Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 343
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:02:41
Lượt xem: 67
Uy áp Võ Vương cấp chín cho dù Hồng Hạ ở Thanh Long Bang vẫn có thể cảm nhận được, loại sát ý hủy thiên diệt địa khiến lá gan của toàn bang như muốn vỡ tung.
Cho dù là bang chủ nhưng Hồng Hạ cũng phải ở trong bang bình ổn mấy ngày mới lấy hết dũng khí cầm theo lễ vật đến đây.
"Trương huynh, tiểu đệ đúng là không nên đến quấy nhiễu ngươi, chẳng qua...." Lão dừng một chút, thận trọng nói: "Có tin tức truyền đến, đã tìm được người hắt nước bẩn lên người Lục chưởng quầy."
"Ồ."
"Là Hạ Hoài Cốc của Thiên Lí Lâu cố tình lan truyền tin đồn về Cực Địa Kim Tằm.” Hồng Hạ hạ thấp giọng nói: "Nghe nói chỉ huy sứ Huyền Kính Tư tự mình ra tay."
"Làm sao có thể?" Trương bá ngạc nhiên: "Không phải nói vị kia đã sớm không tự mình ra tay nữa sao?"
"Ai biết được, cũng có lẽ là do lúc trước Hạ Hoài Cốc từng làm trọng thương thanh y sứ. Hạ Hoài Cốc có thực lực thâm hậu, lại có Thiên Lí Lâu che chở, Hàn Khiếu Phong cũng không thể bắt hắn, vị kia mới tự mình ra tay."
"Không phải còn có hai vị phó chỉ huy sứ sao?"
Phó chỉ huy sứ đều có tu vi cấp bảy, truy bắt một tên như Hạ Hoài Cốc là việc dễ như trở bàn tay.
Hồng Hạ suy đoán: "Có lẽ phó chỉ huy sứ có nhiệm vụ khác, không thể tự mình đi làm."
"Họ Hạ vì sao muốn nói xấu chưởng quầy?" Trương bá nhíu mày: "Hiện tại hắn như thế nào?"
"Đan điền bị phế, có lẽ lúc này đang làm chuột trong nhà lao Huyền Kính Tư. Còn vì sao hiềm khích với Lục chưởng quầy, trái lại không ai biết được."
Lục Kiến Vi ngẩng đầu khỏi sách cổ thuật, đoạn đối thoại ngoài viện nàng có thể nghe được rất rõ ràng.
Trưởng lão Thiên Lí Lâu gieo rắc lời đồn về nàng, nếu nói chuyện này không có liên quan đến Thiên Lí Lâu, nàng tuyệt đối không tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-343.html.]
Nàng vốn không có hận thù gì với Hạ Hoài Cốc, từ trước tới nay người có khúc mắc với nàng chỉ có Thiên Lí Lâu từng bị nàng bắt chẹt.
Một là khoảng tiền chuộc kếch xù, hai là do nàng che chở Nhạc Thù, khiến bọn họ không kịp có được manh mối của bảo tàng.
Thiên Lí Lâu không thể công khai g.i.ế.c nàng, nên dùng cách này để dẫn dụ những tên tham lam trên giang hồ đến đây vây công.
Nhiều tên có tu vi cấp năm, cấp sáu như vậy, chỉ cần tốn chút sức cũng đã đủ g.i.ế.c dần g.i.ế.c mòn nàng.
Mà Hạ Hoài Cốc chỉ là công cụ chấp hành nhiệm vụ mà thôi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Suy nghĩ này vô cùng hợp lý, nhưng Lục Kiến Vi luôn cảm thấy vẫn còn manh mối chưa nắm rõ.
Chỉ huy sứ chưa từng xuất thủ nay lại đích thân ra mặt, mọi chuyện chắc chắn không đơn giản như vậy.
Cực Địa Kim Tằm có thật sự tồn tại hay không?
Thiên Lí Lâu mượn án Chu gia hắt nước bẩn lên người nàng, rốt cuộc là thuận theo thời thế hay là có liên quan đến án của Chu gia?
Chỉ mới một ngày, lời khai của Hạ Hoài Cốc đã truyền khắp giang hồ.
Lục Kiến Vi nâng chén lùa cơm, mấy người Tiết Quan Hà vẫn còn tức giận bất bình, dùng những từ ngữ không mấy êm tai nhắc đến Hạ Hoài Cốc.
"Cũng vì chưởng quầy bảo vệ Lam tiền bối, phá vỡ kế hoạch giành vị trí phó lâu chủ của hắn, hắn lập tức ghi hận trong lòng, cho nên cố ý rải rác lời đồn, mượn đao g.i.ế.c người chăng?" Tiết Quan Hà thực sự không hiểu nổi.
Trương bá nói: "Lam Linh là kình địch của hắn, trước đó hai người đều tranh giành chức vị phó lâu chủ, trước đó Lam Linh bị Hắc Phong Bảo truy sát, nếu không phải có chưởng quầy che giấu, chỉ sợ nàng.... Bởi vậy Hạ Hoài Cốc mới giận chó đánh mèo lên chưởng quầy, lời này có vẻ hợp lý."
"Hay cho hắn còn bịa đặt ra chuyện Cực Địa Kim Tằm!" Trong lòng Nhạc Thù tràn ngập lửa giận.
Lương Thượng Quân khẽ nhắm đôi mắt hoa đào.
"Chân tướng sự việc chưa chắc là thế, Hạ Hoài Cốc có lẽ chỉ là tên xui xẻo, vừa lúc đụng trúng chỉ huy sứ Huyền Kính Tư ra tay. Bây giờ hắn đã thành phế nhân, là kẻ thích hợp nhất để c.h.ế.t thay."