Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 262
Cập nhật lúc: 2024-08-01 17:27:55
Lượt xem: 159
Ánh mắt hắn ta trước hết rơi xuống người Diệp Gia, sau đó lại dời đến trên người Chu Cảnh Sâm bên cạnh Diệp Gia.
Chu Cảnh Sâm vừa từ nơi đóng quân di ra, trên người mặc nhung phục của sĩ quan, nhìn kiểu dáng không giống binh tốt cấp thấp. Vóc người hắn cao gầy, thân hình thẳng tắp như cây tùng, dáng mạo như thế nào thì không cần phải nói. Đôi mắt trong suốt mà sắc bén, dường như có thể nhìn thấu tâm tư của người khác. Chỉ liếc mắt một cái đã khiến thái độ nói chuyện của Từ chưởng quỹ nhún nhường đi nhiều. Hắn ta đặt bàn tính xuống, giọng điệu hơi cẩn trọng, hỏi: "... Không biết vị này là?"
"Tướng công của ta." Diệp Gia thuận miệng nhận, sau đó hỏi ngược lại: "Từ chưởng quỹ nói tháng này không cung cấp đậu tắm, là có ý gì?"
Tim Từ Hữu Tài đập hãng đi một nhịp.
Trên thực tế, Từ Hữu Tài cố tình ngừng cung cấp đậu tắm cho Diệp Gia. Nửa tháng trước, có một lần hắn ta vô tình bắt gặp Diệp Gia đi giao dịch xà phòng thơm ở ngõ Lê Hoa, bấy giờ mới biết được xà phòng thơm thịnh hành trong những gia đình giàu có ở Đông Hương trấn là do Diệp Gia cung cấp.
Từ khi sinh ra đến nay, Từ Hữu Tài không có tài kinh doanh mấy, dựa vào cơ nghiệp tổ tiên bày một gian hàng, mở cửa hàng tạp hóa nhỏ.
Trước kia khi xà phòng thơm còn chưa thịnh hành, trong trấn trên có một số người dùng tiền nhàn rỗi, mua đồ rửa mặt, giặt giũ đa phần đều dùng đậu tắm nhà hắn ta. Mặc dù các cửa hàng khác cũng có, nhưng chất lượng kém hơn chỗ hắn ta rất nhiều. Không thể nói khi đó kiếm được nhiều hơn cung cấp cho Diệp Gia bây giờ, nhưng trong lòng hắn ta rất thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-262.html.]
Tuy vậy, sau khi cửa hàng son phấn Linh Lung bắt đầu bán xà phòng thơm, dần dân không có người hỏi mua đậu tắm nữa.
Nếu không biết điều mờ ám bên trong việc này, hắn ta có hâm mộ người ta kiếm được nhiều tiên nhưng cũng không đến mức ghen tị, song, từ lúc biết cửa hàng son phấn Linh Lung là nhập hàng từ chỗ Diệp Gia, mà xà phòng thơm đám kỹ nữ ở Lê Hoa Ngõ kia dùng cũng là hàng Diệp Gia cung cấp. Vấn đề là Diệp Gia điêu chế xà phòng thơm bằng đậu tắm nhà hắn ta, sau khi biết được cảm giác đã thay đổi. Hắn ta lén lút quan sát Chu gia một tháng, biết chế xà phòng thơm cần dùng đến đậu tắm của hắn, trong lòng hắn ta lập tức trở nên hết sức khó chịu.
Một bánh xà phòng thơm bán được một lượng tám đồng bạc, nếu đắt còn có thể bán được hai lượng. Mười lăm ký đậu tắm của hắn ta cũng chưa kiếm được năm lượng, chênh lệch quá lớn. Vậy mà giờ đây Diệp thị tham ăn, ăn nhiều như thế rồi cũng không thấy thẹn với lòng?! Sao nàng có thể không biết xấu hổ, tháng nào cũng lấy giá hời như vậy để mua đậu tắm của hắn ta chứ? Lại còn tính toán âm mưu, chốt giá cả như thế với hắn ta năm năm trong khế thư! Dùng chi phí thấp như vậy kiếm được nhiều đồng tiền nhuốm màu mưu kế như thế, đúng là coi hắn ta như kẻ ngốc rồi đùa giốn đây mài
Từ Hữu Tài không thoải mái trong lòng, sau khi nghe nói Diệp Gia mở cửa hàng, sự khó chịu đó lập tức xông thẳng lên đỉnh đầu. Mới bày sạp nhỏ có mấy tháng mà đã kiếm được tiền mở cửa hàng? Còn chẳng phải là lấy từ chỗ hắn ta bán ra ngoài sao?
Hắn ta vừa nghĩ đến chuyện này, lập tức có ý định cho Diệp Gia biết mặt, tháng này Diệp Gia tới lấy hàng hắn ta bèn cố tình từ chối.
"Đúng là không cách nào khác, Diệp chưởng quỹ à."
Từ Hữu Tài có hơi sợ Tuần Cảnh Sâm, vị quan quân mặc nhung phục này trông không dễ trêu chọc. Nhưng nghĩ đến số tiền Diệp Gia kiếm được từ xà phòng thơm, hắn ta vẫn gắng gượng nhìn thẳng, không lộ vẻ khiếp sợ ra ngoài mat" Nguoi cũng biết, nơi này của ta hoang vu hẻo lánh, hàng từ Trung nguyên không dễ đưa tới đây. Ngày xưa ta vứt hết liêm sỉ để nhập hàng của các thương nhân Trung Nguyên, giá cả đều do bọn họ quyết định cả."