Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 327

Cập nhật lúc: 2024-08-16 18:51:52
Lượt xem: 159

Ninh Tuyết sững sờ, muốn nói điều gì đó, nhưng sau khi nghe thấy Thẩm Chi Hủ đồng ý thì cô ấy lập tức ngậm miệng lại.

Có Thẩm Chi Hủ ở đây, chắc hẳn Trần Tống không có nguy hiểm gì đâu nhỉ?

Cô ấy còn nhớ trước khi lên đường, chị Thư bảo mình chăm sóc tốt cho Trần Tống.

Lúc này Thẩm Chi Hủ lại nói: "Các người cũng tới đi."

Sở Thiên hiểu ý của Thẩm Chi Hủ, chủ động đi qua, người dưới tay gã nhìn trái nhìn phải rồi cũng đi tiến lên theo.

"Ngao Ngao." Thẩm Chi Hủ nhìn Kiều Nghệ.

Kiều Nghệ hiểu ý của Người đẹp ốm yếu, mở tấm chắn ra, đặt tất cả mọi người vào trong tấm chắn.

Trong nháy mắt, đám Ninh Tuyết thấy Thẩm Chi Hủ và mọi người biến mất dưới tầm mắt của mình.

"Trời ơi! Chuyện gì thế này?"

"Dị năng tàng hình sao?"

"Thần kỳ quá!"

Đám người xì xào bàn tán, Ninh Tuyết cũng kịp phản ứng sau khi kinh ngạc. Cô ấy dùng lực tinh thần thăm dò nơi mà đám Kiều Nghệ đứng trước đó, cảm nhận không có gì khác thường, trong lòng kinh hãi.

Lực tinh thần của cô ấy thậm chí còn không điều tra được cả dị năng tàng hình, cô gái tên Kiều Nghệ này đã thức tỉnh năng lực gì mà lực tinh thần cũng không thể điều tra được?

"Mọi người còn đó không?" Kha Hán lên tiếng hỏi.

"Ở đây." Kiều Nghệ đáp lại.

Ninh Tuyết thu hồi vẻ kinh hãi, trịnh trọng nhắc nhở một tiếng: "Tầng cuối cùng có bốn dị năng giả cấp 7, mọi người phải cẩn thận."

"Các người cũng vậy." Kiều Nghệ nói xong, nhìn về phía Người đẹp ốm yếu bên cạnh.

Thẩm Chi Hủ hiểu ý, lực không gian vây xung quanh mọi người, vừa nghĩ tới, bọn họ lập tức dịch chuyển đến phòng giam. Sau khi giải quyết dị năng giả cấp 4 trông coi một cách dễ dàng, Kiều Nghệ thu hồi tấm chắn, Sở Thiên phụ trách cứu người và giải thích tình hình hiện tại.

Cây non mini cũng lạch bạch chạy ra khỏi balo của Kiều Nghệ, cành cây non mềm nhanh chóng cắm vào đầu của dị năng giả đã chết, cuốn tinh hạch trong đầu họ lại. Một cành khác cuốn lấy khăn ướt, lau sạch những tinh hạch bẩn thỉu, sau đó bỏ vào trong balo của Kiều Nghệ.

Kiều Nghệ thấy thế, vỗ vỗ balo.

"Tiểu Thụ, giỏi lắm!"

Cây non mini đắc ý rung lá cây.

"Đợi lát nữa mày hãy đến dọn sạch chiến trường, đừng tha cho bất cứ kẻ nào, biết chưa?"

Cây non mini vội vàng gật nhẹ đầu cành, tỏ ý mình biết rồi.

Mười phút sau, đám Sở Thiên đã vững chãi gỡ bỏ công cụ khống chế dị năng trên cổ của người trong phòng, đồng thời nói rõ tình hình với bọn họ.

Nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt nhưng phấn chấn của họ, Thẩm Chi Hủ nhàn nhạt hỏi: "Còn sức g.i.ế.c người không?"

"Còn!"

Trong phòng giam nhốt tổng cộng một trăm dị năng giả, họ lập tức lớn tiếng trả lời câu hỏi của Thẩm Chi Hủ.

"Tốt lắm." Thẩm Chi Hủ thỏa mãn nhếch môi: "Nếu vậy thì g.i.ế.c đi."

Dứt lời, Thẩm Chi Hủ lấy bộ đàm ra truyền đạt mệnh lệnh hành động cho Ninh Tuyết và Kha Hán ở đối diện.

Lúc này, trong phòng giam cũng tuôn ra những dị năng giả bị giam giữ từ lâu, nghĩ đến mối thù sắp có thể báo, bọn họ kích động đến đỏ ngầu cả mắt.

"Giết!"

"Giết! Giết!"

"Giết lũ chó đẻ đó!"

Bên phía nhà giam náo loạn.

Một bên khác, nhận được mệnh lệnh Ninh Tuyết và Kha Hán cũng phân công dị năng giả dưới tay, bọn họ cùng nhau xông ra khỏi phòng thí nghiệm, g.i.ế.c áo khoác trắng bên ngoài trở tay không kịp.

Tầng một hoàn toàn hỗn loạn.

Thẩm Chi Hủ không nán lại lâu ở tầng một, nghĩ đến bốn dị năng giả cấp 7 mà Ninh Tuyết nói, anh và Sở Thiên liếc nhìn nhau, sau đó kéo tay Kiều Nghệ đi về phía tầng cuối cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-327.html.]

"Tiểu Nghệ cũng đi sao?"

Nghe ra sự phản đối trong giọng điệu của Sở Thiên, Kiều Nghệ vội vàng ôm lấy cánh tay Người đẹp ốm yếu.

"Tôi cũng đi! Tôi có thể bảo vệ tốt cho bản thân!"

Cô cách cấp 7 cũng không xa, nếu như có thể đối đầu với một dị năng giả cấp 7, biết đâu có thể đột phá!

Thẩm Chi Hủ mỉm cười: "Tất nhiên Ngao Ngao phải đi theo tôi rồi."

Sở Thiên thấy họ cố chấp thì cũng từ bỏ ý định thuyết phục.

Bọn họ vừa định lao xuống tầng cuối cùng, không ngờ đúng lúc đối mặt với bốn dị năng giả cấp 7 đang chạy tới.

Bọn chúng cảm thấy trên lầu không ổn nên chạy tới xem xét tình hình, ai ngờ vừa mới đi lên đã thấy mấy khuôn mặt xa lạ.

"Các người là ai?"

"Người g.i.ế.c các người!" Sở Thiên thực hiện một đòn tấn công kép hiếm có, chọn trúng một người đàn ông có thân hình gần giống mình, vung dị năng hệ ăn mòn lên tấn công tới.

"Các người dám tự tiện xông vào viện nghiên cứu tự tìm cái chết!"

Người đàn ông vừa dứt lời thì lòng bàn tay tràn ngập khí lạnh âm u.

"Dị năng giả hệ băng? Ma ma, mẹ lên đi!"

Không cần nhóc con nhiều lời, hổ mẹ gào thét một tiếng rồi nhanh chóng nhào tới chiến đấu với dị năng giả hệ băng cấp 7 đó.

Kiều Nghệ vui vẻ ném cây non mini ra ngoài rồi hét: "Tiểu Thụ, giúp tao!"

Cây non mini mau chóng khua cành tấn công nữ dị năng giả cao khoảng mét bảy trước mặt Kiều Nghệ.

Thẩm Chi Hủ thấy bọn họ tự động phân công xong xuôi, ánh mắt rơi vào một gã đàn ông nhàn rỗi duy nhất, giống như cười mà không phải cười.

Điều này rõ ràng đã chọc giận gã đàn ông trước mặt anh, gã phun sức mạnh màu vàng ra ngoài, giận dữ gầm lên một tiếng: "Nộp mạng đi!"

Thẩm Chi Hủ cười nhạo, ngón tay giật giật, không gian quay xung quanh gã đàn ông vặn vẹo trong nháy mắt. Năng lượng màu vàng phun ra vặn vẹo trong không gian, lại lần nữa quay lại trên cơ thể gã khiến gã bị thương nặng.

"Sao, sao có thể?"

Thẩm Chi Hủ cũng lười nói nhiều với gã, lưỡi d.a.o không gian cứa đứt cổ họng của gã.

Dị năng giả cấp 7 đang phân tâm cũng phải chú ý tới tình hình bên này, tất cả đều kinh hãi dừng động tác trên tay lại. Đám Sở Thiên nắm được sơ hở, thành công khiến bọn chúng bị thương nặng, lại nắm lấy nguyên tắc "nhân lúc người bị bệnh để đòi mạng người", tiếp tục phát ra dị năng.

Thẩm Chi Hủ không có đối thủ lười biếng đứng ở một bên, không nhúng tay vào cuộc chiến của đám Kiều Nghệ. Chỉ khi cảm giác có người không có mắt từ dưới đất xông lên thì anh mới vung tay một cái, lưỡi d.a.o không gian lập tức thu hoạch được vô số sinh mệnh.

"Phì phì.”

Kiều Nghệ thô thở hổn hển, dị năng bao phủ ở trên người che giấu thân hình của cô, trốn tránh sự tấn công và ra tay quấy nhiễu của ả nữ dị năng giả hệ mộc kia, nhưng cây non mini vẫn thu hút sự chú ý của ả nhất.

Điều này khiến Kiều Nghệ rất khó chịu, lại thấy Người đẹp ốm yếu đã dễ dàng giải quyết trận chiến, ánh mắt lóe lên. Cô cầm lấy cung Phản Khúc và rút mũi tên xương từ phía sau lưng ra, cho tới nay vẫn chưa thể gắn dị năng vào mũi tên xương, giờ phút này cô thử gắn dị năng vào.

Cũng không biết có phải là bị Người đẹp ốm yếu kích thích hay không, lần này Kiều Nghệ lại có thể thành công gắn dị năng của mình vào mũi tên xương.

Ánh mắt Kiều Nghệ sáng lên, cô lập tức kéo cung b.ắ.n tên, dị năng gắn vào mũi tên xương nhanh chóng xé gió b.ắ.n vào bả vai của nữ dị năng giả.

Lực xung kích của mũi tên xương rất lớn, hung hăng ghim nữ dị năng giả ở trên vách tường, ả liên tục phát ra kêu thảm thiết.

Cây non mini cũng nhân cơ hội này biến cành thành mũi tên gỗ sắc bén đ.â.m vào mi tâm của ả, nhanh chóng cuốn ra một viên tinh hạch màu xanh.

"Người đẹp ốm yếu, tôi thành công rồi!"

Nghe được lời nói của Kiều Nghệ, gã đàn ông đang đấu với Sở Thiên khó phân thắng bại suýt phun một ngụm máu.

Được lắm, hóa ra gã ở chỗ này liều sống liều chết, vậy mà cô gái nhỏ tuổi đó lại coi bọn họ như đồ luyện tập!

Đáng giận!

Sự tức giận khiến cho sự tấn công của gã đàn ông phát ra càng ác liệt hơn. Sở Thiên nhất thời sơ suất nên bị gã đàn ông dùng dị năng hệ hỏa hóa thành lưỡi d.a.o lửa đánh bả vai bị thương, trong chốc lát tràn ngập mùi cháy khét.

Chóp mũi Kiều Nghệ giật giật, vô thức muốn kéo cung Phản Khúc ra giúp Sở Thiên.

Sở Thiên không muốn bị phát hiện ra ý đồ của mình, nhịn đau nói: "Tiểu Nghệ không cần giúp tôi đâu, tôi tự xử lý được!"

"Dũng cảm lắm! Tao lại muốn xem mày g.i.ế.c tao thế nào!" Người đàn ông tức giận không thôi, gần như đã dùng hết toàn bộ dị năng.

Loading...