Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 401
Cập nhật lúc: 2024-08-19 20:11:41
Lượt xem: 134
Cây non mini nghiêng đầu nhìn Kiều Nghệ: “Chị, chị?”
Kiều Nghệ nhướng mày: “Gọi chị cũng vô ích thôi.”
Cây non mini bĩu môi: “Cây, còn, phải, luyện, nói, nữa.”
“Ồ đúng rồi, cưng cũng phải luyện nói thêm đi.”
Cây non mini: “!”
Cây đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng làm sao!
Kiều Nghệ nhìn thấy biểu cảm muốn khóc của nó thì có hơi mềm lòng: “Nhưng nếu cưng luyện giỏi, chị sẽ nhờ Người đẹp ốm yếu làm thức ăn ngon cho cưng. Cưng cũng biết kỹ năng nấu nướng của Người đẹp ốm yếu đỉnh thế nào đúng không?”
Đúng như dự đoán, cây non mini nghe thấy câu này thì đôi mắt nâu xinh đẹp sáng lên.
“Cây, cây, biết rồi!”
Vì đồ ăn ngon! Cây quyết tâm sẽ luyện tập thật giỏi!
Kiều Nghệ hài lòng gật đầu, xem ra kích thích như vậy cũng rất tốt, ít nhất thì cây nhỏ có thể nói ra được hai chữ “Biết rồi” liền nhau.
Kiều Nghệ nghĩ như vậy thì ôm cây non mini xuống khỏi xe.
Khi đám người Lý Tông Húc nhìn thấy một đứa trẻ xa lạ, xinh đẹp đáng yêu được Kiều Nghệ ôm xuống khỏi xe thì có hơi sửng sốt, sau đó ánh mắt không hẹn mà cũng dừng lại ở trên mái tóc màu xanh lục vô cùng nổi bật.
Hửm…?
Đây là màu tóc tự nhiên hay là...?
Bọn họ tò mò không được bao lâu thì lại có một người và một hổ bước xuống khỏi xe.
Người phụ nữ này cũng có mái tóc dài màu trắng đôi mắt màu xanh giống như cô gái kia, hơn nữa khuôn mặt cũng giống giống nhau, người tinh ý nhìn một cái cũng biết hai người họ có quan hệ huyết thống.
Ánh mắt của Cao Hoằng Khải, Lý Văn Bân, Tạ Vân Nhã và husky biến dị đều dừng lại trên người con hổ trắng lớn đang dựa sát vào đùi người phụ nữ xinh đẹp.
“Hổ trắng nhỏ?” Cao Hoằng Khải kêu lên một tiếng.
Husky biến dị nhìn thấy hổ trắng lớn, theo bản năng muốn tới gần, nhưng lại bị Tạ Vân Nhã đang kinh ngạc ôm lấy cổ, chặn lại mọi cử động của nó.
Bởi vì con hổ trắng lớn kia sau khi nghe thấy giọng nói của Cao Hoằng Khải thì lười biếng nhìn sang, tất cả mọi người đều chú ý tới đôi mắt trắng dã xuyên thấu đó.
“Zombie động vật…” Trương Tuệ Ninh vô thức thốt lên, ý thức được mình vừa nói gì, vội che miệng lại.
Đột nhiên tất cả mọi người đều cảnh giác, chỉ có Cao Hoằng Khải quay đầu nhìn Thẩm Chi Hủ vừa mới xuống xe bằng ánh mắt không thể tin được.
“Anh Thẩm, anh Thẩm, sao hổ trắng nhỏ lại biến thành như vậy?” Anh ta thấy con zombie hổ trắng kia không có tính công kích giống như những con zombie động vật khác, trong lòng Cao Hoằng Khải hơi động, có chút hy vọng hỏi Thẩm Chi Hủ: “Anh Thẩm, hổ trắng nhỏ không bị lây nhiễm rồi biến thành zombie động vật, mắt em ấy như này là do bị bệnh đúng không?”
Anh ta thật sự rất thích hổ trắng nhỏ, nên không muốn cô biến thành zombie động vật.
“Ngao Ngao đương nhiên không bị lây nhiễm biến thành zombie động vật rồi.”
Cao Hoằng Khải còn chưa kịp lộ ra vẻ vui mừng thì đã nghe thấy Thẩm Chi Hủ tiếp tục nói.
“Đây không phải là Ngao Ngao.”
Mọi người: "?"
Không phải hổ trắng nhỏ, vậy thì….?
Đột nhiên Cao Hoằng Khải và những người quen biết với Thẩm Chi Hủ nghĩ tới ngoài việc nuôi hổ trắng nhỏ, bên cạnh anh còn có một con hổ trắng lớn, đó chính là mẹ của hổ trắng nhỏ!
Chẳng lẽ…
“Đây cũng không phải Đại Bạch.” Thẩm Chi Hủ tiếp tục nói: “Đây là cha của Ngao Ngao, tên là…”
Anh bỗng nhiên dừng lại, không biết tên của hổ cha là gì, nhìn về phía Đại Bạch như muốn hỏi.
“Nhị Bạch.” Hổ mẹ hờ hững nói.
“Phụt…” Kiều Nghệ quả thật không nhịn được nữa: “Mama nghiêm túc à? Tại sao lại gọi cha bằng cái tên này?”
Gọi Đại Bạch Nhị Bạch, cũng quá buồn cười rồi!
“Ừm, người nuôi trước kia đã đặt tên cho như vậy.”
“Cái người nuôi đó chắc là rất kém trong khoản đặt tên.”
Hổ mẹ sờ sờ chiếc đầu to lớn của hổ cha, từ chối cho ý kiến.
Hổ cha cũng không quan tâm đến cái tên này, cảm nhận sự vuốt ve nhẹ nhàng của hổ mẹ, hai mắt hơi nheo lại, tính công kích đã giảm hơn một nửa.
Mọi người nhìn về phía tổ hợp người đẹp và dã thú này, trên mặt là những biểu cảm khác nhau.
“Vậy hổ trắng nhỏ và Đại Bạch đâu?” Cao Hoằng Khải không hỏi Thẩm Chi Hủ làm thế nào tìm được cha của hổ trắng nhỏ, mà hỏi mẹ con Kiều Nghệ, nhưng không ngờ Thẩm Chi Hủ lại liếc anh ta với ánh mắt sâu xa.
“Sau này anh sẽ biết.”
“Cái gì?”
Thẩm Chi Hủ không trả lời Cao Hoằng Khải, mà nhìn về phía Lý Tông Húc.
“Chúng ta đi vào trong nói chuyện không?”
“Được.”
Cả đám người vào trong phòng khách, sau khi ngồi xuống ghế sô pha, bọn họ nhìn thấy con hổ trắng lớn lười biếng vẫn quấn lấy người phụ nữ xinh đẹp kia, dáng vẻ đó nhìn rất khác với zombie động vật, có lẽ… Nó không phải là zombie động vật đâu nhỉ?
Dù suy đoán như vậy, song Lý Tông Húc vẫn cân nhắc đến an toàn của thôn Đường Hà, vẫn cất tiếng hỏi: “Anh Thẩm, con hổ trắng này, nó….”
Anh ta còn chưa nói xong, Thẩm Chi Hủ đã hiểu được ý, cũng không có ý định lừa gạt, nói thắng: “Là zombie động vật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-401.html.]
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Trong đó giọng nói sắc bén của Trương Tuệ Ninh khiến hổ cha hơi giật mình, nó dùng móng vuốt to lớn móc móc tai mình, có hơi không kiên nhẫn quét mắt nhìn Trương Tuệ Ninh. Sau khi thu hồi ánh mắt nó dùng đuôi nhẹ nhàng quấn vào mắt cá nhân mảnh khảnh của con cái, thấy hổ mẹ không ngăn cản hành động của mình thì mạnh bạo tựa đầu lên trên đùi.
Hổ mẹ liếc mắt nhìn hổ cha, mặc kệ nó thích làm gì thì làm.
“Mọi người đừng sợ, mặc dù nó là zombie động vật, nhưng không giống những con zombie động vật khác, sẽ không tấn công con người.” Kiều Nghệ vội vàng giải thích.
Lý Tông Húc không nói gì, mà nhìn hai chị em Lưu Y Na, mấy giây sau, anh ta nói: “Tôi có thể hỏi anh Thẩm một chút không? Tại sao anh lại quay trở lại thôn Đường Hà?”
“Tình huống hiện tại của chúng tôi, không đi căn cứ được.” Thẩm Chi Hủ chỉ chỉ con zombie hổ trắng.
Lý Tông Húc hiểu, bởi vì zombie hổ trắng nên bọn họ không thể đi căn cứ được, cho nên mới phải tới thôn Đường Hà của bọn họ, có điều làm sao anh ta biết thôn Đường Hà sẽ thu nhận họ?
Lý Tông Húc không hỏi mà chăm chú nhìn Thẩm Chi Hủ.
“Tôi nghĩ hiện tại anh đang cần người có dị năng cao cấp để trấn áp được người ngoại lai đúng không?” Thẩm Chi Hủ cười nhạt.
“Đúng vậy, chỉ là chúng tôi sẽ không giữ lại một tai họa ngầm to lớn ở thôn Đường Hà.”
Kiều Nghệ vừa nghe xong không nhịn được nói: “Mặc dù cha tôi nhìn có hơi đáng sợ, song thật sự không chủ động tấn công người, hơn nữa sau khi ở lại chúng tôi sẽ không ở trong thôn. Tôi nhớ ở gần đây có một khoảnh đất trống bên cạnh núi, nơi đó cũng thuộc phạm vi thôn Đường Hà nhưng cách thôn rất xa, anh cho chúng tôi ở đó là được.”
Lý Tông Húc không ngờ Kiều Nghệ lại nói như vậy, theo bản năng nhìn về phía chị em Lưu Y Na. Anh ta cũng không biết hai chị em họ đang rất kinh ngạc, cho tới tận bây giờ hai người họ vẫn không nhớ được có một cô gái xinh đẹp như vậy đã tới thôn Đường Hà, làm thế nào cô có thể biết được tình hình của thôn? Chẳng lẽ là Thẩm Chi Hủ nói?
Lưu Y Na không hỏi thẳng, mà nghiêm túc suy nghĩ về tính khả thi khi Thẩm Chi Hủ dẫn theo con zombie hổ trắng kia ở lại đây.
Mặc dù bọn họ nói không muốn giữ lại một tai họa ngầm, nhưng gần đây thôn Đường Hà của họ cũng không thể tìm được một người có dị năng cao cấp để chấn nhiếp đám Trần Lôi, họ cũng đã tới đường cùng rồi!
Hơn nữa hôm nay Thẩm Chi Hủ đã làm Hà Lăng Vĩ bị thương, với tính cách có thù tất báo của Hà Lăng Vĩ, nếu như anh rời đi thì lửa giận của anh ta sẽ phát tiết ở trên người dân thôn Đường Hà bọn họ!
Bọn họ không thể đánh cược được!
Vì an toàn của thôn Đường Hà, Lưu Y Na cảm thấy bọn họ phải thỏa hiệp một chút!
“Tôi có thể mạo muội hỏi một câu được không? Anh Thẩm đang ở cấp độ bao nhiêu?” Lưu Y Na trầm giọng hỏi.
“Cấp 10.”
Sau khi hấp thụ tinh hạch hệ không gian cấp 9 mà Cố Hựu Kỳ cho, độ dung hợp dị năng của anh đã tăng đến cấp 10, anh lại mơ hồ có một lại cảm giác rất nhanh sẽ đột phá cấp 10 một, khôi phục lại trình độ của kiếp trước.
“Shhhh…”
Tất cả mọi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc.
Vào lúc này Kiều Nghệ còn bổ sung thêm: “Tôi, mama, Tiểu Thụ đều là dị năng cấp 8.”
Ba người cấp 8!
Điều này chắc chắn sẽ có tác động rất lớn đối với đám người Lưu Y Na!
Nhìn Trần Lôi xem, một người có dị năng cấp 7 còn dám dẫn người tới ức h.i.ế.p bọn họ!
Nếu giờ đám Thẩm Chi Hủ ở lại, thì còn có ai dám tới khiêu khích người của thôn Đường Hà nữa không?
Chắc chắn là không dám!
Vào lúc này, Lưu Y Na cũng không để ý đến tai họa ngầm gì gì đó nữa, không phải bọn họ nói sẽ không ở lại trong thông sao? Như vậy có gì mà không được?
Đây là tình huống đôi bên cùng có lợi.
“Được rồi! Mọi người ở lại đi!”
“Y Na!” Lý Tông Húc cau mày nhìn cô ta.
Lưu Y Na xua tay: “Anh Thẩm là người có dị năng cao cấp, chắc chắn có thể không chế được nó, đúng không?”
Cô ta chỉ chỉ vào con zombie hổ trắng.
Chẳng qua Thẩm Chi Hủ không trả lời mà là hổ mẹ lên tiếng đáp lại cô ta.
“Tôi có thể.”
Nó nói xong thì sờ sờ tai zombie hổ trắng, thấy zombie hổ trắng không từ chối, thậm chí còn lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, trong lòng cô ta cảm thấy tin tưởng hơn.
“Được rồi.” Lưu Y Na dừng lại một lát: “Đợi lát nữa tôi sẽ dẫn mọi người tới bên kia núi xem một chút, đúng rồi ở chỗ này của chúng tôi có dị năng hệ mộc, hệ thổ, hệ kim, bọn họ có thể giúp mọi người xây nhà. Nếu muốn tôi có thể nhờ họ giúp các anh.”
“Ừm.” Thẩm Chi Hủ đồng ý.
Lý Tông Húc nhìn Lưu Y Na, sau khi nhận được ánh mắt không nên tham dự vào từ phía đối phương thì cũng biết đây là điều tốt nhất, nhưng mà vẫn không nhịn được mà thở dài một tiếng.
Thôi, sau này chỉ cần cẩn thận với con zombie hổ trắng kia một chút là được.
Với thực lực cấp 10 của Thẩm Chi Hủ, chắc chắn cũng có thể khống chế con zombie hổ trắng kia.
Sau khi thỏa thuận xong, Lưu Y Na dẫn đám người Thẩm Chi Hủ đi tới bên kia núi, Cao Hoằng Khải vẫn muốn biết tình hình của hổ trắng nhỏ, cho nên sau khi nói với Lý Văn Bân một tiếng anh ta cũng đi theo.
Đám người Lý Tông Húc nhìn bọn họ rời đi, cho đến khi không nhìn thấy nữa mới nói với Lý Văn Bân: “Gọi mọi người tới đây đi, chúng ta mở một cuộc họp ngắn.”
Mặc dù biết Thẩm Chi Hủ có thể khống chế được zombie hổ trắng, song Lý Tông Húc vẫn muốn nhắc nhở mọi người của thôn Đường Hà nếu không có việc gì thì đừng tới bên kia núi, nếu bị ngộ thương… sẽ không tốt lắm.
“Tôi biết rồi.” Lý Văn Bân đồng ý, nhanh chóng gọi người tới họp.
Phía bên kia, Cao Hoằng Khải vẫn muốn hỏi chuyện của hổ trắng nhỏ, nhưng lại bị Kiều Nghệ chủ động hỏi việc vừa mới xảy ra ở cổng thôn, nên sự chú ý của anh ta mới bị dời đi và nói chuyện trước đó với đám Thẩm Chi Hủ.
Hóa ra đám Trần Lôi cũng không phải người nơi này, bọn họ mới tới đây hơn một tháng trước. Ngay khi tới đây, Trần Lôi đã ỷ vảo thực lực cấp 7 của mình mang người tới chiếm thôn Quang Dược, trở thành thủ lĩnh của thôn này.
Vốn dĩ Trần Lôi ở thôn Quang Dược chung sống hòa bình với người của thôn Đường Hà, nhưng không hiểu anh ta biết tin thôn Đường Hà tự nuôi động vật biến dị ở đâu, trong đó ong mật biến dị mà trương Tuệ Ninh nuôi còn có thể tạo ra mật, hương vị thơm ngon cho nên mới tới đây cướp đoạt.
Ban đầu, chúng không phách lối như vậy, có điều hành động lại khiến người ta vô cùng ghê tởm, còn đặc biệt chặn người của thôn Đường Hà đi ra ngoài dù tìm kiếm vật liệu hay săn g.i.ế.c zombie cũng đều bị bọn họ cướp, cũng bởi vì lý do này mà mấy người có dị năng không nhịn nổi lần lượt rời khỏi thôn Đường Hà.
Đám Cao Hoằng Khải đương nhiên cũng rất tức giận với hành động này của Trần Lôi, những người có dị năng cấp bậc khá cao và Lý Tông Húc đã tới tìm Trần Lôi yêu cầu họ cho một lời giải thích hợp lý, song không ngờ lại bị bọn họ đánh trở về. Ngay cả người có thực lực tốt nhất trong đám là Lý Tông Húc cũng bị đánh bị thương, cũng may Tiểu Hắc trốn nhanh nên chỉ bị thương nhẹ.