Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 268
Cập nhật lúc: 2024-10-05 21:52:03
Lượt xem: 53
Sự tồn tại của đạo cụ khách điếm quả thật rất mơ hồ, Tiết Quan Hà và những người khác không bao giờ hỏi đến là vì họ tin tưởng nàng, sẽ không suy nghĩ sâu xa về điều này.
Ôn Trứ Chi hẳn đã nhận thấy có điều gì đó không hợp lẽ thường, nhưng hắn không thể suy nghĩ đến sự tồn tại của hệ thống, vì vậy hắn đã tìm ra cách giải thích hợp lý nhất.
Cao thủ âm thầm bảo vệ đệ tử trong môn cũng không hiếm thấy trên giang hồ.
Nàng có thể sẽ thường xuyên sử dụng đạo cụ trong tương lai, sau một thời gian dài, những người có tâm sẽ tự nghi ngờ, thay vì nghi ngờ hiện tượng siêu nhiên, tốt hơn hết là dẫn dắt bọn họ suy nghĩ theo cách này.
Những người khác cảm thấy sau lưng nàng có chỗ dựa, có lẽ bọn họ sẽ có đôi chút kiêng kỵ.
Trong chuồng ngựa, Dư Tiệm Thanh đang co ro trong góc, đột nhiên có phân ngựa đập thẳng vào đầu, hắn tránh sang một bên, phân ngựa cùng giẻ lau chân đập vào mặt hắn, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được hơi nóng phát ra từ trong phân.
Nó có mùi kinh khủng đến nỗi hắn khóc không ra nước mắt.
"Du sư đệ, ngươi thế nào rồi?" Đệ tử bên kia quan tâm nói.
Dư Tiệm Thanh uống thuốc câm, há miệng không phát ra âm thanh, những người còn lại thấy vậy tức giận chửi ầm lên.
"Đúng là ngang ngược, bọn chúng dám khinh nhục người của Võ Lâm Minh chúng ta!"
"Du sư đệ, có phải là do tên Yến Phi Tàng kia giở trò không? Cái gì mà đao khách đệ nhất giang hồ chứ, ta thấy hắn chính là cặn bã đệ nhất giang hồ!"
"Tên Yến Phi Tàng đó mạnh cỡ nào, có thể so sánh được với đại sư huynh sao?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đại sư huynh đang bế quan, chờ đến lúc xuất quan hắn chính là Võ Vương cấp bảy."
Còn có một người khác yếu ớt nói: "Phía sau Lục Kiến Vi hẳn là có cao thủ."
"Vừa rồi ta đã cảm thấy kỳ quái, không thấy được nàng ra chiêu như thế nào nhưng chúng ta đều ngã xuống, nhất định có cao thủ!"
"Còn phải nói sao?"
"Thất sư đệ, có phải ngươi nghe được gì hay không?"
"Đúng đó, thính giác của ngươi từ trước đến nay đều không tầm thường, ngươi phát hiện ra gì rồi sao?”
Thất sư đệ nói bằng giọng điệu kỳ quái: "Vừa rồi ta nghe được suy đoán của Ôn Trứ Chi và người hầu của hắn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-268.html.]
"Ôn Trứ Chi chỉ là một tên què mà thôi."
"Ngươi đừng nói vậy, hắn chính là đệ nhất phú hào Giang Nam, có rất nhiều người sẵn sàng làm việc thay cho hắn."
Thất sư đệ: "Các vị sư huynh, trước tiên chúng ta hãy suy nghĩ cách đã."
"Sợ cái gì? Võ Lâm Minh chúng ta là nơi ai cũng có thể đắc tội được ư?”
"Đúng vậy, ta đoán nàng cũng không dám làm gì chúng ta."
Thất sư đệ: "Trước khi lên đường ta có xem tin tình báo, Thiên Lí Lâu và Hắc Phong Bảo đều vì nàng mà chịu thiệt thòi."
"Ngươi so sánh bọn chúng với chúng ta?"
"Thất sư đệ, ngươi quá cẩn thận rồi, ngươi chính là người của Võ Lâm Minh chúng ta, đừng làm Võ Lâm Minh mất mặt."
"Thất sư đệ vẫn còn quá trẻ, bị người khác hù dọa một cái đã tự hủy uy phong chính mình."
Thất sư đệ: ???
Chẳng lẽ bây giờ không phải đang mất mặt sao? Chẳng lẽ tình cảnh hiện tại rất uy phong sao?
Hắn nhịn xuống xúc động muốn trợn mắt, nói: "Tống Nhàn tự bạo cũng bị nàng áp xuống."
"Tống Nhàn là ai?"
"Ngươi nói đùa gì vậy, tự bạo là chuyện dễ dàng bị áp xuống như vậy sao?"
"Thất sư đệ, ta thấy ngươi đã luyện công đến đầu óc mơ hồ rồi."
"Đừng nói là ngươi thật sự sợ một chưởng quầy của khách điếm? Một cái khách điếm ít tiếng tăm, sao có thể so sánh với Võ Lâm Minh chúng ta?"
Suy nghĩ của thất sư đệ rất rõ ràng: "Nếu thật sự là như thế, vì sao nàng dám trở mặt với chúng ta? Mặc dù Võ Lâm Minh có địa vị không tầm thường trên giang hồ, nhưng đặt lên so sánh cùng Tiêu Dao Tông, Kình Thiên Điện, chỉ sợ…"
"Chẳng lẽ ngươi muốn nói nàng là người của Tiêu Dao Tông hoặc Kình Thiên Điện?"
"Hai nơi này đều đã rút lui khỏi giang hồ, đệ tử nhà ai sẽ chạy ra ngoài mở khách điếm?"
"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào."