Truyền thuyết Như Ý phục yêu - 2.8
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:14:39
Lượt xem: 18
“Suỵt!” Tôi đưa tay chỉ về phía hắn: “Ta nghĩ ngươi không muốn đánh thức cô gái trên giường đâu.”
Nghe xong lời này, sắc mặt hắn thay đổi, vẻ mặt trở nên u ám.
Tưởng Thiếu Thiên khó hiểu hỏi: “Như Ý tỷ, đây là ý gì?”
Tôi nhắc nhở cậu ấy: “Hôm nay Tống Dư có buổi biễu diễn ở thành phố Tô An, buổi biểu diễn vừa kết thúc liền nhanh chóng chạy về gặp Giang Thịnh Lam, hơn nữa chúng ta mới yiwf yêu vực đi ra, cái nhìn đầu tiên của hắn là nhìn Giang Thịnh Lam đã tỉnh lại hay chưa, cậu đoán xem hai người họ có mối quan hệ gì?”
Tưởng Thiếu Thiên suy nghĩ một lát, sau đó trợn to hai mắt: “Chết tiệt.”
“Thật sự là ngươi tình ta nguyện à, tình cảm thật sự sao? Đây là tình yêu của người và yêu quái sao?”
“Người và yêu quái cũng có thể yêu được à?”
Tôi mím môi nói: “Vị huynh đệ đối diện kia có muốn bị đánh c.h.ế.t không?”
Tưởng Thiếu Thiên im lặng.
Giang Thịnh Lam đang ngủ ngon lành trên chiếc giường mềm mại.
Tôi nhìn Tống Dư không nói gì.
Hắn muốn thay đổi địa điểm, tôi đã đồng ý.
Chúng tôi ngầm hiểu di chuyển lên sân thượng cao nhất của tiểu khu.
10 phút sau, tôi đã đ.ấ.m vào n.g.ự.c Tống Dư khiến hắn ngã xuống đất.
Tưởng Thiếu Thiên đứng cổ vũ: “Như Ý tỷ, thật lợi hại.”
Tôi lắc tay, liếc nhìn Tống Dư đang nằm dưới đất, nghiêm túc nói: “Ta đã nói rồi, không có sự tin tưởng chống đỡ, ngươi không đánh lại ta.”
“Ngươi ngoan ngoãn chịu trói đi, đối với mọi người đều tốt.”
Tống Dư nhìn tôi, nhìn có vẻ.......có chút hung dữ.
Tôi thở dài: “Giang Thịnh Lam vẫn còn ở đây, ngươi không muốn gây lớn chuyện phải không?”
Sắc mặt Tống Dư trầm xuống, hồi lâu không lên tiếng.
Hắn chỉ nằm trên mặt đất, nhìn lên ánh trăng....
Tưởng Thiếu Thiên không thể chờ đợi lâu hơn nữa, cầm túi càn khôn bước về phía trước.
Tôi giơ tay cản cậu ấy lại.
Sau đó nhẹ nhàng lắc đầu.
Tống Dư nhẹ nhàng nói: “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy, mặt trăng cũng sáng như vậy, vừa tròn vừa sáng......”
Tôi hỏi hắn: “Ngươi đang nói, là Giang Thịnh Lam sao?”
Tống Dư: “Là cô ấy vừa không phải là cô ấy.”
..............
Góc nhìn của mị hồ----
Lần đâu tiên tôi gặp Giang Thịnh Lam là một ngàn năm trước.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Lúc đó, cô ấy tên là Thịnh Lam, còn tôi chỉ là một con hồ ly nhỏ vừa mới biến hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/2-8.html.]
Tôi tu luyện không đủ nên đã thất bại trong lúc nổ lực vượt qua kiếp nạn đầu tiên, tôi bị biến thành hình dạng hồ ly như ban đầu, phải lưu lạc ở phàm trần.
Bộ lông bị cháy đen, thậm chí còn bị mất một mắt.
Bọn trẻ cầm nhánh cây đánh tôi.
Người lớn cầm đá ném tôi.
Tôi chỉ có thể khập khiễng tìm một nơi không có con người để hồi phục, tôi cảm thấy loài người quá đáng sợ, họ đáng sợ hơn các loại sinh vật khác.
Tôi trốn trong hang động, ăn trái cây rừng và uống nước suối để giải quyết cơn đói hàng ngày.
Nhưng một ngày nọ, tôi ra ngoài tìm thức ăn, tôi gặp một con hổ đã đói bụng rất lâu.
Nó nhìn thẳng vào mắt tôi.
Tôi tuyệt vọng bỏ chạy xuyên qua rừng, con hổ đang đuổi theo tôi.
Tôi nghĩ, tôi sợ mình sẽ c.h.ế.t ở đây.....
Nhưng khi con hổ chuẩn bị cắn vào cổ tôi thì có tiếng gió, một mũi tên b.ắ.n chính xác vào đầu con hổ.
Tôi nằm dưới đất run rẩy.
Tôi nghĩ lần này tôi thực sự phải chết, con người còn đáng sợ hơn cả con hổ......
Nhưng một bàn tay ấm áp chạm vào lưng tôi.
Tôi chỉ nghe thấy giọng nói trong trẻo ngọt ngào của cô gái: “Cha, người nhìn kìa có một con hồ ly.”
..............
Cô ấy tên là Thịnh Lam, là con gái của một hộ săn ở một làng gần đó.
Cô ấy ôm tôi trong vòng tay và đưa tôi về nhà.
“Đậu đỏ à, về sau ta sẽ bảo vệ ngươi.”
Cô ấy đặt tên cho tôi là Đậu đỏ.
Tôi rúc vào vòng tay của cô ấy, ngước nhìn cô ấy một cách thận trọng, cô ấy rất xinh đẹp.
Nhìn đẹp hơn so với những người tôi từng găp.
Vòng tay của cô ấy ấm áp, ấm áp hơn nhiều so với những tảng đá lạnh lẽo trong hang.
Tôi cũng nhìn thấy mặt trăng trên đỉnh đầu rất to rất sáng, ánh sáng chiếu sáng lông mày của Thịnh Lam, cô ấy cúi xuống mỉm cười với tôi.
Tôi thích ánh trăng tối hôm đó, tôi cũng thích cô ấy.
..............
Tôi theo Thịnh Lam vào làng.
Cô ấy đi đâu cũng đưa tôi theo cùng.
Cô ấy đánh bại những đứa trẻ mạnh nhất trong làng và đánh những đứa trẻ đánh tôi bằng cành cây.
Cô ấy cũng sẽ măng những người lớn một cách hung dữ.