VỊ HOÀNG ĐẾ ĐIÊN LOẠN ĐÃ ĐĂNG XUẤT KHỎI CỐT TRUYỆN - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-10-12 17:02:25
Lượt xem: 129
Lần thứ hai là khi Quý Phỉ bức cung, xách đầu của Thái phi ném xuống trước mặt tiên đế, khiến lão hoàng đế vốn đã có bệnh cũ tức giận đến nỗi đột t-ử.
Sau khi tiên đế băng hà, cả nước chấn động, các lão thần lấy cái c.h.ế.t ra để ép buộc, không chấp nhận để một kẻ đại nghịch bất đạo như thế lên ngôi. Quý Phỉ khi đó đã hắc hóa, suýt nữa gi-ế-t sạch các hoàng tử khác.
Quốc sư lại một lần nữa xuất hiện, chính miệng chấp nhận Quý Phỉ đăng cơ, nhờ đó mới ngăn chặn được cuộc náo động.
Không ngờ vị Quốc sư bí ẩn, xuất quỷ nhập thần này cũng xuất hiện ở hiện đại.
Có lẽ anh ta đến để tìm Quý Phỉ.
Chúng tôi ngầm hiểu ý nhau mà giữ im lặng, ý định về nhà tạm thời bị lòng hiếu kỳ thay thế, tôi nhích người để cô đồng nghiệp vào thang máy.
Cửa thang máy từ từ khép lại, ánh mắt lạnh nhạt của Sơ Uẩn nhìn thẳng vào tôi.
“Hoàng hậu nương nương, đã lâu không gặp, quả nhiên bệ hạ đến tìm ngài.”
Ánh mắt của anh ta vẫn hờ hững như thường lệ, không có chút cảm xúc nào trước sự xuất hiện của tôi.
Nhưng vị Quốc sư vô tình vô dục này cuối cùng lại bị cuốn vào mối quan hệ rắc rối của nam nữ chính. Trong cốt truyện, Quý Phỉ có tính cách bạo ngược, ban đầu không hề tử tế với nữ chính, nhưng Sơ Uẩn lại nảy sinh một chút thương cảm hiếm hoi với nữ chính.
“Đây không phải Đại Sở, không cần gọi tôi là hoàng hậu.”
Tôi gượng cười, ngày trước tôi bị thích khách đ.â.m xuyên tim, thân x-á-c đã c.h.ế.t không thể ch-ế-t hơn được nữa, còn linh hồn thì quay về thời hiện đại.
Nếu lúc trước nói Quý Phỉ cố tình đến đây để tìm tôi thì nghe thật vô lý.
Nhưng khi nhớ lại ánh mắt cố chấp không hề che dấu của hắn hôm nay, không khéo tên điên đó thật sự đến để tìm tôi.
Sơ Uẩn không nói gì nữa, quay người đi về phía văn phòng, mà đúng lúc ấy âm thanh của hệ thống lại vang lên trong đầu tôi.
【Sau khi bạch nguyệt quang của Quý Phỉ qua đời, hắn ta hoàn toàn hắc hóa, thiết lập nhân vật sụp đổ, khiến cốt truyện không thể phát triển tiếp.】
【Nhiệm vụ của ký chủ lần này là chinh phục Quốc sư Sơ Uẩn, phải tăng độ hảo cảm của Sơ Uẩn lên 100% và giảm chỉ số hắc hóa của Quý Phỉ về 0.】
【Phối hợp với Quốc sư để đưa Quý Phỉ quay lại thế giới trong sách.】
【Phần thưởng lần này là 1 tỷ.】
1 tỷ?!!
Mắt tôi trợn tròn, không thể tin nổi. Phần thưởng lần này lại gấp 100 lần so với lần trước, nếu phần thưởng tỉ lệ thuận với độ khó, tôi thật không thể tưởng tượng còn có người khó đối phó hơn cả Quý Phỉ.
5.
Không lâu sau, Sơ Uẩn bước ra khỏi văn phòng, có vẻ cuộc trò chuyện không mấy vui vẻ, khuôn mặt vốn không có cảm xúc giờ lại phủ một lớp băng sương.
Khác với lúc nãy, bây giờ trên đầu anh ta xuất hiện một thanh tiến độ hiển thị 0%, có lẽ đó là độ hảo cảm.
Ấn tượng của vị Quốc sư này về tôi kém hơn tôi nghĩ nhiều.
Trong một góc ở quán cà phê dưới sảnh công ty, tôi thấp thỏm ngồi đối diện với Sơ Uẩn.
“Bệ hạ cố chấp đến tìm cô, Đại Sở không như rồng mất đầu. Nếu còn chần chừ, thiết kỵ của quân địch ắt sẽ đạp phá trường thành, khi đó thiên hạ sẽ đại loạn, đất nước sẽ diệt vong.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/vi-hoang-de-dien-loan-da-dang-xuat-khoi-cot-truyen/chuong-3.html.]
“Hoàng hậu vốn không phải là người của Đại Sở, bệ hạ chấp niệm quá sâu, đến mức hủy hoại giang sơn.”
“Tôi nghĩ Hoàng hậu chắc không phải người sắt đá, ắt sẽ thương xót dân chúng của Đại Sở chứ?”
Ánh mắt Sơ Uẩn lạnh lẽo, bình thản nhìn thẳng vào mắt tôi.
Nói thế này thì tôi kể cũng có phần giống mấy yêu phi họa quốc ương dân, mê hoặc tâm trí của Đế vương trong lịch sử nhỉ.
Tôi không khỏi tự hỏi, trong lòng Quý Phỉ liệu mình có thực sự quan trọng đến thế không? Vậy nữ chính thì vứt đâu?
Tôi giữ thái độ nghi ngờ, tôi đã công lược Quý Phỉ nhiều năm, biết rõ dù hắn bạo ngược, tính khí thất thường, nhưng chưa bao giờ lạm s-á-t người vô tội, xem thường bá tánh, hắn tuyệt đối không phải một hôn quân.
Từ khi hắn ngồi lên ngôi thái tử và quản lý triều chính, cả đất nước đều phát triển theo hướng phồn vinh.
Nếu nói rằng Đại Sở như rồng mất đầu thì kể cũng đúng, vì các hoàng tử còn lại hoặc đã bị gi-ế-t, hoặc là những kẻ vô dụng không gánh nổi việc lớn.
Nghĩ đến nhiệm vụ của hệ thống, có lẽ khi xóa bỏ chỉ số hắc hóa của Quý Phỉ, thiết lập nhân vật của hắn được ổn định sẽ tự khắc quay về cốt truyện trong sách.
Vì thế tôi nhìn Sơ Uẩn và khẳng định: “Tôi sẽ phối hợp với anh để tìm cách đưa hắn quay về.”
Nghe vậy, ánh mắt Sơ Uẩn dịu lại, trở nên ấm áp hơn nhiều.
Sau đó thanh hảo cảm tăng lên 10%.
Một lát sau, anh ta thu lại biểu cảm, nói với tôi: "Người ch-ế-t như đèn tắt, cô đã ch-ế-t ở Đại Sở, hy vọng cô khuyên bệ hạ từ bỏ chấp niệm, đối xử tốt với tân hoàng hậu."
Vậy là nữ chính đã xuất hiện, nhưng cốt truyện lại không tiến triển.
"Ý ta đã quyết, ngươi không cần phải quấy rầy cô ấy."
Một bóng đen phủ xuống trước mặt tôi, cặp mắt phượng của Quý Phỉ khẽ nheo lại, lóe lên tia sáng nguy hiểm.
Vắt ngang trên đầu hắn là một thanh tiến độ đỏ đậm, gần như chuyển sang sắc đen.
6.
Cuối cùng tôi cũng bị đưa đến biệt thự của Quý Phỉ.
Dọc đường đi, tôi nhìn chỉ số hắc hóa gần như kịch trần của hắn, trong đầu thầm hỏi hệ thống phải làm sao để giảm nó xuống.
Hệ thống trả lời: "Chỉ cần khiến hắn tin rằng cô hoàn toàn không yêu hắn, chấp niệm sẽ tiêu tan và chỉ số hắc hóa sẽ biến mất."
Thể nào hệ thống muốn tôi công lược Quốc sư, chỉ cần tôi yêu người khác, đương nhiên sẽ không thể yêu Quý Phỉ nữa.
Vừa bước vào cửa, Quý Phỉ đã ép tôi vào tường, hắn bóp lấy mặt tôi, nghiến răng nói: "Sau này tránh xa Sơ Uẩn ra."
Tôi nghĩ bụng, thế thì không được, tôi còn nhiệm vụ phải hoàn thành mà.
Khi tôi còn đang lơ đễnh, ngón tay của hắn đã trượt xuống n.g.ự.c ngay ở trên tim tôi, không an phận mà quẹt nhẹ hai cái.
Giọng hắn khàn khàn, thì thầm: "A Từ còn nhớ không? Những gã đàn ông tự ý đến gần nàng có kết cục gì?"