Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 173
Cập nhật lúc: 2024-10-05 16:32:52
Lượt xem: 44
“Phụt.” Tiết Quan Hà thật sự không nhịn được nữa bật cười thành tiếng, sau đó lập tức che miệng lại.
Chu Kiều tức giận mất hết lý trí, cuồng loạn, nước miếng bay tứ tung.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hàn Khiếu Phong, hôm nay ngươi không đuổi ả ra ngoài, ta không làm nữa!”
Sắc mặt Hàn Khiếu Phong hơi thay đổi.
Người này tuy tính tình chẳng ra gì, nhưng đúng là có chút tinh thông dược lý, mà trong Tư chỉ có một người am hiểu về độc là hắn, nếu không phải hắn thật sự yêu thích việc này thì sẽ không mặc kệ sự phản đối của người trong nhà, một hai phải đến Huyền Kính Tư làm việc cho bằng được.
Nếu hắn thật sự không làm nữa, sau này mà có vụ án dùng độc g.i.ế.c người, Huyền Kính Tư còn phải tiêu một khoản lớn nhờ khách nhân giang hồ tới tương trợ, thật sự hơi tổn hại uy nghiêm.
Lục Kiến Vi nhìn sắc mặt Hàn Khiếu Phong, biết được giá trị của Chu Kiều đối với Huyền Kính Tư mà nói tương đối quan trọng.
Loại người ỷ vào tài năng mà kiêu căng hống hách như thế này nàng gặp nhiều rồi, trong tay cũng có rất nhiều biện pháp dạy dỗ.
“Thời gian dài như vậy còn chưa tra ra được nguồn độc, có thể thấy dược lý học không ra trò trống gì, nếu mà là ta thì đã xin từ chức từ lâu rồi, tránh cho người đời chê cười.”
Chu Kiều không thể nhịn được nữa: “Ngươi nói hươu nói vượn! Ăn nói bừa bãi! Lật ngược phải trái!”
Tức đến trình độ này mà vẫn không dùng một từ thô tục nào để mắng người, quả thực có chút đáng khen.
Nhưng cũng chỉ có một chút.
Lục Kiến Vi nhướng mày khiêu khích: “Ta nói sai sao? Vậy ngươi nói thử xem ngươi đã tra ra được gì rồi?”
“Ngươi thì biết cái gì? Đây là một loại độc mới, cần mất rất nhiều thời gian mới tra ra được nguồn độc, ngươi… thôi, có nói ngươi cũng không hiểu.”
Mặt Chu Kiều lộ rõ vẻ khinh thường.
Hắn cảm thấy bản thân vừa nãy chắc hẳn tẩu hỏa nhập ma mới đi cãi nhau với một nữ nhân có khi một chữ bẻ đôi cũng không biết, quả thực là làm nhục văn nhã.
Lục Kiến Vi khẽ cười: “Vậy xin hỏi Chu sứ, ngươi biết trên đời này có bao nhiêu loại dược liệu, bao nhiêu loại độc vật sao?”
“Hừ, dược liệu 4325 loại, độc vật 2873 loại!”
Hắn đắc ý liếc mắt nhìn Lục Kiến Vi, lấy vấn đề cấp thấp này tới hỏi hắn, đúng là làm người cười rụng răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-173.html.]
Lục Kiến Vi lại hỏi: “Ngươi biết bò cạp độc đốm đuôi trong sa mạc Tháp Thạch không?”
Chu Kiều: ?
“Đã từng nhìn thấy tuyết phù dung trên đỉnh núi tuyết Côn Luân chưa?”
Chu Kiều: “...”
“Từng nghe nói qua châu chấu độc cánh vàng ở đầm lầy Thất Bộ chưa?”
Sắc mặt Chu Kiều trắng bệch.
Lục Kiến Vi cười nhạt: “Cái nào ngươi cũng không biết mà còn dám ở đây to mồm cho rằng chính mình biết hết tất cả dược liệu và độc vật trên đời, không nghĩ tới, trên đời còn có vô số tồn tại mà con người chưa khám phá hết, chỉ vì ngươi kiến thức hạn hẹp nên mới tự tin ngông cuồng.”
“Ta biết hơn 8700 loại dược liệu và hơn 4200 loại độc vật, nhưng không dám nói trên đời chỉ có những thứ này, Hàn Khiếu Phong nói ngươi am hiểu dược lý, theo ta, chỉ có ba chữ.”
“Chưởng quầy, là ba chữ gì?” Tiết Quan Hà lập tức hỏi.
Lục Kiến Vi nhàn nhạt nói: “Chỉ thế này?”
Mọi người:...
Giết người không đao cũng chỉ đến thế là cùng.
Chu Kiều đầu lưỡi đắng chát, nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi bịa chuyện, ta không tin.”
Hắn học tập y đạo từ nhỏ, đọc rất nhiều điển tịch, tự xưng tất cả dược liệu và độc vật trong thiên hạ đều nắm trong lòng bàn tay.
Nhưng nữ nhân trước mắt này đang nói cái gì?
Nàng ta lại nói số dược liệu và độc vật nàng ta biết còn nhiều gấp đôi so với hắn!
Không thể nào! Chắc chắn không thể!
Lục Kiến Vi không quan tâm tới nam nhân tự đại, quay người quan sát bệnh trạng của người chết.
Môi tím tái, mắt đỏ ngầu, đây là triệu chứng ngộ độc thông thường.
Người c.h.ế.t đã vùng vẫy một cách tuyệt vọng, quần áo xộc xệch không chỉnh tề.
Nàng nhìn sau cổ ngừoi chết, nhìn vào sâu quả nhiên phát hiện một chấm màu nâu đỏ.