VÌ BỮA CƠM MÀ CÓ BẠN TRAI - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2024-09-25 15:04:04
Lượt xem: 544
23
Tôi và Thẩm Thần Niên đã ở bên nhau.
Tuy nhiên, tôi và Thẩm Thần Niên sắp phải đối mặt với một vấn đề lớn.
Chúng tôi sắp tốt nghiệp đại học, tôi chọn thi cao học, còn Thẩm Thần Niên chọn về công ty gia đình thực tập, mọi người đều bận rộn, chúng tôi có thể sẽ ít gặp nhau hơn.
Tôi không thể vì một người đàn ông mà từ bỏ tương lai của mình, nhưng tôi cũng không muốn chia tay Thẩm Thần Niên.
Nếu không thể dung hòa cả hai, tôi chỉ có thể từ bỏ Thẩm Thần Niên.
Nghe xong suy nghĩ của tôi, Thẩm Thần Niên bật cười, "Em coi anh là loại người gì vậy?"
Tôi ngại ngùng sờ mũi, "Chẳng phải... đã chứng kiến quá nhiều ví dụ xung quanh rồi sao."
"Thi đi."
Thẩm Thần Niên ủng hộ quyết định của tôi, "Sao lại không thi? Có bạn gái là nghiên cứu sinh, nói ra anh oai biết bao nhiêu. Anh không phải người không hiểu chuyện, em cứ yên tâm ôn thi, anh ủng hộ em."
Tôi tiêm phòng trước cho anh ấy, "Sau này em bận ôn thi, chúng ta có thể sẽ không có nhiều thời gian gặp nhau."
"Độ sâu đậm của một mối quan hệ, không phải dùng số lần gặp mặt để đo lường."
Thẩm Thần Niên nắm tay tôi, "Hơn nữa anh cho rằng, một mối tình tốt đẹp nên thúc đẩy cả hai cùng tiến bộ, chứ không phải trở thành vật cản của em."
Tôi sững người, cười véo mũi anh, "Sao quan điểm của bé Niên Niên lại đúng đắn thế nhỉ?"
Thẩm Thần Niên cũng sững người, "Em gọi anh là gì cơ?"
Tôi nhận ra, mặt đỏ bừng, "Niên, Niên Niên..."
"Gọi lại lần nữa."
"Niên Niên... Ưm."
Những lời tiếp theo tôi không nói ra được nữa.
Vì có người đã chặn môi tôi lại rồi.
"Miểu Miểu."
Thẩm Thần Niên mỉm cười, "Niên Niên rất thích em."
Em biết.
Miểu Miểu cũng vậy.
24
Ngày lập thu, mọi người trênmạng xã hội đều rầm rộ đăng bài về ly trà sữa đầu tiên của mùa thu.
Tôi nghĩ, chiều nay cũng không có việc gì, hay là mua ly trà sữa đến thăm Thẩm Thần Niên vậy.
Tôi bắt xe đến Tập đoàn Thẩm thị, đăng ký ở quầy lễ tân, tìm đến chỗ ngồi của Thẩm Thần Niên.
Thẩm Thần Niên không dựa vào thân phận mà trực tiếp nhảy dù vào vị trí cao, mà chọn bắt đầu từ cấp cơ sở.
Từ xa, tôi đã thấy Thẩm Thần Niên dựa vào ghế, một tay ôm bụng, nhắm mắt cau mày.
Tôi tức không chịu được.
Tên này!
Chắc chắn lại bận rộn đến mức không ăn uống đàng hoàng rồi!
Tôi đặt mạnh ly trà sữa lên bàn.
Thẩm Thần Niên mở mắt, "Sao em lại đến đây?"
"Em không đến thì sao biết được anh lại không ăn uống đàng hoàng."
Tôi đưa tay xoa nhẹ bụng anh ấy, "Đau c.h.ế.t anh đi."
"Em mới không nỡ đâu."
Thẩm Thần Niên mở ly trà sữa trên bàn, "Ly trà sữa đầu tiên của mùa thu à? Xin lỗi, hôm nay anh bận quá, không để ý đến ngày này."
"Cũng không biết có chuyện gì mà bận đến mức cậu quên cả ăn..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vi-bua-com-ma-co-ban-trai/chuong-7.html.]
Tôi lẩm bẩm hai câu, rồi ra lệnh: "Bây giờ, ngay lập tức, đi ăn cơm."
"Được rồi, được rồi. Anh kiểm tra xong bộ số liệu này sẽ đi."
Tôi vỗ một cái vào tập tài liệu của cậu ấy, trừng mắt nhìn.
Thẩm Thần Niên chớp chớp mắt, giơ năm ngón tay, "Năm phút."
"Ồ."
Tôi hừ một tiếng, xoay người bỏ đi.
Đồ ngốc Thẩm Thần Niên!
Đói c.h.ế.t anh đi.
Thôi, đói c.h.ế.t cậu tôi xót, hay là đừng vậy.
25
[Niên Niên: "Hình ảnh"]
[Niên Niên: Anh nghe lời rồi nè.]
[Niên Niên: "Hình ảnh"]
[Niên Niên: Anh ăn sạch sẽ lắm đó.]
[Niên Niên: Miểu Miểu dỗ Niên Niên đi mà.]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
[Niên Niên: Chó con khóc lóc.jpg]
Tôi đặt điện thoại xuống.
Không được.
Phải cho anh ta một bài học.
Không thèm dỗ dành anh nữa.
Thấy tôi không trả lời, Thẩm Thần Niên trực tiếp gọi điện thoại đến.
Tôi bực bội bắt máy: "Làm gì?"
"Anh nói em cái tật giận dỗi là không nói chuyện với anh này rất không tốt đấy nhé."
Giọng điệu cà lơ phất phơ của Thẩm Thần Niên vang lên từ đầu dây bên kia.
"Em thích thế, anh quản được à?"
"Hứ, anh là bạn trai em, anh còn không quản được nữa à?"
"Chính là không quản được, ai bảo anh phạm lỗi. Biết sai còn cố tình, tội thêm một bậc!"
"Có thể nương tay chút không hả đại nhân."
"Không thể thương lượng."
Tôi cũng lười đôi co với anh ấy: "Không có việc gì em cúp máy đây."
"Không cho cúp!"
Tôi lén ghi thêm một khoản vào sổ đen của anh ấy.
Phạm lỗi còn hung dữ với tôi.
Trừ điểm nặng!
Giọng điệu vừa tủi thân vừa nũng nịu của Thẩm Thần Niên vang lên từ đầu dây bên kia: "Bạn gái, anh nhớ em rồi."
Niên Niên rất biết làm nũng.
Hồn Miểu Miểu muốn bay mất rồi.
Tim tôi bỗng chốc mềm nhũn, chẳng còn chút giận hờn nào nữa. "Em cũng nhớ anh, bạn trai à."