XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 50: RỜI ĐI
Cập nhật lúc: 2024-08-09 00:21:51
Lượt xem: 324
"Nhớ, tất nhiên là nhớ rồi." Cô nhấn nhá giọng, cố gắng làm hài lòng anh ta.
Quả nhiên anh Chu rất hài lòng: "Vậy anh phải thỏa mãn em thật tốt."
Nói xong, anh ta kéo cô đến nơi quen thuộc.
Sau đó, Mục Thu Linh ngây ngốc nhìn trần nhà, trong đầu hiện lên những hình ảnh ngày xưa.
Trước đây, cô là thiên kim tiểu thư của nhà họ Mục, từ nhỏ sống trong nhung lụa, không thiếu người theo đuổi. Sau này, vì để công ty phát triển tốt hơn, cô trở thành đối tượng kết hôn với nhà họ Sở.
Lúc đó, cô nghe nhiều tin đồn về đối tượng kết hôn của mình, chuyện lớn nhất là anh ta từng không mang họ Sở, mà mang họ Triệu, theo họ mẹ.
Vì mẹ anh ta từng mâu thuẫn với cha anh ta, trong cơn giận đã rời khỏi nhà họ Sở, nên Sở Dao từ nhỏ đã theo mẹ. Sau đó, lúc anh ta tám tuổi thì được đón về.
Khi đó, mẹ anh ta bệnh nặng, mà tình nhân của cha anh ta kiêu ngạo vô cùng, còn lên mặt, thậm chí trước khi bà qua đời còn buông lời ác độc.
Sau đó, Sở Dao được đưa về nhà họ Sở, đổi họ từ Triệu sang Sở. Đúng lúc này, mẹ kế của anh ta cũng mang thai, nhưng không biết tại sao, sau khi Sở Dao trở về, bà ta đã sẩy thai và không thể sinh con được nữa.
Khi đó, tin đồn nổi lên. Mọi người đều nói đó là báo ứng, nhưng mẹ kế của anh lại khẳng định là do chính Sở Dao làm. Dù vậy cũng không nhiều người tin, vì lúc đó Sở Dao mới tám tuổi.
Sau này, mẹ kế càng thêm không ưa Sở Dao, nhiều lần xúi giục cha anh đuổi anh đi. Cha anh ta do dự, nhưng vì m.á.u mủ ruột thịt, cũng không thể làm quá tuyệt tình, sau cùng quyết định gửi anh đến thành phố khác học.
So với người em cùng cha khác mẹ của mình, không ai coi trọng anh, thậm chí khi gặp còn không kiềm chế mà chế giễu anh.
Nhưng vàng thì vẫn là vàng, dù bỏ vào lửa thì vàng vẫn luôn sáng. Thời gian trôi qua, anh càng thêm trưởng thành chín chắn, so với em trai cùng cha khác mẹ, anh ta thực sự quá xuất sắc.
Cha anh càng ngày càng yếu, công ty cũng dần đi xuống, ông ta từng do dự giao công ty cho Sở Nghị, nhưng cậu ta ăn chơi trác táng, nếu giao vào tay cậu ta, nhà họ Sở thật sự sẽ tiêu đời.
Lúc này, ông ta nhận ra con trai cả của mình, chững chạc trưởng thành lại có đầu óc kinh doanh. Ông ta thử giao một số việc cho Sở Dao, kết quả anh luôn làm ông ta hài lòng.
Sau đó, bất chấp sự phản đối của mẹ kế, ông ta quyết định giao công ty cho Sở Dao, nhưng để nhà họ Sở phát triển hơn nữa, ông ta buộc Sở Dao phải kết hôn với nhà họ Mục.
Nhân dịp yến tiệc, Mục Thuỳ Linh lần đầu gặp được anh. Vì anh quá nổi bật, cô đã bị cuốn hút ngay lập tức.
Sở Dao đứng giữa đám đông, lạnh lùng và kiêu ngạo, ánh đèn như tụ lại trên người anh, nhưng anh ta không để ý. Đối xử với ai cũng lạnh nhạt.
Lần đó, Mục Thuỳ Linh biết mình đã đổ.
Cô tìm cơ hội nói chuyện riêng với anh, mỗi lần như thế anh đều tránh né. Càng tránh cô càng cố gắng, không ngại dùng bạn thân của anh là Triệu Nham để biết sở thích và thói quen của anh là gì.
Nếu không có bất ngờ, Mục Thuỳ Linh rất có thể sẽ kết hôn thành công. Nhưng cuộc đời không ai lường trước được điều gì, một biến cố đã xảy ra, thay đổi toàn bộ cuộc sống và cuộc đời của cô ta.
Trong lúc cô ta hoảng sợ chạy trốn, vô tình được anh Chu cứu giúp.
Vì để sống sót, cô không ngại dùng thân xác để đổi lấy sự bình yên tạm thời.
Nhưng cô không ngờ trong hoàn cảnh này, mình lại gặp được người xưa. Cô biết, trái tim đã ngủ yên của mình, từ lúc gặp lại Sở Dao, nó đã sống lại.
Nhưng người bên cạnh Sở Dao thật chướng mắt, những gì cô không có được người khác cũng đừng mong sẽ giành được.
Đang đắm chìm trong hồi tưởng, một đôi tay to lớn chạm vào vai cô, kéo cô vào lòng. Mặc dù rất ghê tởm nhưng Mục Thuỳ Linh vẫn cố gắng chịu đựng, để mặc anh ta vuốt ve sau lưng.
Cô cúi mắt xuống, giả vờ hỏi một cách vô tình: "Anh Chu, nghe nói anh đang để ý đến một cô gái?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-50-roi-di.html.]
Bàn tay đang vuốt ve lưng cô đột ngột dừng lại. Giọng nói của người đàn ông lạnh lùng, không lộ ra chút cảm xúc: "Sao, em ghen?"
Mục Thu Linh dịu dàng đáp: "Người ta còn không thèm ghen đâu. Nếu có thêm một em gái để cùng em chăm sóc anh, em mừng còn không kịp nữa là."
"Nhìn xem lời em nói kìa, anh thành người đàn ông tam thê tứ thiếp trong thời cổ đại mất rồi."
"Anh Chu quyền cao chức trọng, bên người có mấy người chăm sóc cũng là chuyện bình thường mà."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Mục Thu Linh đảo mắt, trong lòng nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Trước đó, cô đã đặc biệt cử người canh chừng để bắt quả tang Diệp Vãn Thanh, nhưng không ngờ cô ta lại may mắn thoát được một kiếp. Bây giờ, anh Chu lại để ý đến cô ta, Mục Thu Linh quyết định sẽ thuận nước đẩy thuyền, giúp anh ta toại nguyện.
"Vậy mai em sẽ hẹn gặp cô ấy, được không anh Chu?"
Anh ta cười tủm tỉm, bóp nhẹ cằm của Mục Thu Linh: "Em hiểu ý anh đấy."
Cô rúc vào lòng anh ta, nhưng đáy mắt đều là vẻ chán ghét.
-----------------------------------
Bởi vì đã có kinh nghiệm trước đó, Diệp Vãn Thanh cùng Triệu Sở Dao tạm thời không có hành động gì. Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên là những người trước đây rất ghét cô giờ lại trở nên nhiệt tình trò chuyện với mình.
Chuyện lạ ắt có vấn đề, đặc biệt là trong thời điểm nhạy cảm này.
Nhiều lần, Mục Thu Linh nồng nhiệt mời nàng đến tám chuyện nhưng Diệp Vãn Thanh đều uyển chuyển từ chối khéo. Điều này khiến Mục Thu Linh hết lần này đến lần khác phải chịu thất bại.
Cuối cùng, người bị từ chối ra về trong cơn giận, cô ta quyết định nếu mềm mỏng không được thì sẽ dùng biện pháp mạnh.
Thiên đường có lối không đi, địa ngục không lối lại muốn bước vào! Mục Thu Linh không tin mình không trị được Diệp Vãn Thanh.
Diệp Vãn Thanh cũng không phải là người dễ bị bắt nạt. Sau nhiều lần bị Mục Thu Linh mời mọc nhiệt tình như thế, cô chắc chắn đối phương đang có mưu đồ bất chính gì đó với mình.
Nhớ đến anh Chu, Diệp Vãn Thanh đoán rằng, cô ta ắt hẳn sẽ không dám ra tay trực tiếp mà chỉ dám để người khác đến dò xét cô thôi.
Sau nhiều lần thất bại, Mục Thu Linh chắc chắn sẽ tìm biện pháp mạnh mẽ hơn khi quay lại.
Khi Mục Thu Linh rời đi, Diệp Vãn Thanh đã tính toán xong xuôi hết mọi thứ, cô nhanh chóng chạy đi liên lạc với Triệu Sở Dao.
Hai người không chần chừ nữa, nắm tay nhau vội vàng rời đi.
Lúc họ đến nhà kho là vừa đúng lúc giao ca, không có nhiều người xung quanh. Thừa dịp lúc người canh gác không để ý, hai người lén lút chui vào trong.
Bên trong kho không có ai quét dọn nên rất bừa bộn, đồ đạc bị ném lung tung, xe cộ cũng đậu lộn xộn.
"Chúng ta không có chìa khóa." Diệp Vãn Thanh đột nhiên nhớ ra rằng, chìa khóa xe cũng bị lấy đi khi xe bị tịch thu.
Triệu Sở Dao vỗ vai cô an ủi: "Chìa khóa chắc là ở chỗ người canh cửa. Anh sẽ đi tìm, em đừng đi đâu cả, đợi anh ở đây."
"Được."
Người canh cửa đang ngủ gà gật trên ngưỡng cửa, đột nhiên bị ai đó vỗ vào người, làm cho anh ta giật mình tỉnh giấc.
"Trông cửa kiểu gì vậy, có người vào mà cũng không biết."
Đầu óc anh ta vẫn còn mơ màng, bên tai đã vang lên giọng nói trầm ấm, rất dễ nghe.
"Người anh em, đừng nói ra ngoài nhé. Nếu bị anh Vương và anh Chu biết, chắc chắn họ sẽ mắng c.h.ế.t tôi."