XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 599
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:45:17
Lượt xem: 13
Tiêu Dao Du ngớ mặt ra: “...Hai người này lại bắt đầu cuộc hội thoại mà ta không nghe hiểu nữa rồi.”
Một đám người lần đầu tiên rời khỏi Nam Cảnh, xem cái gì cũng cảm thấy náo nhiệt, rất nhanh đã hòa làm một với mọi người.
Mấy người cười ầm ĩ, Lê Nhạn Hồi cảm thán nói: “Từ cuộc chia tay ở Nam Hoa luận đạo, còn chưa đến thời gian một năm, Kỳ đạo hữu đã là Kiến Long Môn rồi, cái tốc độ tu luyện quả đúng là đáng sợ.”
Ngọc Trùng Cẩm thò đầu qua: “Đợi đến lúc nào nữa đây, thi đấu lại một lần nữa nhé? Bây giờ ta cũng sắp trở thành Kiến Long Môn rồi.”
Cảnh giới và linh lực của hắn thực ra đã có thể trở thành Kiến Long Môn từ lâu rồi, nhưng chỉ vì suy nghĩ cho tâm ma kiếp trong tương lai nên đã cố ý kìm nén sự tăng trưởng của tu vi, tự tay kéo dài thời gian trở thành Kiến Long Môn.
Sở Tư Niên lạnh nhạt nói: “Các ngươi đều là Nguyên Anh sơ kỳ, ngươi không thắng được nàng ấy đâu.”
Ngọc Trùng Cẩm không chút xấu hổ nói: “Lúc ấy không thắng được, không có nghĩa là hiện tại cũng không thắng được. Mấy ngày nay, ta vẫn luôn du ngoạn bên ngoài, về phần kiếm đạo cũng có một vài sự cảm ngộ mới.”
Kỳ Niệm Nhất trả lời một câu: “Ta cũng như vậy, cũng muốn giao chiến lại một trận nữa với Ngọc đạo hữu.”
Đôi mắt của Ngọc Trùng Cẩm sáng lên: “Được rồi, cứ quyết định như vậy đi nhé, thời gian—”
Hắn còn chưa kịp nói xong đã bị Ngọc Sanh Hàn véo tai rồi đưa đi.
Trước khi Ngọc Sanh Hàn rời đi, giống như là cảm nhận được gì đó, quay lại nhìn Kỳ Niệm Nhất một cái, mà sau đó lại khẽ gật đầu, coi như là đã chào hỏi.
Vừa mới đi chưa được mấy bước, Ngọc Sanh Hàn lại dừng lại, quay người nói với Kỳ Niệm Nhất: “Khi nào rảnh rỗi, chúng ta bàn về cách làm cụ thể về...cái chuyện kia là làm như thế nào đi.”
Cố Diệp Phi
Kỳ Niệm Nhất biết, cái hắn nói chính là chuyện về hôn ước.
Vì thế liền gật đầu: “Ngươi quyết định thời gian đi.”
Ngọc Sanh Hàn nói: “Vậy ngươi đợi ta truyền bùa truyền âm.”
Nói xong, hắn liền mang theo Ngọc Trọng Cẩm rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-599.html.]
Ấn định thời gian cùng Ngọc Sanh Hàn thời gian với Ngọc Sanh Hàn, Kỳ Niệm Nhất quay đầu lại và thấy một nhóm người đang nhìn nàng bằng ánh mắt kỳ lạ.
Tiêu Dao Du hoài nghi nói: “Ngươi và Ngọc Thiếu minh chủ thân với nhau như vậy từ khi nào vậy? Khi ở Vô Vọng Hải rõ ràng còn nhìn nhau không thuận mắt.”
Kỳ Niệm Nhất thản nhiên nói: “Không tính là thân thiết, chỉ là bởi vì một số chuyện, bị buộc phải liên lạc với nhau mà thôi.”
Mọi chuyện đến nay đã phát triển đến mức khác hoàn toàn với những gì trong sách.
Mộ Vãn đã tìm được con đường riêng cho mình và bắt đầu một cuộc sống mới.
Mà nàng cũng đang từng bước hướng tới mục tiêu thay đổi vận mệnh của mình.
Bọn họ đều đang đi theo chiều hướng tốt.
Nàng sẽ không vì chuyện của Ngọc Sanh Hàn làm ở trong sách mà đem tính lên đầu Ngọc Sanh Hàn hiện tại.
Nếu sau này Ngọc Sanh Hàn vẫn còn muốn gây bất lợi cho nàng thì sau này nàng sẽ tự thanh toán sau.
Nhưng giữa bọn họ chung quy vẫn bị ngăn cách bởi vì một kiếm chí mạng kia.
Cả đời này, bọn họ đều không thể trở thành bạn bè.
Mãi đến khi màn đêm buông xuống, Yến Hoài Phong mới bận rộn xong.
Hắn day ấn đường, nói với Bùi Hoằng: “Bảy người bị thương nặng, ba người c.h.ế.t trận.”
Đối với tổng số lượng người khoảng gần tám trăm người của Thần Cơ mà nói, đây đã là một tổn thất rất lớn.
Kỳ Niệm Nhất lặng lẽ đến gần từ phía sau, nàng còn chưa kịp làm gì, thì Yến Hoài Phong tựa như là mọc mắt sau lưng, dễ dàng bế nàng lên, thuận tay kéo nàng ra trước mặt, đánh giá từ trên xuống dưới, sắc mặt trở nên khổ sở, than ngắn thở dài nói: “Mái tóc này của muội... Mái tóc này của muội ý...”
Nhan Hoài Phong tựa hồ có chút bất đắc dĩ với nàng: “Trầm Bích, người nói cũng quá cường điệu rồi đấy.”