Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 192

Cập nhật lúc: 2024-10-14 19:32:33
Lượt xem: 82

Hình như Tần Dư nghe thấy có người đang gọi mình, nhưng lại không gọi tên cậu ấy, cho nên cũng không biết có phải đang gọi cậu ấy hay không, dù sao lúc này cậu ấy cũng không rảnh, bởi vì đang vội đi vệ sinh.

Chủ nhiệm Thư không ngờ rằng mình gọi học sinh trước mặt như vậy, cậu bé lại không hề dừng lại, điều này khiến ông ấy có chút nóng nảy.

Đáng tiếc, trong nháy mắt, học sinh nam kia đã rẽ hướng khác chạy đi mất rồi.

“Chính là em ấy, tôi nhìn thấy em ấy rồi.”

Liễu Sơn Tuyền vừa nghe vội vàng hỏi: “Chủ nhiệm Thư, ông đang nói cậu bé ngày hôm qua sao?”

Trùng hợp như vậy…… Thế mà nhìn thấy rồi?

Chủ nhiệm Thư nhanh chóng gật đầu: “Cậu bé tôi nhìn thấy chính là em học sinh lúc nãy rẽ hướng khác chạy đi đó, chúng ta mau đến đó xem thử.”

“Ôi, được.” Liễu Sơn Tuyền cũng không hỏi nhiều, anh ấy bước nhanh hơn.

Hai người cũng rẽ vào góc phía trước, sau khi đi một đoạn đường, phát hiện ra đó là nhà vệ sinh.

Liễu Sơn Tuyền: “Chắc cậu bé vào trong rồi, nếu không thì, chúng ta chờ ở chỗ này một lát.”

Chủ nhiệm Thư lắc đầu, “Chúng ta vào trong tìm xem.”

Liễu Sơn Tuyền: “……”

Không cần phải vội vàng như vậy, nhưng anh ấy đã nhìn thấy Chủ nhiệm Thư đi vào trong, cho nên đành phải đi theo ông ấy vào trong.

Vừa bước vào nhà vệ sinh, mùi hôi thối xộc vào mặt thật sự rất khó chịu.

Nhưng mà, bọn họ vẫn có có thu hoạch, bởi vì Chủ nhiệm Thư nhìn thấy Tần Dư, “Là cậu ấy, chính là cậu ấy”

Tần Dư đang đi tiểu bỗng nhiên nghe thấy lời này, xém chút nữa dọa cậu ấy tiểu…… Không đúng, là dọa ngừng tiểu.

Cậu bé vội vàng kéo quần lên, quay đầu lại thì nhìn thấy hai người lạ mặt nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, điều này khiến cậu đặc biệt cảnh giác.

“Hai, hai người muốn làm gì? Nơi này chính là trường học……”

Thời buổi này, bọn buôn người lớn mật đến nỗi xông vào trường học bắt người sao?

Chủ nhiệm Thư nhìn ánh mắt cảnh giác của Tần Dư, biết cậu bé đang coi mình là người xấu, cho nên vội vàng trấn an: “Bạn học, em đừng căng thẳng, tôi có việc tìm em, hay là chúng ta ra ngoài rồi nói.”

Tần Dư vừa mới trải qua chuyện buôn người vào đêm hôm trước, bây giờ cậu ấy vô cùng cảnh giác với bất cứ người lạ nào.

Nhưng Tần Dư biết rõ một mình cậu bé không thể đánh bại được hai người đàn ông to lớn hơn mình.

Cho nên cậu ấy cố giả vờ bình tĩnh: “Được, tôi không căng thẳng, vậy thì hai người ra ngoài trước đi, tôi sẽ ra ngoài ngay.”

Chủ nhiệm Thư cân nhắc rằng cậu bé có chút sợ hãi, cho nên liền gật đầu, “Được rồi, chúng tôi ra ngoài trước, sau khi em ra ngoài, chúng ta sẽ đến phòng hiệu trưởng nói chuyện.”

Tần Dư gật đầu, “Được, bây giờ hai người ra ngoài đi.”

Chủ nhiệm Thư và Lưu Sơn Tuyền cùng nhau bước ra ngoài.

Hai người bọn họ đứng ở cửa nhà vệ sinh.

Liễu Sơn Tuyền còn cảm khái một chút, “Cậu bé này có tính cảnh giác rất cao, khá tốt đó.”

Chủ nhiệm Thư gật đầu, “Ừm, còn rất dũng cảm nữa.” Ông ấy vừa nhìn thấy cậu thiếu niên này liền cảm thấy rất thích.

Có loại trực giác, nếu như cậu bé này được bồi dưỡng cẩn thận thì thành tựu nhất định sẽ không thấp.

Hai người hàn huyên một lúc, năm phút liền trôi qua.

Liễu Sơn Tuyền nhận ra được điều gì đó không ổn: “Sao cậu bé còn chưa ra ngoài nữa? Không phải sợ ra ngoài đó chứ, tôi đi vào xem thử.”

Chủ nhiệm Thư cũng cảm thấy thời gian hơi lâu, cho nên liền gật đầu.

“Được.”

Sau khi Lưu Sơn Tuyền vào nhà vệ sinh một lần nữa, lúc này trong nhà vệ sinh trống rỗng, cậu bé kia đã biến mất từ sớm rồi, ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ bên kia còn có một cái cửa sổ đang mở, anh ấy đoán rằng em học sinh kia đã nhảy ra khỏi cửa sổ này rời đi rồi.

Anh ấy bước ra ngoài, “Chủ nhiệm Thư, đừng đợi nữa, cậu bé đã nhảy qua cửa sổ trong nhà vệ sinh chạy ra ngoài rồi.”

Chủ nhiệm Thư:……?

Ngay sau đó ông ấy không biết nên khóc hay nên cười, cậu bé đó thực sự coi họ là người xấu.

Bên này, Tần Dư từ bên kia chạy về phòng học, cậu vỗ ngực…… Cũng may cậu chạy nhanh.

Bọn bắt cóc còn đến tận nhà vệ sinh của trường luôn rồi, thật sự rất đáng sợ.

Cậu ấy cảm thấy may mắn rằng em gái không ở đó, nếu không thì, có lẽ em ấy sẽ sợ c.h.ế.t mất.

Lúc này, cô giáo Lý đi vào phòng học, cô nhìn quanh một vòng, sau đó phát hiện Tần Dư vẫn còn ngồi ở chỗ của mình.

“Tần Dư, sao em còn ở đây vậy? Mau đến sân thể dục tập hợp đi.”

Tần Dư nghe thấy lời này, không nhịn được ngẩng đầu lên hỏi, “Làm gì vậy cô?”

Cô giáo Lý nhìn cậu bé: “Em cứ đi là được rồi, lúc nãy hiệu trưởng thông báo em không nghe thấy à?”

Tần Dư:……

Đúng là không nghe thấy thật.

Được rồi! Vậy cậu ấy đến sân thể dục là được rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-192.html.]

Sau khi Tần Dư đi đến bên cạnh cô giáo Lý, cậu bé suy nghĩ một chút, cảm thấy vẫn phải kể lại chuyện mình gặp phải hai kẻ xấu: “Cô giáo Lý, cô ra ngoài một lát, em có chuyện muốn báo cáo.”

Cô giáo Lý khó hiểu nhìn cậu, nhưng vẫn đi ra ngoài, “Nói đi, có chuyện gì?”

Tần Dư hạ giọng nói, “Cô giáo Lý, em vừa mới gặp hai người đàn ông trong nhà vệ sinh, vừa nhìn đã biết là người xấu rồi.”

Sau khi cô giáo Lý nghe thấy lời nói của Tần Dư, cô ấy hơi ngẩn người: “Người xấu? Còn tận hai người?”

Tần Dư lập tức gật đầu, “Đúng vậy, lúc nãy bọn họ theo em đến nhà vệ sinh, còn muốn dẫn em ra ngoài nữa, may mà em lừa được bọn họ, nhảy từ cửa sổ nhà vệ sinh ra ngoài, nếu không thì, bây giờ em đã bị bọn họ bắt được rồi.”

Sao lại có chuyện này xảy ra chứ? Cô giáo Lý thận trọng nói, “Em đi báo cáo hiệu trưởng, cô sang bên đó xem thử.”

“Cô giáo Lý, cô không thể đi một mình, vẫn nên gọi thêm vài người sẽ an toàn hơn, bây giờ em sẽ đi báo cáo với hiệu trưởng.” Không phải ai cũng lợi hại giống như chị dâu cả của cậu ấy đâu.

Nếu như để cô giáo Lý đến đó một mình, lỡ như hại cô giáo chủ nhiệm của cậu, vậy thì cậu cũng sẽ cắn rứt lương tâm cả đời.

“Cô biết rồi, em mau đi đi.” Cô giáo Lý không cho rằng Tần Dư sẽ nói đùa loại chuyện này với mình, dù sao thì nhìn từ biểu hiện thường ngày của Tần Dư, em ấy cũng không phải là loại người hay nói đùa với người khác.

Chắc chắn là có người xấu vào trường rồi.

Khi hai người chuẩn bị tách ra hành động riêng, hai giọng nói ngạc nhiên vui mừng vang lên trước mặt bọn họ:

“Là em ấy, ở chỗ này……”

“Bạn học nhỏ, đang tìm em đó!”

Tần Dư nghe thấy giọng nói, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy bọn họ, lập tức chỉ vào bọn họ: “Cô giáo Lý, chính là bọn họ.”

Cô giáo Lý nhìn thấy hai người đàn ông xa lạ, lập tức bảo vệ Tần Dư ở phía sau rồi nghiêm túc hỏi: “Hai người là ai?”

Chủ yếu là cô ấy cũng chưa từng gặp hai người này.

Chủ nhiệm Thư và Liễu Sơn Tuyền nhìn thấy vẻ mặt của cô giáo, bọn họ khẽ sững sờ, sau đó bọn họ mới nhận ra đây là một sự hiểu lầm.

Cho nên liền giải thích: “Cô giáo hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải người xấu, chúng tôi đến từ trường Thể Thao Bắc Kinh, chúng tôi nhìn thấy em học sinh này có tiềm năng, cho nên bây giờ mới đến trường học làm quen với em ấy, nếu hai người không tin thì có thể đi cùng tôi đến phòng hiệu trưởng.”

Cô giáo Lý cũng không ngu, lúc nãy cô ấy bị Tần Dư làm cho hiểu lầm, lúc này nghe bọn họ giải thích, lại quan sát quần áo của bọn họ, liền biết bọn họ không phải người xấu như Tần Dư nói.

Lúc cô ấy đang định nói gì đó, liền nhìn thấy hiệu trưởng vội vàng đi tới.

“Chủ nhiệm Thư, đã triệu tập đủ người rồi, có thể đi tìm rồi.”

“Hiệu trưởng Đỗ, ông đến đúng lúc lắm, không cần đi xem nữa, chúng tôi tìm được người rồi.” Chủ nhiệm Thư chỉ vào Tần Dư, “Người chúng tôi muốn tìm chính là em học sinh này.”

Hiệu trưởng Đỗ nghe vậy thì có chút kinh ngạc, nhanh như vậy đã tìm ra rồi sao?

Ông ấy nhìn theo ngón tay của chủ nhiệm Thư, liền nhìn thấy Tần Dư.

“Chủ nhiệm Thư, anh nói Tần Dư à?”

Chủ nhiệm Thư gật đầu, “Đúng vậy, chính là em ấy.”

Hiệu trưởng Đỗ đánh giá Tần Dư một chút, cậu bé này gầy gò như vậy, trước kia còn là một đứa bé nghịch ngợm, thật sự chạy nhanh như vậy sao?

Nhưng mà nghe thấy lời của chủ nhiệm Thư, hiệu trưởng Đỗ không cho rằng bọn họ nhận lầm người, đây chính là cơ hội lớn đó.

“Tần Dư, hai người này là giáo viên của Trường Thể thao Bắc Kinh, vị này chính là chủ nhiệm Thư, ông ấy muốn nói chuyện với em.”

Tần Dư:……

Hai người này đuổi theo cậu ấy đến nhà vệ sinh chỉ để nói chuyện thôi à?

“Nói chuyện gì?”

Bây giờ cậu có chút nhạy cảm khi nghe thấy hai từ “Bắc Kinh”, dù sao thì cậu ấy cũng không muốn xa gia đình mình chút nào.

“Tần Dư đúng không? Chúng ta đến văn phòng hiệu trưởng nói chuyện nhé.” Vẻ mặt của chủ nhiệm Thư rất thân thiện.

Tần Dư vốn không muốn đồng ý, nhưng cô giáo Lý khẽ đẩy cậu ấy một cái, ra hiệu cậu ấy đi nói chuyện, cho nên đành phải gật đầu.

Cho nên một đám người đi thẳng đến văn phòng hiệu trưởng.

Hiệu trưởng Đỗ nhớ ra một chuyện, chính là mấy em học sinh được triệu tập đến sân thể dục vẫn còn chờ đó, cho nên ông ấy lại ra một thông báo, nói mấy em học sinh đang tập trung ở đó giải tán, quay trở lại lớp học của mình.

“Tần Dư, tôi thấy em chạy rất nhanh, cho nên, em có muốn vào trường thể thao học không?”

Tần Dư:……?

Cậu ấy không hiểu lời này cho lắm.

Ý ông ấy là cậu ấy chạy rất nhanh, cho nên muốn cậu ấy đến trường thể thao học sao?

Cô giáo Lý đi cùng thì lại nghe hiểu được, cô ấy còn kích động hơn cả Tần Dư, “Tần Dư, cô thấy đây là chuyện tốt, nhưng em cũng có thể thương lượng với người nhà trước đã, hỏi ý kiến của bọn họ.”

Bây giờ kỳ thi tuyển sinh đại học đã được khôi phục, như vậy thì các đại hội thể thao gì đó tất nhiên cũng sẽ được khôi phục.

Năm nay Tần Dư mới mười ba tuổi, cũng là độ tuổi thích hợp, bây giờ em ấy không những có thể tham gia tổ thanh thiếu niên, về sau còn có thể tham gia tổ thanh niên.

Sẽ có cơ hội... trở thành nhà vô địch trong tương lai.

Còn nếu không được, sau khi Tần Dư tốt nghiệp trường thể thao, sau này cũng có thể trở thành giáo viên thể dục.

Loading...