Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 246

Cập nhật lúc: 2024-10-19 09:58:18
Lượt xem: 73

Ngay cả Tần Mai, người ngày thường khá thẹn thùng, lúc này vẻ mặt của cô bé cũng vô cùng ngạc nhiên vui mừng.

Cô bé khá vui vẻ, cả người vô cùng kích động... Cô bé sắp được làm cô rồi.

Chỉ không biết em bé trong bụng chị dâu cả là cháu trai, hay là cháu gái.

Cho dù là trai hay gái, thì cô bé đều thích cả.

Còn Tần Dã thì cả người đứng hình ngơ ngẩn.

Anh đứng ở đó không nhúc nhích.

Dung Yên thấy dáng vẻ của anh, không nhịn được mà nhướng mày: “Sao anh không có phản ứng vậy? Anh không vui à?”

Cô vừa nói lời này, những người khác lúc này đang vô cùng hưng phấn, nhất thời đều nhìn Tần Dã.

Tần Dã chớp mắt, sau đó tìm được giọng nói của mình: “Anh, anh rất vui...”

Anh chính là vô cùng vui mừng, cho nên trong lúc nhất thời không biết phải phản ứng thế nào.

Thật bất ngờ, anh sắp được làm cha rồi.

Mẹ Dung mỉm cười nói: “Tiểu Tần chắc là vui mừng đến ngốc luôn rồi.”

Tần Dã cảm ơn mẹ vợ đã nói chuyện thay mình, sợ vợ hiểu lầm, cho nên vội vàng gật đầu: “Đúng, đúng, anh vui tới ngốc luôn rồi, anh thật sự không nghĩ đến.. Vợ ơi, em có thai khi nào vậy?”

Vừa nói đến đây, anh nhận ra lời mình nói có gì đó không ổn, cho nên vội vàng hoảng loạn giải thích.

“Ý anh là... Vợ, em có thai mấy tháng rồi?”

Vợ anh đang mang thai... Anh thực sự không hề cảm nhận được điều đó.

Nghĩ đến buổi tối hai ngày trước, anh còn... không khỏi nghĩ lại mà sợ, bụng vợ anh không sao đó chứ?

“Đúng vậy, con gái, con đã mang thai bao lâu rồi?” Chắc chắn đã được một khoảng thời gian rồi, nếu không thì tại sao hôm nay lại tuyên bố chứ? Một người làm mẹ như bà ấy cũng thật là, vậy mà lại không hề phát hiện ra.

“Tính tròn tháng thì hai tháng.” Dung Yên tuyên bố.

Mẹ Dung lập tức trừng mắt nhìn con gái một cái: “Con đã mang thai hai tháng rồi, sao con không nói sớm hơn?”

Nếu con gái nói sớm hơn thì bà ấy đã chú ý hơn rồi.

Dung Yên cười tủm tỉm mà nói: “Không phải con muốn cho mọi người hai chuyện vui cùng lúc sao.”

Mẹ Dung:……

Đây là hai chuyện vui cùng lúc của con sao? Người mẹ già này sắp bị dọa rồi đó.

Nếu không phải suy xét đến chuyện con gái đang mang thai thì bà ấy thật sự sẽ đánh cho con gái vài cái rồi.

“Vậy bây giờ con cảm thấy thế nào? Có chỗ nào khó chịu không?”

Dung Yên: “Không, con rất khỏe! Nếu như sức khỏe của con không tốt, mọi người cũng sẽ không đến tận bây giờ mà vẫn không phát hiện có gì bất thường..”

Được rồi! Những gì con gái nói thực sự có lý.

“Con muốn ăn gì cứ nói với mẹ, mẹ đều có thể nấu cho con ăn.”

Điều kiện nhà bà ấy bây giờ không còn nghèo như ngày trước, muốn ăn gì cũng không được.

Cộng thêm hai vợ chồng họ kiếm được rất nhiều tiền, hoàn toàn có điều kiện để ăn ngon.

Mấy năm nay, lão Dung cũng đi làm, mức lương hiện tại đã tăng lên 50 đồng, cho nên, tiền lương của ông ấy cũng không ít.

Cộng với số tiền mà con gái đưa cho bà ấy hàng tháng… Chỉ hai vợ chồng già bọn họ thôi cũng có rất nhiều tiền trong tay!

Cuối cùng bà ấy cũng có nơi để tiêu tiền rồi.

Mai mốt, phải mua quần áo và đồ dùng cho em bé.

“Trong khoảng thời gian này con phải nghỉ ngơi cho tốt, không cần làm gì khác.” Dung Văn Minh cũng vô cùng kích động.

Ông ấy không muốn con gái mình làm gì cả, chỉ cần dưỡng thai cho tốt là được rồi.

“Vâng, vừa lúc tốt nghiệp rồi, con tạm thời sẽ không ra ngoài đi làm.”

Cô vẫn chưa quyết định sẽ làm công việc nào!

Nhưng mà một số bệnh viện đã liên hệ với cô... Tất cả bọn họ đều muốn cô làm việc trong bệnh viện của họ.

Đãi ngộ đưa ra đều vô cùng phong phú.

Nhưng cô đều không đồng ý, cho dù cô thực sự muốn chọn đến bệnh viện làm việc, vậy thì cũng phải đến bệnh viện quân đội.

Hơn nữa, ngay cả khi cô không làm bác sĩ, tiểu thuyết và truyện cổ tích của cô sẽ được xuất bản...Cô hoàn toàn có thể vẽ truyện ở nhà.

Cũng không tính là hoàn toàn không làm việc gì cả.

Tần Dư và Tần Mai cũng muốn làm gì đó, nhưng sau khi suy nghĩ một lượt, phát hiện bọn họ hoàn toàn không thể giúp được gì.

Điều quan trọng nhất là Tần Dư vẫn phải nhập ngũ huấn luyện trong kỳ nghỉ hè.

Cậu ấy tiếp tục tập luyện vào mỗi kỳ nghỉ đông và hè.

Cho đến khi tốt nghiệp cấp ba, lần này cậu ấy không thể vào cùng trường đại học với em gái, bởi vì mục tiêu của cậu ấy là trường quân đội.

Mẹ Dung vô cùng vui mừng, sắp xếp rất nhiều chuyện, cuối cùng bà ấy chợt nhớ ra chuyện gì đó.

“Chuyện vui như vậy, nhất định phải báo cho ông Tần mới được.”

Mặc dù ông Tần không nói gì, nhưng cô biết rằng ông ấy đã mong chờ có một đứa chắt trai hoặc chắt gái từ lâu.

“Vậy đợi lát nữa chúng ta đi báo.” Dù sao bây giờ là mùa hè, còn lâu lắm trời mới tối!

Mẹ Dung lập tức nói: “Được, vậy bây giờ mọi người đi đi, để ông ấy cũng vui mừng.”

“Chúng cháu cũng đi nữa.” Tần Dư và Tần Mai giơ tay lên.

“Được, vậy thì đi thôi!” Sau đó Dung Yên nhìn người đang ngây ngốc đứng đó, thật sự không biết phải nói gì: “Tần Dã, anh có đi không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-246.html.]

Tần Dã nghe thấy lời này của vợ, lập tức lấy lại tinh thần: “Đi, anh phải đi.”

Anh sắp được làm cha rồi!

Thật khó để thoát khỏi niềm vui này.

Toàn bộ não bộ đều cảm thấy có chút tê liệt, ngay cả suy nghĩ hình như cũng trở nên vô cùng chậm chạp.

Anh không biết phải diễn tả tâm trạng kích động của mình vào lúc này như thế nào.

Dung Yên liếc anh một cái:...

Tội nghiệp, anh chàng này không phải là ngốc luôn rồi đó chứ?

Nếu không thì, phản ứng này không đúng lắm đâu?

Mẹ Dung cũng có cùng suy nghĩ với cô.

Đặc biệt khi nhìn thấy Tần Dã đi cùng tay cùng chân ra ngoài, bà ấy thật sự không thể nhìn tiếp nữa.

“Lão Dung, ông nói thằng bé Tiểu Tần này... Có phải vui mừng đến ngốc luôn rồi không vậy?”

Đi bộ thôi mà cũng đi thành dáng vẻ này rồi.

Có vẻ như chuyện này thật sự khiến con rể kích động không nhẹ đấy.

Tần Dã đi đường đặc biệt cẩn thận, khiến Dung Yên phải giở giọng xem thường mấy lần.

“Anh đừng căng thẳng như vậy, sẽ khiến lòng em sợ hãi.”

Tần Dư cũng bất mãn: “Anh cả, anh tránh xa chị dâu một chút, đừng chèn ép chị ấy”

Trong bụng chị dâu chính là cháu gái nhỏ của cậu ấy đấy! Lỡ như đụng trúng thì phải làm sao bây giờ?

Tuy nhiên, cậu ấy cũng nhớ tới một vấn đề, vì thế liền nhịn không được tò mò hỏi: “Chị dâu, trong này là cháu gái hay là cháu trai của em?”

Sau đó cậu ấy lại sợ Dung Yên nghĩ nhiều, nhanh chóng bổ sung thêm một câu: “Chị dâu, em không có ý trọng nam khinh nữ, chỉ là em muốn…… Nếu biết sớm, vậy thì em có thể chuẩn bị trước.”

Cậu ấy vừa nói ra câu đó, thì đến lượt Dung Yên cảm thấy kỳ lạ: “Em muốn chuẩn bị cái gì? Chẳng lẽ em còn cần phải đi mua quần áo cho em bé sao?”

Tần Dư trả lời một cách đương nhiên: “Quần áo là chắc chắn rồi! Mấy năm nay, em cũng có tiền…… Quần áo của cháu gái nhỏ và cháu trai nhỏ, em thân là chú cũng muốn mua, em còn muốn chuẩn bị một ít đồ chơi trẻ em.”

Cậu ấy chính là chú đấy!

Dung Yên:……

Được rồi! Đúng là mấy năm nay túi tiền nhỏ của Tần Dư rất nhiều, dù sao hàng năm ông Tần đều cho cậu ấy một số tiền, hơn nữa những người khác cũng cho vào ngày Tết Nguyên Đán.

Tần Dư có một ưu điểm…… Cũng có thể nói là khuyết điểm.

Đó chính là cậu ấy không tiêu tiền.

Trên cơ bản chưa từng thấy cậu ấy mua gì.

Có thể nói, nếu cho cậu ấy mười đồng tiền, như vậy mấy tháng trôi qua, trên tay cậu ấy vẫn còn mười đồng tiền này.

Một năm, ba chỗ duy nhất để tiêu tiền, là mua quà sinh nhật cho ba nữ đồng chí trong nhà. Điều này, đã liên tục mấy năm nay.

Vì thế, trên tay cậu ấy thật sự có khá nhiều tiền.

“Cũng không cần vội vàng chuẩn bị như thế, dù sao là cháu gái hay cháu trai…… Nếu như chị nói ra trước thì còn gì là bất ngờ nữa? Vì thế, sau này mọi người đừng hỏi vấn đề này, có hỏi chị cũng sẽ không nói đâu”

Tần Dư:……

Nghe câu nói này có nghĩa là chị dâu đã biết? Tuy nhiên cũng bình thường thôi, dù sao thì y thuật của chị dâu cũng rất giỏi!

“Thật ra, bất ngờ cũng khá hay, em thích bất ngờ, không cần biết cháu gái hay cháu trai…… Chúng em đều thích, em gái, em nói đúng không!”

Tần Mai bị gọi tên cũng lập tức gật đầu: “Đúng vậy, chúng em đều thích.”

Chị dâu đẹp như vậy, không cần biết cháu trai hay cháu gái, chắc chắn đều rất xinh đẹp.

Nghĩ lại, khá là đáng mong đợi.

Dung Yên cười tủm tỉm nói: “Vậy sau này làm phiền các em chăm sóc đứa nhỏ.”

Còn không đợi Tần Dư và Tần Mai trả lời, Tần Dã ở bên cạnh đã nhanh chóng nói: “Anh sẽ chăm sóc con.”

Hiện giờ, Tần Dư cũng không sợ anh cả cậu ấy lắm, vì thế trực tiếp trợn mắt: “Anh cả, bản thân anh còn phải đi làm đấy! Anh đi làm kiếm tiền cho tốt là được.”

Tần Dã:……

Bốn người nói chuyện cười đùa, chẳng mấy chốc đã đến nhà họ Tần.

Ông Tần đang định đi ra, vì vậy khi ông ấy nhìn thấy bốn người bọn họ đến liền vô cùng kinh ngạc.

“Sao các cháu lại đến?”

“Ông nội, chị dâu có một tin tốt muốn báo cho ông.” Tần Dư có chút gấp gáp.

Hiện giờ, tính tình của cậu ấy đã tốt hơn nhiều so với bạn đầu, hơn nữa đã biết thể hiện tình cảm, đối với nhà họ Tần bên đây…… Cậu ấy không có chút bài xích nào.

Đặc biệt là hàng năm vào ngày tết, ông Tần sẽ cho cậu ấy một khoản tiền không hề nhỏ, điều này làm cậu ấy gọi ông nội rất thân mật.

Ông Tần nghe thấy cháu trai nhỏ nói câu này, ông ấy lập tức nhìn về phía Dung Yên.

“Cháu dâu, hôm nay cháu tốt nghiệp à! Chúc mừng! Đến đây, chỗ này ông có bao lì xì, cháu cầm đi! Ông vốn đang định đi đến nhà các cháu”

Nếu không phải buổi tối có chút việc thì ông ấy định qua bên đó ăn cơm.

Dung Yên không ngờ lấy bằng tốt nghiệp lại có thể được nhận bao lì xì.

“Ông nội, tin tức tốt này của cháu cũng không phải chỉ có cái này. Nào, chúng ta vào nhà trước rồi nói.”

Ông Tần thấy có chút kỳ lạ, còn có điều khác?

Là cái gì?

Loading...