Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Trở Thành Vai Ác Tù Sủng - Chương 32. Thế giới 1: Vệ sĩ thao hán và đại tiểu thư tự phụ của hắn 32

Cập nhật lúc: 2024-09-25 20:43:03
Lượt xem: 42

Follow pg Đóm để ủng hộ Đóm với nhé!!!

Page: Đom Đóm Xanh

Đóm 🐳

Edit: Đom Đóm Xanh

____________________

Giang Tử Khâm giật giật tay, trên cổ tay lạnh băng xiềng xích phát ra âm thanh thanh thúy, Lục Kim An hôn khắc chế lại cứng rắn, mang theo lực ép không thể kháng cự.

“Lục Kim An…” Giang Tử Khâm bị hắn đè nặng, tay cũng bị hắn khóa, “Ngươi trước buông ta ra được không…”

Lục Kim An nói: “Không được.”

Hắn có đôi mắt đen nhánh như điểm mực, giống như dòng nước ban đêm chảy xiết, bình tĩnh nhưng lại che giấu sóng gió dữ dội.

“Nếu ta cởi trói cho ngài, ngài sẽ bỏ chạy thì sao.”

Giang Tử Khâm cảm thấy mặt mình ướt đẫm, Lục Kim An như một chú chó to dính người, ngửi ngửi cổ cô, hôn lên gương mặt cô.

Hắn cọ vào cô, giọng trầm thấp dễ nghe, hơi thở phả lên gáy khiến cô cảm thấy một vùng nhỏ tê ngứa.

“Bên ngoài quá nguy hiểm, ở lại đây thì không ai tìm thấy ngài, như vậy an toàn hơn cho ngài.”

“Ta sợ ngài bị người khác làm tổn thương, không muốn ngài bị kẻ khác thèm khát.”

Giang Tử Khâm cuộn chặt ngón tay, trong bóng đêm, cảm giác của cô trở nên nhạy bén hơn, cô mơ hồ nghe thấy nhịp tim của Lục Kim An, cùng với những nụ hôn của hắn trên má cô.

Lời thô tục được hắn nói ra mà không hề đột ngột.

“Ta rất muốn em.”

Giang Tử Khâm cảm thấy thẹn, hơi thở của cô trở nên mềm mại và gắn bó hơn.

Lục Kim An nói dễ nghe, nhưng điều này cũng là sự cầm tù.

“Nhưng ngươi không cần phải khóa ta.”

Giang Tử Khâm cảm nhận được xiềng xích lạnh lẽo trên cổ tay đang nhắc nhở cô rằng, người đàn ông này đã quyết tâm nhốt cô lại, nếu không hắn cũng sẽ không chuẩn bị kỹ như vậy.

“Ngươi giúp ta tháo ra...”

Lục Kim An đáp: “Ta thật sự không có cảm giác an toàn.”

“Tiểu thư,” người đàn ông nheo mắt, hàng mi dài của hắn tạo thành một bóng râm u ám trên khuôn mặt, “Có lẽ từ ngày ngài ngất xỉu, ta đã không còn bình thường.”

“Ta không quan tâm quá khứ ngài phóng đãng ra sao, chỉ cần ngài hiện tại là của ta, và tương lai cũng là của ta, trong lòng ngài chỉ có ta, như vậy ta mới cảm thấy tạm yên lòng.”

“Ta không chịu nổi khi họ tiếp cận ngài. Ta không kiểm soát được mình, có lẽ ta sẽ phát điên và làm những điều không thể kiểm soát được. Vì vậy ta chỉ có thể nhốt ngài lại, ở nơi chỉ ta biết.”

Lục Kim An mím chặt môi, hắn nắm lấy tay Giang Tử Khâm, trong lòng bàn tay cô vẫn cầm khẩu s.ú.n.g lục màu bạc mà hắn đưa cho cô, da thịt trên mu bàn tay ấm áp.

Hắn kéo tay Giang Tử Khâm lên, chĩa nòng s.ú.n.g vào đầu mình.

“Súng ở trong tay ngài.”

Viên đạn đã lên nòng, tay Giang Tử Khâm run rẩy khi cầm súng.

“Ngài muốn làm gì ta cũng được.”

Trong ánh mắt Lục Kim An còn phảng phất một tầng sương mờ nhạt.

Hắn không khác gì những người đàn ông khác luôn khao khát Giang Tử Khâm.

Khao khát làm những điều "không thể chấp nhận" với cô, thậm chí là càng biến thái hơn... tất cả.

Giang Tử Khâm không dám bắn, Lục Kim An vẫn đeo đôi găng tay da, nắm tay cô đến đỏ ửng, phía sau lưng thấm đầy mồ hôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-nhanh-my-nhan-kieu-mem-tro-thanh-vai-ac-tu-sung/chuong-32-the-gioi-1-ve-si-thao-han-va-dai-tieu-thu-tu-phu-cua-han-32.html.]

“Không cần…”

Lục Kim An ngước mắt nhìn cô, Giang Tử Khâm bị hắn vây chặt, trong bóng đêm, hắn vẫn có thể thấy rõ làn da trắng tuyết và đôi mắt hồng san hô câu hồn của cô.

Hắn thả tay ra, khẩu s.ú.n.g trong tay Giang Tử Khâm tự nhiên rơi xuống giường, phát ra âm thanh trầm đục nhỏ.

Giây tiếp theo, môi Giang Tử Khâm đã bị hắn chặn lại.

Lục Kim An nắm lấy gáy cô, kéo cô lại gần, xiềng xích kêu leng keng theo từng động tác dữ dội. Giang Tử Khâm đỏ mặt, tay cô nắm chặt lưng áo sơ mi của Lục Kim An, để lại những vết nhăn hỗn loạn.

“Đã cho ngài cơ hội rồi.”

Lục Kim An lại nhét khẩu s.ú.n.g vào tay Giang Tử Khâm, “Nếu ngài không định g.i.ế.c ta, thì đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn nữa.”

Giang Tử Khâm thở dốc, cảm thấy không cam lòng: “Lục Kim An, ngươi không thể...”

“Hừ…”

Lục Kim An đặt ngón tay lên đôi môi đỏ mọng của cô.

“Ngày mai ngài sẽ thành niên.” (Lúc đầu tưởng ảnh tịnh làm cái gì với chị =)) )

Giang Tử Khâm ngạc nhiên.

Có ý gì?

Lục Kim An tháo găng tay ra, ngón tay dài và thon của hắn chạm vào khóe môi cô.

“Trong lễ thành niên, Giang Minh chắc chắn sẽ xuất hiện, ngài nên ngoan ngoãn, đừng để hắn bắt được.”

“Nếu không ta sẽ rất buồn.”

Lục Kim An đặt khẩu s.ú.n.g trong tầm tay của Giang Tử Khâm, như thể hắn chắc chắn rằng cô sẽ không bắn, quay lưng bước ra cửa mà không hề do dự.

Giang Tử Khâm cố gắng chạy theo, nhưng bị xiềng xích kéo lại.

“Lục Kim An…”

Lục Kim An quay đầu nhìn cô: “Ta sẽ quay lại sau.”

‘Cạch’

Cửa lớn lại lần nữa khép lại.

“Ta…”

Giang Tử Khâm cảm thấy đau ở cổ tay do xiềng xích kéo căng, cô dừng lại giãy giụa, thất bại kéo nhẹ xiềng bạc.

Ai có thể ngờ Lục Kim An lại đột ngột thay đổi như vậy và còn nhốt cô lại.

Nếu cứ ở đây mãi, cô không thể khám phá hết cốt truyện chính, cả đời này cô sẽ không thể thoát khỏi thế giới này.

Thế giới này chủ yếu xoay quanh cốt truyện bắt đầu từ Giang Minh trong phòng thí nghiệm. Từ khi cô tìm thấy cuốn sổ ghi chép thí nghiệm trong thư phòng Giang Minh, cô có thể đoán rằng Giang Minh đang tiến hành một loại thí nghiệm trên cơ thể người.

Còn có năng lượng bí ẩn mang tên "thạch hồng bảo." Cuốn sổ thí nghiệm đề cập đến một "vật phẩm thí nghiệm thành công." Nếu Giang Tử Khâm không đoán sai, thì vật phẩm thí nghiệm thành công lớn nhất khả năng chính là Lâu Vọng. Vậy Lục Kim An đang đóng vai trò gì ở đây?

Hắn đã là quản gia trong Giang gia nhiều năm, luôn là trợ thủ đắc lực của Giang Minh, vậy tại sao lại có sự "đối nghịch" với hắn?

Nham Thanh và Quý Yến Lễ đều sở hữu khả năng vượt trội, Giang Tử Khâm biết rằng bệnh tình của mình đã được Quý Yến Lễ giúp đỡ, cơn đau đã biến mất trong một đêm, chắc chắn là nhờ vào sự trợ giúp đó. Dường như cả hai đều mang theo một mục đích nào đó.

Tại sao họ lại tham gia vào đây? Có phải liên quan đến vật phẩm thí nghiệm... hay là liên quan đến viên thạch hồng bảo kia? Ngoài hai khả năng này, Giang Tử Khâm không thể đoán ra điều gì khác. Trong lòng cô vẫn cảm thấy thấp thỏm và hoang mang.

Có điều gì đó mà cô đã vô tình bỏ qua, từ ngày đầu tiên cô xuyên vào thế giới này, một người vẫn luôn được nhắc đến... Giang Tử Khâm cau mày. Rốt cuộc là ai?

Cô nhìn thấy khẩu s.ú.n.g lục bạc trên đầu giường, trong đầu bất chợt hiện lên hình ảnh ngày đầu tiên cô xuyên vào, Lục Kim An đã nói với cô: “Phu nhân, ngày thường hãy nhớ uống thuốc đúng giờ, nếu không bệnh tình sẽ tái phát, cơn đau sẽ lại hành hạ ngài.”

Giang Tử Khâm giật mình. "Phu nhân?" Người phụ nữ này... hình như chưa bao giờ xuất hiện.

Loading...