Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 322
Cập nhật lúc: 2024-10-06 06:54:11
Lượt xem: 71
Những tán khách giang hồ không môn không phái, có người là vì không muốn bị quy củ của môn phái ràng buộc, có người là vì không đủ tư cách tiến vào môn phái, vì kiếm chút tiền thưởng mà lựa chọn hợp tác với môn phái, coi đây như phương thức kiếm sống.
Rất nhiều hoạt động bí mật của các đại tông môn đều được thực hiên thông qua những người này.
Một khi sự việc bại lộ, những người này là người thích hợp nhất để chịu tội thay.
Nhạc Thù xoa hai cánh tay: “Thật là đáng sợ.”
“Có cái gì đáng sợ?” Lương Thượng Quân rót cho bản thân một chén trà: "Đều là vì trao đổi lợi ích mà thôi, nhìn có vẻ bí hiểm khó đoán, nhưng lột lớp da bên ngoài ra, tất cả đều là lòng dạ hiểm độc.”
Lục Kiến Vi: Tư tưởng của tiểu tử này có chút tiêu cực.
“Người như vậy ở bên trong môn phái không có ghi chép sao?” Nàng chỉ vào trọng điểm: "Chử võ sư, ngươi thật sự không biết?”
Chử Ngọc Đài nói thẳng: “Thật không dám giấu giếm, Văn Xương Đường của ta đúng thật là có hợp tác với tán khách giang hồ, nhưng trong danh sách cũng không có bốn người này.”
“Cho nên, ngươi không có chứng cứ chứng minh bốn người bọn họn không phải là môn khách của Võ Lâm Minh?”
“Đúng vậy.”
Lục Kiến Vi mỉm cười: “Bọn họ trung thành, tận tâm giải cứu đệ tử của Võ Lâm Minh, ta khẳng định bọn họ là người của Võ Lâm Minh, không có vấn đề gì chứ?”
“Không có.” Chử Ngọc Đài thẳn thắng đáp: "Làm Lục chưởng quầy chê cười.”
“Tại sao ta lại chê cười các ngươi?” Lục Kiến Vi nhướng mày: "Các ngươi từ ngàn dặm mang người tới cho ta, ta vui còn không kịp.”
Chử Ngọc Đài lắc đầu thở dài: “Lục chưởng quầy đừng mỉa mai Chử mỗ. Ngươi ra một cái giá đi.”
“Một ngưởi hai mươi vạn lượng.” Lục Kiến Vi nói: "Võ Lâm Minh cần giải thích rõ việc này với bên ngoài, ai hất nước bẩn thì người đó phải tự mình dọn dẹp sạch sẽ, ta còn phải mở cửa làm ăn, không muốn mang tai tiếng.”
Chử Ngọc Đài còn muốn cò kè mặc cả: “Cái này…… Có phải hơi cao rồi không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-322.html.]
“Du Tiệm Thanh vu khống ta, năm người còn lại muốn g.i.ế.c ta, ta chỉ cần sáu viên thuốc thì có thể làm cho tất cả bọn họ trở thành phế nhân. Nếu ngươi tiếp tục mặc cả, đến lúc đó chỉ có thể kéo sáu tên phế nhân trở về. Thiên Khôi Đường là hận ta đút thuốc, hay là hận ngươi cố ý chèn ép thì cũng khó nói.”
Chử Ngọc Đài: “…”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đám người ngu xuẩn Thiên Khôi Đường kia, bên ngoài thì kêu Văn Xương Đường ra mặt chuộc người, sau lưng thì âm thầm giở thủ đoạn, căn bản không đem Văn Xương Đường để vào mắt.
Nếu không phải vì đại cục, hắn ước gì tất cả bọn chúng đều biến thành phế nhân.
“Được, hai trăm vạn lượng.” Chử Ngọc Đài móc ra ấn tín nói: "Vật này có thể lấy được hai trăm vạn lượng ở bất kỳ tiền trang nào.”
Lục Kiến Vi: “Ta không cần ấn tín, phiền phức.”
“Vậy ngày mai Chử mỗ lại đến.” Chử Ngọc Đài cũng không thèm nhìn tới đám người Du Tiệm Thanh, ôm quyền rời đi.
Lục Kiến Vi ra lệnh: “Trói bọn chúng vào chuồng ngựa.”
Mười người khóc không ra nước mắt.
Sáu người Du Tiệm Thanh còn tốt, bọn họ là đệ tử Thiên Khôi Đường, phạm sai lầm cùng lắm thì chịu một ít trừng phạt, sau này vẫn có thể dựa vào Võ Lâm Minh mà sống.
Tán khách thì khác, nhiệm vụ lần này thất bại, không chỉ sẽ mất đi chỗ dựa lớn như Võ Lâm Minh mà ngày sau nhận nhiệm vụ, tiền thưởng cũng sẽ trở nên khó khăn.
Đầu giờ Tỵ ngày hôm sau, Chử Ngọc Đài mang số tiền lớn tới cửa.
Quỷ độn thổ nhảy xuống từ lầu ba, đi vòng quanh Chử Ngọc Đài cười hì hì nói: “Thì ra là Chử trưởng lão Võ Lâm Minh, quỷ c.h.ế.t đói, lần này chúng ta thật sự tới đúng chỗ rồi!”
“Rất hiếm có cơ hội xem cuộc vui của Võ Lâm Minh.” Quỷ c.h.ế.t đói lơ lửng như một trang giấy bay xuống: "Ta phải xem thật kỹ mới được.”
Mọi người: “…”
Lời này như sát muối vào vết thương.
Chử Ngọc Đài chắp tay: “Nhị quỷ huynh đừng giễu cợt ta.”
Lúc này, mười người Du Tiệm Thanh bị xách ra ngựa chuồng.