Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 305
Cập nhật lúc: 2024-11-01 11:47:24
Lượt xem: 0
Hơn nữa số lượng bán ra không tệ, ban đầu mọi người còn tưởng nhà họ Kha không bán ra được nên ngại không muốn làm nữa.
Bây giờ thấy thế thì đều làm nhiệt tình hơn, cười nói muốn đưa hàng lên khắp các cửa hàng trong thủ đô này, còn muốn bán trên toàn quốc nữa.
Khoảng sân bên cạnh cũng thuộc về nhà họ Tần, sau khi Ứng Yến bỏ trống nó, anh cho người ta làm địa điểm công tác, dựng lên một xưởng gia công nhỏ.
Ông bà cụ Kha tinh thần rất tốt, ngày nào cũng bận rộn, ngày tháng thú vị khiến họ cảm thấy càng sống càng trẻ ra, còn nung nấu ý định góp sức vì tổ chức.
Tháng chín cha mẹ Kha đến báo cáo ở đơn vị, chính thức nhận chức trong đại học thủ đô.
Nghiên cứu sinh không giống sinh viên đại học, ngày nào cũng phải lên lớp, bài tập nặng nề.
Bọn họ ít khi phải lên lớp, phần lớn thời gian đi theo giáo viên hướng dẫn, giúp hoàn thành hạng mục tổ chức đưa xuống, hoặc là giúp giáo viên hướng dẫn dẫn dắt sinh viên chính quy.
Tổ chức còn chưa hoàn toàn mở cửa, sinh viên ngoại ngữ thiếu rất nhiều, ít nhất thì giáo sư ngoại ngữ không nhiều, kể cả đến đại học Thủ Đô rồi thì cũng vẫn vậy.
Giáo viên hướng dẫn của Kha Mỹ Ngu là viện trưởng học viện ngoại ngữ, không trùng hợp là hai ngày trước viện trưởng mới nhận được nhiệm vụ đến nước M giao lưu học thuật, phải nửa năm nữa mới về.
Dưới tên ông còn có mười mấy nghiên cứu sinh mới, họ đều theo các đàn anh, đàn chị, ngày nào cũng vùi đầu trong phòng làm việc dịch đủ loại sách chuyên ngành khô khan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-305.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Mà các đàn anh, đàn chị đi tiếp đón khách nước ngoài, làm phiên dịch viên, tham gia công tác được lộ diện trên chương trình của đài truyền hình.
“Hừ, bọn họ bắt nạt chúng ta là người mới, ai mà chẳng biết nếu được lộ mặt thì sẽ nhận mức lương cao hơn.” Thấy một đàn chị sắp xếp nhiệm vụ cho đám người xong rồi rời đi, nữ sinh bên cạnh Kha Mỹ Ngu bĩu môi lẩm bẩm.
Vốn dĩ tỉ lệ nam nữ được tuyển thẳng vào các trường đại học đã chênh lệch, đến khi học nghiên cứu sinh, nữ sinh đã ít nay lại càng ít hơn.
Giáo viên hướng dẫn mỗi khoá dẫn dắt mười mấy nghiên cứu sinh cũng vì để hoàn thành nhiệm vụ bồi dưỡng tổ chức giao, trong mười ba người có bốn nữ sinh, có được con số này là do nữ sinh có năng khiếu ngoại ngữ, những chuyên ngành khác có một, hai người thôi đã là không tệ rồi.
Kha Mỹ Ngu sống ở ngoại ô, mỗi ngày đi đi về về, bởi vì tiệm tạp hóa với nhà ở tách biệt, chỉ giữ một cánh cửa gỗ để tiện cho ông bà ra vào.
Bình thường cô phải đi vòng một lát mới tới nhà. Gần đây bận rộn, cô không đi dạo phố thỏa thích được, quần áo cũng đều mua từ năm ngoái dưới tỉnh thành, váy vải bông hoa nhí, mặc rất thoải mái, kiểu dáng đơn giản, phóng khoáng nhưng không quá nổi bật.
Có điều cô xinh đẹp, thân hình cũng đẹp nốt, quần áo cũng chỉ là dệt hoa trên gấm thôi.
Vì thế các bạn học đều đoán cô là người gốc thủ đô, điều kiện trong nhà miễn cưỡng cũng được coi là tốt, dù sao thì trợ cấp của nghiên cứu sinh cao hơn sinh viên nhiều, quan trọng hơn là còn có học bổng với hạn mức cao.
Bởi vì bị các đàn anh, đàn chị khóa trước xa lánh, một loạt nghiên cứu sinh mới đến đều không có mâu thuẫn nội bộ, bốn cô gái, ngoại trừ Kha Mỹ Ngu ngày nào cũng về ra thì họ đi đâu cũng dính lấy nhau.
Lúc này nữ sinh tên Thường Tiếu Văn cạnh Kha Mỹ Ngu cũng nặng nề gật đầu, thì thầm nói: “Đúng thế. Có điều như này thì cơ hội kiếm chút tiền không nhiều lắm, chắc chắn bọn họ sẽ lo cho mình trước, hơn nữa, không phải họ sắp tốt nghiệp tìm việc làm sao, cũng không thể mãi làm việc này được.”
“Nhưng như thế cũng thôi đi, rõ ràng nhiệm vụ giáo viên hướng dẫn giao cho họ, họ lại ném hết lại cho chúng ta, đúng là không có lý lẽ.” Một nữ sinh khác tên Lưu Lệ Na thò đầu qua, hừ một tiếng.