa bước đến sân thi đấu, tôi đã nhìn thấy Lục Trạc đang chống nạng chuẩn bị ra khỏi sân.
“Lục ca! Anh đi đâu vậy? Để em cõng anh đi, anh muốn đi vệ sinh à?” Một người đi tới trước mặt Lục Trạc, thấp giọng hỏi.
Lục Trạc dùng tốc độ nhanh nhất liếc nhìn tôi một cái, giơ gậy lên đánh người: “Mày mới muốn đi vệ sinh, cả nhà em đi vệ sinh, anh đi thể dục không được à!”
Nói xong, cậu ấy vô cùng lo lắng chạy tới chỗ của mình, cẩn thận ngồi xuống.
[Tây Tây ở đây, huhu, Tây Tây vẫn còn yêu mình.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trum-truong-ca-ngua-sieu-yeu-toi/chuong-02.html.]
[Lục Trạc, em thật quyến rũ.]
Tôi mím môi, không nói gì nhìn Lục Trạc.
Hoang tưởng là một căn bệnh và cần được điều trị một cách bài bản.
“Tây Tây! Mau lên! Tới đây, bên này là khu của lớp mình.”
Thật trùng hợp, vị trí ngồi của tôi lại ở ngay sau Lục Trạc.
[Tại sao Tây Tây lại ngồi phía sau thay vì ở bên cạnh mình thế? Trưa nay mình còn cẩn thận đi tắm rồi mà.]
[Mình hiểu rồi, im lặng chính là một cách thể hiện tình yêu của cậu ấy, ồ! Cậu ấy thật hiểu biết!]
[Ôi chúa ơi, trái tim của mình sắp bị cô ấy chiếm giữ mất rồi.]
Lỗ tai của tôi cũng sắp bị cậu ấy ngắt xuống luôn rồi.
5
Bởi vì xung quanh Lục Trạc không có ai, giáo viên thể dục cảm thấy như thế là lãng phí tài nguyên thế nên dồn học sinh ngồi lên phía trước.
[Ahhhhhhhhhhhh! Tây Tây ngồi cạnh mình, mình phải làm gì bây giờ? Ngồi thẳng, vặn eo hay là bắt chéo chân!]
Lục Trạc ở một bên điên cuồng thay đổi tư thế, tôi ở một bên ngại ngùng ngồi xuống.
Từ khi nghe được tiếng lòng của Lục Trạc, tôi luôn cảm thấy khó xử.
[Cứu mạng! Cơ thể của Tây Tây thơm quá, mình sắp ngất đến nơi rồi.]
Thơm?
Tôi vội đưa tay lên ngửi thử nhưng không ngửi được bất cứ mùi hương gì.
[A~ Là mùi hương mê hoặc tâm hồn tôi~]
Tôi: “?”
[Tại sao Tây Tây lại nhìn Chu Nghiêu nhiều thế? Chu Nghiêu thì có gì mà nhìn chứ? Chân cậu ấy không dài bằng mình, eo không săn chắc như mình, cũng không đẹp trai bằng mình, đã thế còn không biết sinh con. Hừ! Về phải đánh cậu ta một trận mới được.]
Sinh con?
Cái quái gì vậy.
Nhưng…..
Tôi lén nhìn Lục Trạc, tôi thấy chân cậu ấy quả thực rất dài, eo cũng sẵn chắc, mặt mũi thì ưa nhìn.
Ngay cả khi đang phải băng bó thì nhan sắc đó cũng đẹp đến nao lòng.
Vừa định quay đi thì ánh mắt tôi vô tình chạm phải Lục Trạc.