TRÙM TRƯỜNG CÁ NGỰA SIÊU YÊU TÔI - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-06-19 10:33:45
Lượt xem: 519
17
Hiệu trưởng là giáo sư hướng dẫn của Từ Châu và là hiệu trưởng hiện tại của chúng tôi.
“Đánh nhau ngoài trường thì vẫn phải viết bản kiểm điểm, khi nào đi học thì đọc trước cờ.” Hiệu trưởng nghiêm khắc nhìn chúng tôi.
Từ Châu trông có vẻ thờ ơ. Dù sao thì hắn ta cũng đã tốt nghiệp.
“Từ Châu, đừng tưởng rằng ra trường thì em không cần viết. Công ty em đang làm hiện giờ là do một người bạn của tôi điều hành. Khi khai giảng, em phải tự đến trường đọc bản kiểm điểm. Nếu không, tôi sẽ mang bản kiểm điểm đó đến công ty em mà dán lên bảng thông báo đó.”
Hiệu trưởng là người mặt sắt vô tình.
Nhờ thế mà tôi thoát được một kiếp.
Trong phòng, tôi nhìn Lục Trạc vết thương cũ chưa lành vết thương mới lại tới, tôi cảm thấy bất lực: “Tại sao cậu lại đánh nhau?”
“Tớ không thích cách hắn ta nói về cậu.” Lục Trạc ngẩng đầu, hai mắt sáng ngời: “Lần sau hắn còn dám nói về cậu như thế, tớ vẫn sẽ đánh hắn.”
“Hơn nữa, có đánh tớ cũng sẽ không thua.”
Tôi cũng không ngờ giá trị vũ lực của Lục Trạc lại cao như vậy, Từ Châu từ nhỏ đã tập Taekwondo nhưng ở trong tay Lục Trạc vẫn không chiếm được thế thượng phong.
“Vâng! Phải rồi, cậu là nhất.” Tôi khử trùng vết thương cho cậu ấy bằng cồn I - ốt.
Thật sự không lúc nào là không làm người ta lo lắng.
[Hehe, Tây Tây khen mình, mình giỏi quá!]
[Không ai được phép ức h.i.ế.p Tây Tây!]
Khi tôi nghe thấy tiếng lòng của cậu ấy, một còn gió ấm áp truyền vào người tôi: “Lục Trạc.”
“Hả?” Cậu ấy ngẩng đầu lên, giống như một chú cún con đang chờ mệnh lệnh.
“Lục Trạc.” Tôi lại gọi.
“Hả?” cậu ấy lại đáp.
“Lần sau đừng để bị thương nhé!” tôi nói.
Đôi mắt của cậu ấy đột nhiên mở lớn, vội vàng che mặt lại: “Có phải là nhìn xấu lắm đúng không?”
[Huhuhu, mình xấu đi rồi, Tây Tây không thích mình nữa! Mình nên làm gì?]
Mạch não của cậu ấy——
Tôi đặt bông tẩm cồn I - ốt trong tay xuống, ôm lấy mặt cậu ấy, nghiêm túc nói: “Cậu không xấu, cậu rất đẹp trai.”
Tôi quay đầu đi, tim đập loạn nhịp: “Nếu cậu còn làm vậy nữa, tớ sẽ lo lắng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trum-truong-ca-ngua-sieu-yeu-toi/chuong-13.html.]
Lục Trạc ngơ ngác nhìn tôi.
[Tây Tây nói cậu ấy sẽ lo lắng, điều đó có nghĩa là...]
[Ahhhhhhhhhhhhhh! ! ! Lục Trạc! Mày làm được rồi, làm được rồi!”
[Mang thai! Mang thai! Mang thai thôi!]
Tôi: ”……”
Thua cậu ấy luôn.
“Chu Tây Tây, con tìm kiếm trên Baidu tiên cá làm thế nào mang thai để làm gì vậy? Con muốn chuyển sang ngành thú y à?”
Mẹ Chu lại gần, có vẻ rất tò mò.
Tôi tắt điện thoại đi.
Baidu không nói tiên cá là nam hay nữ sinh con. Chẳng lẽ thực sự là nam sẽ sinh con sao?
Điều đó hình như không phải là không thể.
18
Nhờ có lời động viên của chú Tần, mẹ Chu cuối cùng cũng đồng ý phẫu thuật.
Sáu tiếng sau, mẹ Chu phẫu thuật thành công trở về.
Trong suốt kỳ nghỉ hè, tôi dành thời gian ở bệnh viện chăm sóc cho mẹ.
Lục Trạc cũng thường xuyên chạy tới thăm hỏi.
Trong mắt mẹ Chu, địa vị của cậu ấy ngày càng cao.
Tất nhiên, đôi khi mẹ Chu cũng không muốn ở bên chúng tôi.
“Chu Tây Tây, con dẫn Tiểu Lục đi ăn, đi chơi, đi mua sắm, đi ca hát đi. Mỗi ngày hai đứa đều ở đây làm gì?”
Tôi nhìn mẹ cứ liên tục nhìn chú Tần nhà bên, tôi sao có thể không biết mẹ đang muốn gì chứ.
“Vâng” Tôi quay lại: “Chú Tần, mẹ cháu đành phải nhờ chú, chú nhớ chú ý đến nhịp tim của mẹ cháu khi hai người đi hẹn hò nhé. Bà ấy vừa mới phẫu thuật, không chịu được kích thích. “
Chú Tần và mẹ Chu cùng lúc đỏ mặt.
Mẹ Chu mạnh mẽ ném một cái gối vào người tôi: “Biến đi!”
Tôi kéo Lục Trạc chạy ra ngoài, để lại một tràng cười.