Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 318

Cập nhật lúc: 2024-09-25 13:21:40
Lượt xem: 26

Hắn do dự một chút, lại thấy Kỳ Niệm Nhất giơ tay nói: “Ngươi đừng nói trước, để cho ta đoán xem.”

“Nếu như ta nghĩ không sai, thanh kiếm mà sức người không thể chạm tới trong quyển bút ký của ngươi chính là bản thể hiện tại của ngươi, thần kiếm Phi Bạch có đúng hay không?”

Ánh mắt của nàng lộ ra sự hiểu rõ, tất cả manh mối hội tụ cùng một chỗ, rốt cuộc đưa ra đáp án mà nàng muốn:

“Chỉ cần Thiên Mệnh Giả đến Thâm Uyên hiến tế huyết nhục của mình là có thể làm chậm lại tốc độ Thâm Uyên lan ra ngoài, nếu cái gọi là Thiên Mệnh Giả chỉ là người có được lực lượng huyết mạch của Bạch Trạch, vậy chứng tỏ Bạch Trạch c.h.ế.t thảm một ngàn năm trước có liên hệ rất sâu với Thâm Uyên.”

“Lập trường của các ngươi khác với Tiên Minh, Tiên Minh muốn kéo dài thiên mệnh, mà các ngươi muốn cắt đứt thiên mệnh, tất cả hy vọng đều gửi vào thanh kiếm này, nhưng ta có một vấn đề.” Kỳ Niệm Nhất suy nghĩ sâu xa mà nói.

“Cắt đứt thang trời, thật sự có thể hoàn toàn giải quyết tai hoạ ngầm của Thâm Uyên sao?”

Nàng đón ánh mắt sâu thẳm của Phi Bạch, hỏi ra vấn đề mấu chốt.

Cố Diệp Phi

“Kế hoạch chấm dứt sự hiến tế của Thiên Mệnh Giả mà ngươi nói trong quyển bút ký có liên quan đến việc bày không?”

Một lát sau, ánh mắt của Phi Bạch chậm rãi nhu hòa lại.

Hắn đặt quyển bút ký vào trong tay của Kỳ Niệm Nhất một lần nữa, nhẹ giọng nói: “Thật là cô nương thông minh.”

Hắn buồn bã nói: “Ta có đôi khi cũng sẽ nghĩ mấy trăm năm trước nếu người mà chúng ta gặp được chính là ngươi, thì có phải mọi chuyện cũng sẽ không đi đến hôm nay tình trạng hay không.”

Hắn nhẹ giọng nói: “Ngươi đoán không sai, cắt đứt thang trời quả thật không thể hoàn toàn giải quyết tai họa ngầm của Thâm Uyên.”

Giọng điệu của Phi Bạch mang ý vị sâu xa: “Đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của chúng ta, do Thiên Mệnh Giả tự tay cắt đứt thang trời, nói cho mọi người thiên mệnh đáng c.h.ế.t này vốn là không nên tồn tại, đây chỉ là một âm mưu. Sau lúc đó mới là kế hoạch phá huỷ Thâm Uyên thật sự.”

Nói tới đây, hắn dừng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-318.html.]

Kỳ Niệm Nhất: “Không nghĩ tới kế hoạch đã thất bại ở bước đầu tiên.”

“Đúng vậy, Thiên Mệnh Giả bị lấy xương, nhảy xuống Thâm Uyên mà chết, mà ta không thể đúc ra thanh kiếm có thể cắt đứt thang trời, chỉ có thể lấy thân hóa linh, tìm một đường ra.”

Phi Bạch buông tay, vô cùng bất đắc dĩ: “Kế hoạch của chúng ta còn chưa bắt đầu đã c.h.ế.t từ trong bụng.”

Kỳ Niệm Nhất để sát vào, thấp giọng hỏi hắn: “Lấy thân hóa linh, ngươi là… tấy thân tế kiếm hay sao?”

Nàng nói hai chữ “tế kiếm” rất nhẹ, như là sợ quấy nhiễu cái gì.

Không nghĩ tới Phi Bạch dứt khoát thừa nhận: “Đúng vậy.”

“Ta điều tra rất nhiều năm, sau khi Bạch Trạch chết, thiên địa không có linh, thang trời là một loại thiên địa linh vật, đồ vật cần phải sống mà có linh mới có thể cắt đứt, ta thử gần một trăm năm cũng không tìm được phương thức có thể ở nơi này tự nhiên sinh ra linh, cuối cùng cũng chỉ còn phương pháp này.”

Nói tới đây, Phi Bạch còn xoa tóc của nàng, thanh âm của hắn dịu dàng ôn hòa: “Chuyện trong nháy mắt, không có đau đớn gì, hơn nữa ta lại thành công. Ta lại lần nữa làm cho kiếm linh sống lại, không phải sao.”

Làm sao có thể không có đau đớn gì chứ.

Nàng lại không phải chưa từng thấy người ta đúc kiếm, thân thể dung ở trong lò đúc kiếm, sao có thể không đau đớn chứ.

Kỳ Niệm Nhất mở miệng, có chút rầu rĩ: “Khi ngươi lấy thân tế kiếm, không phải Ẩn Tinh đã c.h.ế.t rồi sao, thanh kiếm này đúc ra cho ai dùng chứ?”

Nàng vốn định nói chờ đợi vô vọng như vậy có đáng giá không?

Không nghĩ tới Phi Bạch dựa vào cạnh cửa sổ bên kia, ánh sáng hơi chiếu qua hư ảnh hơi trong suốt của hắn, hắn mỉm cười nhìn sang:

“Cho ngươi dùng a.”

“Ẩn Tinh đã chết, ta đây cũng không thể cứ từ bỏ như vậy, cùng lắm thì chờ một chút, chờ đến Thiên Mệnh Giả tiếp theo xuất hiện, sau đó trước tiên bảo vệ nàng.” Khi Phi Bạch cười lên, nét sắc bén cũng dịu xuống, giống như một lưỡi đao sắc bén cứng rắn lạnh lẽo lại vô hại.

Loading...