Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 304
Cập nhật lúc: 2024-11-01 11:47:22
Lượt xem: 3
Giọng cô chậm rãi lên xuống theo tiết tấu câu chuyện, không giống với người, tiếng của động vật phải mềm hơn, đáng yêu hơn, còn có các loại âm thanh như tiếng mở cửa, tiếng mưa, tiếng xe ô tô chạy khiến những người đời sống tinh thần thiếu thốn đều nghe đến mê mẩn.
Đám trẻ con trong khu đồ chơi chơi đến phát cuồng, có nhân viên tổ chức trật tự, đám nhóc xếp hàng chơi.
Hơn nữa nhân viên phục vụ mang đồ ăn lên bàn cho khách khứa còn giúp họ trải khăn ăn, sau đó bổ sung câu chúc ngon miệng rồi lặp lại một lần bằng tiếng Anh.
Bất kể là trẻ con hay người lớn đều không nhịn được cười rồi cùng đọc theo một lần.
Mỗi một suất ăn đều có món chính, món ăn kèm, đồ ngọt và đồ uống, mặc dù giá hơi đắt nhưng bọn họ tiêu tiền rất thoải mái vì thái độ phục vụ, loại hình ăn uống mới mẻ, trang trí sạch sẽ, sáng sủa, không xa hoa, tâm lý, tiền này tiêu ra rất đáng giá.
Hiếu kỳ mà đến, hài lòng, vui vẻ rời đi, quan trọng hơn là có chủ đề để c.h.é.m gió với đồng nghiệp và hàng xóm.
Đám trẻ yêu quý truyện tranh nhỏ kia, chốc chốc lại nói đôi câu tiếng Anh.
Cuối cùng bánh thịt nướng nổi tiếng rồi, ngày nào nhân viên cũng bận đến đầu tắt mặt tối.
Khoảng thời gian này Ứng Yến cũng không rảnh, anh cùng đám bạn đi đòi nợ đến cùng, tiền cũng kiếm về được không ít.
Người nhà họ Kha ngồi tàu hỏa tới thủ đô, ở trong căn tứ hợp viện lúc trước Kha Mỹ Ngu quy hoạch.
Căn phòng phía sau được cải tạo thành một tiệm tạp hóa không nhỏ, giao cho ông bà cụ Kha g.i.ế.c thời gian.
Hanks mở cửa khiến Kha Mỹ Ngu và Ứng Yến có thêm không ít cơ hội, có được quyền phân phối một vài món hàng bán chạy trong toà bách hóa, mang về tiệm tạp hóa bán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-304.html.]
Mặc dù còn chưa hoàn toàn mở cửa như năm 78 nhưng bắt đầu từ tháng sáu, tháng bảy năm nay, trên chợ thủ đô đã có một vài người buôn bán nhỏ.
Vì thế tiệm tạp hóa bọn họ còn bán một ít bánh ngọt, túi xách, mặt dây chuyền do bà cụ với mẹ Kha làm, đương nhiên cũng có những đồ vật nhỏ làm từ dây mây hay hộp đựng bằng gỗ do ông cụ với cha Kha làm.
Mà những món đồ nhà làm tương đối thiết thực và bán rất chạy, nhất là túi vải được may hoa bên trên do bà cụ dùng các miếng vải sặc sỡ may thành, sau đó đeo thêm những con búp bê mang đậm phong cách dân tộc, nhanh chóng trở nên thịnh hành, nhận được sự yêu thích của các nữ sinh viên, cung không đủ cầu.
Vì thế bà cụ Kha lại kéo theo mấy chị em biết thêu thùa mình vừa quen cùng nhau kiếm chút tiền mua đồ ăn vặt cho cháu.
Ông cụ cũng triệu tập các ông dùng dây mây với gỗ làm đồ, quy mô cũng khá đông đảo.
Phòng là của mình, không phải trả phí cửa hàng cao ngất ngưởng, đồ đạc trong tiệm lấy theo lô từ tòa bách hóa, không có bất kỳ chi phí phát sinh.
Trong nhà không mong mỏi gì hai người già kiếm tiền nuôi mình, chỉ mong hai cụ kiếm được chút việc để làm cho cuộc sống vui vẻ hơn thôi.
Vì thế tiền công họ trả cho người lớn tuổi tương đối cao, thời gian ngồi tâm sự còn có thể thoải mái làm việc, một tháng tiền lương thời vụ kiếm được cũng kha khá!
Hai vợ chồng già có danh tiếng trong xã khu, ai nhắc đến cũng đều không nhịn được giơ ngón cái ra, mọi người cảm thấy họ lương thiện, không vì kiếm tiền mà chỉ muốn cho mọi người cơ hội kiếm tiền giúp đỡ gia đình.
Người trong ủy ban quản lý gõ cửa tặng cờ gấm, sau này nhà ai có khó khăn gì thì có thể đưa đến đây.
Đương nhiên hai người già không phải ai cũng nhận, họ phải chắc chắn bản thân phải làm việc thật tốt mới được, dù sao không có bữa ăn nào là miễn phí, muốn ăn thì phải lăn vào bếp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sản phẩm thủ công trong tiệm dần nhiều lên, thậm chí còn tích lại được đầy một phòng.
Ứng Yến chạy đến chỗ quản lý tòa bách hóa một chuyến, sau đó mượn xe ba bánh của đám nhóc kéo hàng tới, buổi chiều, có người nhìn thấy hàng được bày trong quầy tính tiền của tòa bách hóa.