Trùng Sinh Làm Hoàng Phu Thanh Khâu - 7
Cập nhật lúc: 2024-06-04 16:50:29
Lượt xem: 318
"Nghỉ ngơi một chút đi." Đồ Sơn Nguyệt nói với ta.
Dựa vào cái bụng mềm mại lông xù của nàng, ta nhanh chóng ngủ thiếp đi. Mà khác với khoang xe chúng ta ngồi, khoang xe của hoàng huynh và Tô Phúc Phúc, suốt dọc đường thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng kêu quái dị.
Ta biết, đó là tiếng kêu của hoàng huynh khi bị Tô Phúc Phúc hút máu, vì không kiềm chế được khoái cảm tột cùng mà phát ra. Kiếp trước, vì trong người có huyết mạch linh tộc, ta đã chống lại được ảnh hưởng của độc tố khi bị Tô Phúc Phúc hút máu.
Nhưng hoàng huynh không có khả năng kháng độc như vậy, tự nhiên không thể chống lại Tô Phúc Phúc. Nghe nói bị tộc Bức Phàm hút máu, có thể nói là đạt đến đỉnh cao của cực lạc.
Về sau, không chừng hắn còn chủ động kéo cổ áo mình, cầu xin Tô Phúc Phúc hút m.á.u của hắn. Nghĩ đến đây, ta không khỏi cười lạnh trong lòng.
Mẫu thân của ta là thánh nữ Linh tộc.
Vì tổ tiên Linh tộc từng nợ hoàng đế khai quốc nước Nguyệt một ân tình.
Cho nên khi tộc trưởng tính ra nước Nguyệt gặp nạn, mẫu phi ta với thân phận thánh nữ, liền xuống núi nhập cung, vì nước Nguyệt hóa giải tai họa.
Nhưng sau đó tai họa của nước Nguyệt cũng qua đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trung-sinh-lam-hoang-phu-thanh-khau/7.html.]
Phụ hoàng không thể chịu đựng người khác nói mình là nhờ một nữ nhân mới vượt qua được tai họa, đối với mẫu phi lạnh nhạt dần. Hậu cung vốn là nơi ăn thịt người không nhả xương. Mẫu phi thất sủng sau, rất nhanh đã bị hại chết.
Ta cũng trở thành một kẻ đáng thương bị người khác bắt nạt.
Trong đó người bắt nạt ta tàn nhẫn nhất, chính là hoàng huynh. Bởi vì trước khi mẫu phi ta nhập cung, mẫu phi của hắn vốn là phi tần được phụ hoàng sủng ái nhất. Cho nên sau khi mẫu phi ta thất sủng, hắn thường xuyên cùng các hoàng tử công chúa khác bắt nạt ta.
Sau khi mẫu phi qua đời, hắn càng ra sức bắt nạt ta hơn. Phụ hoàng không phải không biết ta bị bắt nạt, nhưng mà người căn bản không quan tâm đến ta. Nếu không phải lần này Nguyệt quốc chiến bại, thú nhân quốc yêu cầu tất cả hoàng tử của Nguyệt quốc đều đi hòa thân, hắn thậm chí đã sớm quên mất còn có ta là con trai.
Đối với phụ hoàng, trong lòng ta đã không còn bất kỳ kỳ vọng nào. Lần hòa thân với thú nhân quốc này, cũng coi như là ta với tư cách là con dân của Nguyệt quốc, làm việc cuối cùng cho Nguyệt quốc. Từ nay về sau, ta và hoàng thất Nguyệt quốc không còn liên quan gì nữa.
Bảy ngày sau, đoàn xe tiến vào dãy núi mênh m.ô.n.g vô tận. Mà ở cuối dãy núi, chính là nơi tọa lạc của thú nhân quốc.
Sau khi đoàn xe tiến vào địa phận của thú nhân quốc, liền có chim thú mang theo kiệu bay chờ chúng ta. Thú nhân mình người đầu chim sau khi chào hỏi Đồ Sơn Nguyệt và Tô Phúc Phúc, liền để chúng ta lên kiệu.
Đồ Sơn Nguyệt lúc này nói với ta: "Lên lưng ta."
Nghe được lời này, thú nhân xung quanh đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc. Hoàng huynh cũng khó có thể tin nhìn về phía Đồ Sơn Nguyệt. Hồ tộc vốn kiêu ngạo, bình thường sẽ không dễ dàng để người khác cưỡi trên lưng mình.