Trùng Sinh Làm Hoàng Phu Thanh Khâu - 6
Cập nhật lúc: 2024-06-04 16:50:08
Lượt xem: 248
Chưa đến nửa canh giờ, Đồ Sơn Nguyệt đã ngậm một con gấu đen trở về. Hai chân trước dính đầy m.á.u tươi của con gấu đen. Trông vô cùng tàn bạo khát máu. Nhưng đối với ta mà nói, Đồ Sơn Nguyệt như vậy, lại tràn đầy vẻ đẹp bạo lực.
Lần này, ta nhất định sẽ không để Đồ Sơn Nguyệt như kiếp trước vì thời cơ chưa chín muồi mà cưỡng ép đột phá rồi c.h.ế.t thảm. Mà hoàng huynh nhìn thấy Đồ Sơn Nguyệt ngậm gấu đen trở về, sắc mặt lại lần nữa tái nhợt. Sau đó vội vàng trốn vào trong xe ngựa của Tô Phúc Phúc.
Thú nhân khác thấy Đồ Sơn Nguyệt mang con mồi trở về, liền thành thạo tiến lên lột da gấu đen, trích máu, cắt thịt thành từng miếng. Đồ Sơn Nguyệt lúc này xoay người rời đi, tìm nguồn nước để rửa sạch vết m.á.u trên người.
Chưa đến nửa khắc, nàng đã trở lại.
Sau đó cúi đầu ăn ngấu nghiến chậu đá đầy thịt gấu, trông rất hung dữ.
Ăn xong, Đồ Sơn Nguyệt nhẹ nhàng nhảy vào trong xe.
Khoang xe rộng rãi bỗng chốc trở nên chật hẹp. Trong không khí tràn ngập mùi m.á.u tanh. Ta do dự một chút, rồi sai người lấy khăn bông sạch đến, muốn lau khô hai chân trước ướt của Đồ Sơn Nguyệt. Đồ Sơn Nguyệt thấy vậy, rất ngoan ngoãn đưa móng vuốt đến trước mặt ta.
Ta không khỏi trong lòng buông lỏng, khóe miệng khẽ cong. Xem ra, chúng ta đã có chút ăn ý. Chờ lau khô nước trên lông chân trước của nàng, ta do dự một chút, rồi không nhịn được nói với nàng: "Ngươi có muốn uống chút nước súc miệng không? Ta hơi không chịu được mùi m.á.u tanh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trung-sinh-lam-hoang-phu-thanh-khau/6.html.]
Đôi mắt hồ ly của Đồ Sơn Nguyệt rõ ràng lóe lên một tia sững sờ. Tức thì nàng lạnh lùng nói: "Xin lỗi, sau này sẽ không như vậy nữa."
Nói xong, lại nhảy ra khỏi xe. Đợi nàng trở lại, mùi m.á.u tanh trên người đã biến mất. Ta có chút ngỡ ngàng. Hoàn toàn không ngờ, Đồ Sơn Nguyệt lại dễ nói chuyện như vậy?
Mà Đồ Sơn Nguyệt sau khi trở về, liền trực tiếp nằm trước mặt ta, phân phó: "Chải lông."
Ta vội vàng gật đầu.
Sau đó ta chải chuốt cho nàng nửa bên lông còn lại. Đồ Sơn Nguyệt dường như cực kỳ thích ta chải lông cho nàng. Không lâu sau, nàng lại ngủ thiếp đi.
Trên đường về nước thú nhân, ngoại trừ lúc đi săn, nàng cơ bản đều ở cùng ta trong xe ngựa, để ta chải lông cho nàng. Làm ta có chút lo lắng chải chuốt quá mức, sẽ làm lông trên người nàng bị rụng hết.
Hai cánh tay của ta đều đau nhức vì chải lông cho nàng. Nhưng mà thông qua khoảng thời gian này ở chung, quan hệ của ta và Đồ Sơn Nguyệt cũng tiến triển vượt bậc.
"Mệt rồi à? Vậy thì dừng lại trước đi."
Đồ Sơn Nguyệt dường như nhìn ra sự mệt mỏi của ta. Ta thở nhẹ ra một hơi, gật gật đầu. Sau đó, Đồ Sơn Nguyệt quét đuôi một cái, nhẹ nhàng cuốn thân thể ta vào bụng của nàng.