Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 128
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:17:03
Lượt xem: 14
Nói xong cô lấy bùa tẩy não đã kết thành viên ra: “Tuyết Bảo Nhi, không phải tao nhỏ mọn, không cho anh chị em mày dùng Linh Thú đan mà là đây là phàm giới, người tu luyện và yêu tinh rất ít ỏi, thêm một người là thêm một biến số, không biết tương lai sẽ có ảnh hưởng thế nào.
Có điều bùa tẩy não này có thể cho tụi nó dùng, để đầu óc tụi nó thông minh hơn, ít nhất đời này cũng sẽ không sống quá đần độn, tránh gặp phải tai họa, sống thêm được dăm ba năm cũng coi như là quà cảm ơn của tao.”
Kha Mỹ Ngu nhét hết thuốc viên vào trong túi vải rồi treo trước n.g.ự.c Tuyết Bảo Nhi: “Haiz, lúc đầu tao còn tưởng có thể đến sau núi thêm vài lần nữa, nhưng bây giờ ở cùng phòng với trùm phản diện rồi, làm chuyện gì cũng không tiện.
Anh ấy là đồ gian xảo, giỏi võ, tính cảnh giác cũng cao, nếu tao làm anh ấy hôn mê thêm vài lần, chắc chắn anh ấy sẽ phát hiện ra!
Thế nên tao chỉ có thể đến đây một lần trước khi khai giảng, vơ vét thức ăn, lên tỉnh học thôi...
Tuyết Bảo Nhi, đừng quên những lời tao nói lần trước, sau này mày là vua, nhớ phải bảo vệ mảnh đất này, giúp tao trông coi nhà họ Kha...”
Kha Mỹ Ngu không dễ dàng gì mới tới sau núi được một chuyến, giải quyết xong nhiệm vụ hôm nay, cô sao có thể lãng phí cơ hội khó có được này.
Dưới sự giúp đỡ của Tuyết Bảo Nhi, cô thu thập được không ít đồ ngon, ngoại trừ dược liệu quý hiếm được cô chuyển vào không gian để chúng tiếp tục sinh trưởng ra, còn có các loại đồ ngon khác như củ mài, khoai môn, măng tre,... Cô còn giấu một ít chuột trúc và ếch đang ngủ đông.
Đến khi bầu trời đen thẫm nhạt dần đi, Kha Mỹ Ngu mới dùng thuật tẩy rửa lên mình rồi mang theo hương thảo mộc nhàn nhạt quay về.
Tần Nguyên Cửu mở mắt nhìn vợ mình giống như con sóc nhỏ chuẩn bị trải qua mùa đông, không ngừng cất trữ đồ đạc.
Anh hơi xót lòng, bất kể là kiếp trước anh nỗ lực thế nào, cho cô đầy đủ an toàn cũng như vật tư nhưng phàm là người đã trải qua sự tàn khốc của tận thế thì trong xương cốt họ đều nhiễm sự điên cuồng không thể kìm nén được.
Mà sự điên cuồng này cần dựa vào tích lũy đồ ăn để hóa giải.
Thế nên anh cũng bận rộn thu thập, thấy vợ định về nhà, anh đành đi trước một bước.
Có điều Tần Nguyên Cửu nghe thấy cô lẩm bẩm với vua sói ba chữ trùm phản diện rất rõ ràng, ba chữ này có nghĩa là gì?
Kha Mỹ Ngu quay về ổ chăn, thoải mái thở dài, hài lòng híp mắt lại đưa ý thức vào trong không gian, sắp xếp thu hoạch của mình.
Dược liệu mọc hoang và những đồ ăn khác kết hợp với nhau sẽ có hiệu quả trị liệu, bảo vệ sức khỏe không tệ, có thể nấu canh, nấu cháo, cũng có thể xào nấu, làm đồ ngọt!
Khoai môn mềm dẻo, dinh dưỡng phong phú, có nhiều cách chế biến.
Măng cũng là món ngon không thể không kể đến, bất kể là phơi khô xong ngâm nước rồi mang đi chế biến hay trực tiếp xào nấu, muối chua đều có thể khiến người ta yêu thích không thôi!
Củ mài và khoai môn sản lượng lớn, lại thích mọc thành cụm, cô lấy được không ít. Mặc dù đối với người bình thường mà nói, măng vừa khó tìm vừa khó đào nhưng Kha Mỹ Ngu có thuật lật đất, cô đào từng cụm lớn, vô cùng sung sướng.
Chuột tre với ếch được cô tiện tay thu hoạch khi đào đồ ngon.
Người đàn ông chậm rãi mở mắt, khóe môi hơi nhếch lên, không khách sáo kéo cô gái đang bám sát trên tường vào lòng, thơm nhẹ.
Kha Mỹ Ngu trợn mắt nhìn anh: “Em nói cho anh biết nhé đồng chí Tần, phụ nữ không phải đàn ông, không dùng nửa thân dưới để suy nghĩ! Chỉ khi yêu thích, phụ nữ mới tình nguyện thân mật với người khác, cảm tình như thế mới sâu sắc và lâu dài, mới có thể đi đến cuối đời.
Nhưng đàn ông lại luôn khát vọng được thân mật nên mới dần dần nảy sinh tình cảm. Tình cảm như thế rất rẻ tiền, thấy ai cũng thích.
Thế nên sau này anh không được, không được như thế, tránh cho anh xem bản năng của đàn ông thành sự yêu thích dành cho em.”
Cô nói đến là đứng đắn.
Tần Nguyên Cửu nhướng mày: “Có gì khác nhau không? Anh cưới em rồi, chuẩn bị cùng em sống hết đời, lẽ nào anh còn có thể có lựa chọn khác sao?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Kha Mỹ Ngu nhe răng, cô bất giác hung dữ hẳn lên: “Anh dám!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-128.html.]
Anh khẽ cười: “Em có một đống anh trai như thế, anh không dám đâu.
Anh lo liệu, còn có thái độ chịu trách nhiệm với em, mong đồng chí Tiểu Kha có thể nhanh chóng cho phê chuẩn cho anh thực hiện nghĩa vụ người chồng.”
Đùa giỡn lưu manh thì nói thẳng ra đi, lại còn phát ngôn nghiêm chỉnh như thế.
“Đừng ba hoa nữa, anh mau đi làm huấn luyện viên đi!” Cô hầm hừ đẩy người ta.
Tần Nguyên Cửu nhíu mày: “Không biết tại sao hôm nay anh hơi mệt, muốn trốn một ngày.”
Trong lòng Kha Mỹ Ngu lộp bộp, không phải chứ?
Trùm phản diện nhạy cảm thế sao?
Bùa ngủ say cô vẽ lẽ ra không có tác dụng phụ, ngược lại bởi vì ngủ sâu, cơ thể sẽ được nghỉ ngơi đầy đủ và dễ phục hồi.
Nhưng Kha Mỹ Ngu cũng chưa đích thân trải nghiệm, cô không biết tình huống thực tế ra sao.
Dù sao thì cùng một loại bùa chú, bởi vì lúc vẽ thu phóng linh lực, tay hơi run, lấy bao nhiêu linh sa trám,... không giống nhau cũng sẽ tạo ra hiệu quả khác nhau, đây là căn cứ phân chia phẩm chất của bùa.
Có lẽ là cơ thể được nghỉ ngơi và khôi phục rồi nhưng tinh thần còn mỏi mệt?
Cô chột dạ, không dám hỏi kỹ, cô xoa cái bụng kháng nghị, lý lẽ hùng hồn nói: “Anh Cửu, em đói rồi…”
Nhìn vào ánh mắt đáng thương của cô gái, Tần Nguyên Cửu bất lực hung hăng cắn cô một miếng rồi dứt khoát đứng dậy, xuống giường, vừa mặc quần áo vừa hỏi: “Em muốn ăn gì?”
Kha Mỹ Ngu hừ một tiếng: “Em muốn ăn bánh ngọt trứng gà! Ăn đến no căng cơ!”
Bánh ngọt trứng gà ngon, cách làm đơn giản có điều sức ăn của cô lớn, nướng từng miếng một sẽ đốt hết kiên nhẫn của cô.
Huống chi cô còn ôm nhiệm vụ nấu cơm sáng cho cả nhà, nói như vậy là, anh phải làm cơm cho mười mấy người!
Biết được âm mưu của cô gái nhỏ rồi nhưng Tần Nguyên Cửu không thèm nhăn mặt, anh chỉ gật đầu: “Cống hiến sức lực cho nữ vương, thần rất vui lòng.”
Kha Mỹ Ngu mím môi tiếp tục hầm hừ đầy kiêu ngạo: “Anh nấu cơm trước, em đi dạo tới nhà tổ.”
Người đàn ông đảm đang đồng ý, còn giúp cô chuẩn bị nước nóng rửa mặt.
Ầm ĩ một trận khiến Kha Mỹ Ngu có hơi mất tự nhiên, rõ ràng mình bị anh lợi dụng, sao cô lại cảm thấy có lỗi với anh thế nhỉ, cảm giác này quá gượng gạo!
Theo lịch dương đã bước vào năm 1975, mùa đông ở thôn Lạc Phượng vừa lạnh lẽo vừa hanh khô, gió bắc vi vu thổi, trong thời tiết như thế, lá cây đã rụng xuống, mục thành bùn từ lâu nhưng màu mai vàng quanh các ngôi nhà mới đều nở bung, kéo dài đến tận bên sông.
Kha Mỹ Ngu không nhịn được quay đầu nhìn, dưới ánh nắng ban mai mờ nhạt, gạch ngói phản xạ lại tia nắng ấm áp, màu đỏ, màu hồng, màu trắng, màu cam điểm xuyết vào cảnh quang yên tĩnh diễm lệ khiến lòng cô xao động.
“Này, Ngu Bảo Nhi, sao hôm nay ra ngoài sớm thế, không nấu cơm à?”
Mặc dù mọi người bận rộn làm hai chuyện lớn trong thôn nhưng vẫn không bỏ bê đồng ruộng, vừa ngủ dậy là đi dạo một vòng, loanh quanh trong ruộng của mình rồi mới ngâm nga quay về.
Hiếm khi gặp được Kha Mỹ Ngu vào giờ này, thấy khuôn mặt cô có ý cười nhàn nhạt, trên đầu còn cài hoa tươi xinh xắn cùng hương hoa thoang thoảng trong không khí, tâm trạng của mọi người cũng tốt hơn nhiều.
Bọn họ đều cười chào hỏi cô.
“Hôm nay đồng chí Tần lười không chạy bộ, anh ấy nhận nấu cơm rồi.” Cô không hề có ý thông cảm cho người đàn ông ấy nhưng mọi người lại nghe ra được người đàn ông ấy đang nuông chiều cô.
“Dù sao thì cũng là người trẻ tuổi, tình cảm tốt thật đấy...”
Cảm thán một lúc, có người nóng ruột thay người nhà họ Kha: “Em bảy Kha à, mấy ngày nữa là đến ngày lành của anh trai em rồi đấy, đàn lợn rừng rơi xuống chưa?”