Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRÙM TRƯỜNG CÁ NGỰA SIÊU YÊU TÔI - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-06-19 10:36:33
Lượt xem: 515

[Tuy nhiên, có Tây Tây ở đây, mình cũng thấy vui vẻ hơn chút, hehehehe.]

 

Nghe được suy nghĩ của cậu ấy, tôi cúi đầu cười lớn.

 

Lục Trạc bắt đầu đọc bản tự kiểm điểm. Miệng thì đọc nhưng trong lòng rồi loạn.

 

Có nghĩ đến phim truyền hình, có nghĩ đến tiểu thuyết lãng mạn đang đọc, nhưng phần lớn trong đầu là hai chữ Tây Tây.

 

Ngay lúc tôi đang vô cùng thích thú nghe chương trình trò chuyện nội tâm của Lục Trạc, Lục Trạc đột nhiên nghĩ đến một chuyện, bước ngoặt này bất ngờ đến tôi không thể ngờ.

 

[Huhuhuhuhu, muốn cùng Tây Tây sinh con, lão Cá Ngựa lại đến khoe mình sinh được hai trăm đứa, thật phiền!]

 

[Sinh con có gì tốt? Nhưng nếu là Tây Tây thì mình nguyện ý!]

 

[Con mình và Tây Tây nhất định dễ thương nhất! Dễ thương hơn hai trăm đứa đó!]

 

Đợi đã.

 

Cá ngựa!

 

Không phải tiên cá à? 

 

20

 

Cá ngựa cũng là cá, cá ngựa đực sinh con.

 

Được rồi, hiểu rồi.

 

Tôi tắt điện thoại di động nhưng vẫn chưa thể bình tĩnh sau khi nghe được mấy lời đó của Lục Trạc.

 

Nhìn đi nhìn lại những bức ảnh về cá ngựa, tôi nghĩ: Thực ra cá ngựa cũng khá dễ thương đấy chứ.

 

Lục Trạc bước ra xuống khỏi bục trong tiếng vỗ tay vàng trời của bạn học.

 

Vừa nhìn thấy tôi, ánh mắt Lục Trạc đột nhiên sáng lên. Nếu không phải sợ mọi người chú ý, có khi cậu ấy sẽ lao bên tôi.

 

Tôi nhìn vào đầu của Lục Trạc và sau đó là chân của Lục Trạc.

 

Ngoài ra...không phải là không thể sao?

 

Chỉ cần là Lục Trạc, xem ra... không gì là không thể làm được.

 

Khi buổi chào cờ sắp kết thúc và tôi đang chuẩn bị rời đi, Lục Trạc đột nhiên xuất hiện với giọng trầm thấp, vô cùng lo lắng.

 

“Tây Tây, tối nay cậu có muốn đi xem phim không?”

 

[Ahhhhhhhhhhhh! ! Cha nói hôm nay là ngày lành tháng tốt để tỏ tình!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trum-truong-ca-ngua-sieu-yeu-toi/chuong-15.html.]

 

Cha?

 

Tôi chợt nhận ra: lão Cá Ngựa, người cha đã sinh hai trăm đứa trẻ.

 

Ồ!

 

“Được.” Tôi gật đầu.

 

Mở giao diện điện thoại và xem một lượt các tựa phim, tôi bấm vào một trong những bộ phim lãng mạn: “Xem cái này à?”

 

“Lời thú nhận tình yêu” Câu chuyện tình yêu giữa một con cáo và một con người, theo một khía cạnh nào đó, nó rất giống với chúng tôi.

 

Lục Trạc vừa nhìn thấy tựa đề phim liền đỏ mặt: “Được.”

 

[Thú nhận tình yêu! Lời thú nhận tình yêu! Có phải Tây Tây đang ám chỉ với mình không? Tỉ lệ tỏ tình thành công là 50%!]

 

Cậu ấy có hiểu lầm gì không nhỉ? Sao xác xuất chỉ là 50%.

 

Tôi mặc bộ váy đẹp nhất, trang điểm cẩn thận và đi giày cao gót.

 

Lục Trạc có tiến bộ, lần này cậu ấy không chảy m.á.u mũi, ngược lại chỉ gào thét ở trong lòng.

 

[Ối! Tây Tây đẹp quá, đẹp quá, đẹp rớt nước mắt!]

 

[Ai bị vẻ đẹp của Tây Tây mê hoặc? Là Lục Trạc!]

 

[Tây Tây là đẹp nhất!]

 

Tôi thừa nhận, nếu tôi nghe cậu ấy “thả rắm cầu vồng” thêm lúc nữa, tôi sẽ bị rung động.

 

Cốt truyện của phim ở mức trung bình, không khí rất nồng nàn, đặc biệt là khi hai người đang có quan hệ tình cảm, Lục Trạc ở bên cạnh gần như biến thành một con tôm luộc.

 

Phim chiếu được một nửa, Lục Trạc nói mình cần đi vệ sinh.

 

Thời gian đi lần này cực kỳ dài, ba mươi phút sau.

 

[Mình đã mua hoa, một chiếc nhẫn và nhiều món quà nhỏ. Còn cần gì nữa không?]

 

[Huhuhu, thật khẩn trương, mình chưa tỏ tình bao giờ.]

 

[Liệu Tây Tây có từ chối mình không? Huhuhu, nếu cậu ấy không đồng ý thì mình phải làm gì? Chỉ cần nghĩ đến việc Tây Tây không thích mình là mình lại muốn khóc.]

 

[Nếu cậu ấy không đồng ý thì mình sẽ chỉ khóc một lúc thôi. Huhuhu.]

 

Tôi vẫn ngồi ở chỗ của mình, cố gắng xem hết bộ phim nhưng vẫn không nhịn được vùi mặt vào trong cánh tay.

 

Giúp tôi với, tại sao cậu ấy lại ngốc nghếch đến thế——

Loading...