Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kem đánh răng có vị gì? - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-31 13:41:27
Lượt xem: 113

Tui sững người: "Không phải chúng ta dùng chung một loại sao... uh...uh.."

Tui còn chưa kịp nói xong thì đã bị thằng chả chặn môi.

Cậu ấy rõ ràng là nhỏ tuổi hơn tui nhưng cậu ấy lại rất bạo, mới hôn một cái thui cũng khiến tui mặt đỏ, chân rung, tim thì lại loạn nhịp.

Một lúc sau, cậu ấy cuối cùng cũng buông tui ra, còn thuận tay lau khóe miệng cho tui:

“Ừm, vẫn là kem đánh răng của chị ăn ngon hơn.”

Đây chính là trắng trợn mà trêu chọc nha!

Thân là chị gái, dù thẹn thùng cỡ nào cũng phải tiếp nhận trêu chọc này, chưa kể...

Khi chúng tui vừa hôn nhau, tui vô tình làm đổ chậu nước trên bàn bên cạnh. Tui không muốn bị ướt nên nghiêng người sang một bên do đó tất cả nước đều đổ lên quần Lạc Quân vô tình tạo nên một sự dụ dỗ ướt át.

Tầm này thì chị đây sao mà chịu nổi chứ?

Thế là, tui kéo Lạc Quân vào phòng ngủ:

“Nào, để chị thay quần áo giúp em nha.”

...

Vào ngày chủ nhật đẹp trời, tui và Lạc Quân ở nhà cả ngày.

Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.

Mãi đến 3 giờ chiều, bạn học cũ Tiểu Mỹ gọi điện thoại tới, tui mới chợt nhớ ra...

Tối nay có buổi họp lớp.

Chuyện quan trọng như vậy, vậy mà tui lại có thể quên mất!

Sau khi cúp điện thoại, tui bật dậy khỏi giường, quấn chiếc khăn tắm quanh người rồi chạy đến tủ quần áo chọn quần áo.

Đi họp lớp tuy là không cần ăn mặc quá lộng lẫy nhưng cũng không thể quá mức sơ sài nha.

Chọn được một lúc, tui chợt nhớ ra hình như mình đã quên gì đó...

A thì ra là tui đã quên mất ở đây còn có Lạc Quân nha.

Vừa quay người lại, thì thấy người nọ đang nửa ngồi trên giường lại còn nhìn chằm chằm tui.

Chiếc chăn trượt xuống eo, để lộ những cơ bắp khiến tui không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Chị em ơi, đây có phải chính nhân vật trong truyền thuyết mặc đồ thì nhìn gầy nhưng cởi đồ lại có cơ bắp khônggggg...

Dù sao thì tui còn có việc phải làm nha, nên tui phải đành miễn cưỡng mà  nhìn đi chỗ khác:

"Một tí nữa chị phải họp lớp rồi, em về trước đi nhé."

"Em không muốn đâu."

Lạc Quân lại có thể nghĩ cũng không nghĩ mà lên tiếng từ chối tui, từ chối rồi...

Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.

Cậu ấy nhanh chóng mặc quần vào rồi đi đến trước mặt tui "Em đi cùng chị."

Cậu ấy đi cùng tui?

Phản ứng đầu tiên của tui lúc này là vội vàng lắc đầu nói:

"Không.. không... không được, bạn học cũ tụ họp, em đi cùng chị làm gì chứ?"

Lạc Quân hơi cúi người.

"Em muốn làm hộ hoa sứ giả cho chị, chị thấy không tốt sao?"

Tui nhìn cậu ấy một hồi với dáng vẻ như này, làm hộ hoa sứ giả sao?

Dáng vẻ này của cậu ấy, không trốn tui mà đi trêu hoa ghẹo nguyệt thì tốt rồi.

Thấy tui còn chưa chịu. Lạc Quân liền ép tui vào một góc tường, ra sức dụ dỗ tui:

“Chị ơi, làm cho em gái nhỏ, bạn học cũ, bạn trai cũ, tình địch của chị xem đi. Chị đã tìm được một con cún con vừa ngay thẳng lại vừa ôn nhu, còn chưa đủ hãnh diện sao ạ?"

Cậu ấy vừa nói vừa nắm lấy tay tui đặt lên mặt cậu ấy.

"Chị ơi, em đảm bảo nếu chị dẫn em đến đó, ấn tượng của bọn họ đối với chị tuyệt đối sẽ nhiều thêm hai chữ."

"Hai chữ nào?"

Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.

Lòng hiếu kỳ của tui bị cậu ấy khơi gợi lên nên không thể nhịn được mà hỏi.

Lạc Quân khẽ nhếch môi: "Có tiền".

Có tiền?

Câu trả lời này làm tui có chút không phục nha, nên tui không nhịn được mà hỏi:

"Tại sao không phải là chị dùng mỹ nhân kế mà hạ gục em chứ?"

Lạc Quân chỉ cười mà không nói lời nào làm tui tức giận quay đầu lại vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt mộc mạc của mình trong chiếc gương trang điểm bên cạnh.

...Thôi được rồi, có vẻ như tui có tiền cũng khá tốt nha.

Tui đã thành công bị Lạc Quân thuyết phục và đồng ý dẫn cậu ấy đi cùng.

Nhưng mà.....

Lạc Quân cúi người, vô cùng đáng thương mà nhìn tui:

"Chị ơi, em không có quần áo."

Tui tính nói, trong nhà của thằng cha này rõ ràng có một tủ đầy quần áo của những nhãn hiệu mà tui không thể nhìn rõ. Nhưng nhìn đến đôi mắt đào hoa đó, tui thực sự không thể nói được lời từ chối.

Tui mím môi, bày ra dáng vẻ của một tiểu phú bà:

“Cưng à đến đây hôn chị một cái đi, hôn rồi chị sẽ dắt cưng đi mua quần áo nha.”

Lạc Quân cười cười, ngoan ngoãn hôn lên môi tui.

"Đủ chưa? Chị."

Tui rất thích nghe cậu ấy gọi chị, giọng cậu ấy u ám, tốc độ nói chậm lại. Mỗi lần nghe cậu ấy nói, lòng tui lại bất giác mềm đi.

"Đủ rồi đủ rồi."

Tui gật đầu như giã tỏi, sợ nếu cậu ấy hôn tui một lần nữa. Tui sẽ không kiềm chế bản thân được dùng bàn tay ma quỷ của mình mà tàn phá đóa hoa non nớt này mất thôi.

Thu dọn ổn thỏa rồi, tui đưa Lạc Quân ra khỏi cửa.

Lạc Quân chở tui đến một trung tâm mua sắm gần đó. Lạc Quân mua chiếc xe này vào năm ngoái, nhãn hiệu hình như là "Bắc Kinh".

Tui không có bằng lái, đối với xe cũng là dốt đặc cán mai nhưng cũng tâm huyết dâng trào mà lên mạng tra, chiếc xe này giá cũng hơn hai mươi triệu nha.

Tui nghĩ nghĩ, có lẽ là  Lạc Quân vay tiền mua nó.

Lúc đi dạo trong trung tâm thương mại. Tui nắm lấy cánh tay của Lạc Quân mà trong lòng vui đến mức nở hoa.

Trên đường đi, tỷ lệ người quay đầu lại nhìn xem Lạc Quân cực cao, đặc biệt là các cô gái đi ngang qua.

Ngoại hình của Lạc Quân quả thực rất dễ thấy, cao 1m85, thân hình cân đối, chân dài, ăn mặc đẹp chưa kể khuôn mặt xuất chúng.

Cho nên khi cậu ấy mặc một bộ quần áo tiêu tốn hết mấy triệu của tui, tui cũng cảm thấy không quá đau lòng.

Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.

Tiền sao, kiếm được, xài được.

Nhưng là khoảnh khắc đi mua sắm cùng với một chú cún con như thế này thì chính là hiếm mà có được.

Sau khi mua sắm xong, thời gian không sai biệt lắm vừa đúng giờ.

Tui nhìn đến chia sẻ vị trí trong nhóm bạn học cũ, vì vậy tui liền mang Lạc Quân đến đó.

Kết quả là đường đi hôm nay kẹt xe quá nhiều làm cho chúng tui đến hơi muộn, khi vào phòng riêng thì mọi người gần như đã có mặt gần hết.

Vừa vào cửa, ánh mắt của mọi người lần lượt đảo qua.

(Từ đoạn này tên nv chính sẽ là Chu Sí nhé ạ, vì mình vừa check lại raw thì tên nv là thế này và giờ không kịp đổi nữa, mọi người thông cảm nha)

Tuy nhiên, trong đó có một ánh mắt đặc biệt nóng bỏng. Khi tui ngẩng đầu lên, tui thấy Giang Lâm không chớp mắt mà nhìn chằm chằm tui.

Giang Lâm là chàng trai mà tui đã phải lòng khi còn đi học, hồi đó chúng tui còn có một khoảng thời gian mập mờ.

Ngay lúc chúng tui chỉ còn một bước là suýt nữa đ.â.m thủng lớp giấy mập mờ thì bị hoa khôi lớp triệt đường.

Tui liếc nhìn anh ta một cái rồi vội vàng thu hồi tầm mắt.

Năm đó tui còn cảm thấy Giang Lâm đẹp, thích c.h.ế.t đi được, nhưng bây giờ nhìn lại thì....

So với khuôn mặt này của Chu Sí thì rõ ràng là kém hơn nhiều nha.

Các bạn học cũ cũng rất nhiệt tình, đặc biệt là các bạn học nữ, các bạn ấy đều rất nhiệt tình với bạn trai nhỏ của tui.

Tui và Chu Sí còn chưa kịp ngồi xuống thì Trình Nguyệt đang ngồi ở ghế sau đột nhiên cười nói:

"Băng Băng à, anh chàng đẹp trai này là... em trai của cậu sao?"

Cô ấy nhẹ nhàng gọi: "Em trai", có vài bạn học nữ không nể mặt mà cười ra nước mắt.

Tui cau mày khó chịu. Định nói nhưng Chu Sí đã đoạt trước.

"Chị này mắt chị không tốt à? Để tôi chính thức giới thiệu với chị một chút nhé. Tôi là Chu Sí, bạn trai của Băng Băng."

Lúc nói Chu Sí vòng tay qua vai tui, giọng điệu nhàn nhạt.

Thấy vậy, ai cũng cố gắng làm cho êm chuyện. Tui cảm thấy mình thật may mắn khi kiếm được bạn trai cao to đẹp trai nha.

Tui không giải thích nhiều, cười phụ họa hai tiếng.

Sau khi ngồi xuống, Chu Sí nhìn quanh một lượt rồi cúi xuống ghé vào tai tui hỏi:

"Người đàn ông mặc áo phông trắng và đeo đồng hồ ở phía trước bên trái, đó có phải là bạn trai cũ của chị không?"

Tui nhìn về phía Chu Sí nói, áo phông trắng, đeo đồng hồ, đó không phải là Giang Lâm sao?

Tui quay đầu, kinh ngạc nhìn Chu Sí hỏi:

Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.

"Làm sao em biết vậy?"

Chu Sí khịt mũi hừ nhẹ một tiếng, giơ tay rót cho tui một ly nước ấm.

"Trong tất cả những người có mặt trong phòng này, em thấy anh ta là người không vừa mắt nhất."

5.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kem-danh-rang-co-vi-gi-trbk/chuong-3.html.]

Thật bất ngờ nha, con cún con của tui cũng rất kiêu ngạo,  ánh mắt cũng tốt nữa.

Dù sao trong buổi họp lớp, mọi người đều nói chuyện riêng không ai chú ý đến bên này của chúng tui vì vậy tui thì thầm vào tai Chu Sí và giải thích:

"Thật ra...không phải bạn trai cũ."

Tui mơ hồ mà giải thích một câu. Nhưng mà Chu Sí ngẩng đầu nhàn nhạt liếc nhìn Giang Lâm, sau đó lại cúi đầu nhìn tui:

“Cho nên, là chị yêu đơn phương sao?”

Sự thật là như thế này cũng không sai nhưng cậu ấy cũng không cần phải nói thẳng thừng như vậy chứ?

Tui cũng còn muốn giữ chút thể diện nữa mà.

Thấy tui không nói gì, Chu Sí dường như cho rằng tui đồng ý. 

Cậu ấy cười nhẹ một tiếng, nắm tay tui ở dưới gầm bàn.

"Ánh mắt lúc đầu của chị không tốt lắm, nhưng mà hiện tại đã tiến bộ."

Vừa nói, anh vừa dùng lòng bàn tay vuốt nhẹ mu bàn tay tui.

Nó rất ngứa nha.

Tui ngẩng đầu trừng mắt liếc cậu ấy mắt một cái nhưng Chu Sí một chút cũng không thu liễm ngược lại còn làm trầm trọng thêm, nắm c.h.ặ.t t.a.y tui bắt đầu từ từ mà hướng về lên trên.

Thật là muốn mạng già này mà.

Dưới bàn, tui vội vàng đè tay cậu ấy lại cũng thấp giọng quát:

“Đừng đùa nữa!”

Tìm một bé cún con chính là có trải nghiệm này đi, làm người ta vĩnh viễn…… Có tình cảm mãnh liệt, tùy thời tùy chỗ, đều có thể mặt đỏ tai hồng.

Cũng may lần họp lớp này khá hòa thuận cho dù đã nhiều năm không gặp, cũng hiếm khi có thể ngồi xuống cùng cười nói tán gẫu.

Không biết hôm nay ăn cái gì mà bụng tui đau quá. Tui cau mày, miễn cưỡng đặt miếng sườn thừa vừa gắp lên đĩa ăn, quay đầu nói với Chu Sí:

“Chị đau bụng quá, chị đi toilet...”

"Em đi cùng chị."

Chu Sí cũng nhẹ nhàng đặt đũa xuống.

“Không cần đâu”

Bụng dưới càng lúc càng đau, mùi phân cũng nồng nặc hơn, tui nắm lấy tay cậu ấy, nhỏ giọng nói vào tai cậu ấy:

“Lúc chị không có ở đây, chị sợ bọn họ nói xấu chị. Em ở đây nghe giúp chị đi.”

Chu Sí sửng sốt một chút, sau đó bất đắc dĩ cười nói: "Được ạ, chị có việc gì thì gọi điện thoại cho em nhé."

"Chị biết rồi."

Nói xong lời này tui gần như là bỏ chạy thục mạng.

Tui ôm lấy bụng nhỏ lao vào phòng vệ sinh, giải quyết xong thì cảm giác thật là sung sướng nha.

......

Sau khi rửa tay và bước ra khỏi phòng tắm, tui lại gặp một người.

Giang Lâm.

Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.

Anh ta đứng cách cửa phòng tắm hai bước chân. Tui sững người một lúc, mặt lập tức đỏ bừng vừa rồi tui đi ở phòng đầu tiên, lại bị tiêu chảy không biết anh ta có nghe thấy gì không nữa.

Tui xấu hổ gật đầu với anh ta, muốn nhanh chóng rời đi nhưng vừa đi vòng qua anh ta thì cổ tay tui đã bị nắm chặt.

Tình huống này thật là giống như tình tiết trong phim thần tượng ...

Tui hít sâu một hơi, quay đầu nhìn hắn:

"Sao vậy?"

Giang Lâm lẳng lặng mà nhìn tui, hơi nhíu mày. Cuối cùng cũng chậm rãi buông tay, nhẹ giọng nói:

"Nhiều năm không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp."

Tui bị anh ta chọc cười:

“Cho nên, cậu đợi tớ ở cửa phòng vệ sinh nữ chỉ vì nói câu này?”

Thực ra, khi nói chuyện với anh ta. Trong lòng tui cũng cảm thấy khá là xúc động.

Nhiều năm trước, người đau khổ mà chờ đợi ở các góc trong trường là tôi.

Trước cổng lớp, sân chơi, sân bóng rổ...

Nhưng Giang Lâm cứ chơi trò mập mờ lại còn nói những lời khiến người khác hiểu lầm  khiến tui tin tưởng chắc chắn rằng anh ta cũng yêu tui.

Cuối cùng, quay đầu lại anh ta liền cùng hoa khôi lớp tui ở bên nhau sau đó thì vạch rõ ranh giới với tui. Ai hỏi anh ta, anh ta đều nói là tui tự ý đuổi theo anh ta, anh ta không có nhẫn tâm làm tổn thương tui cho nên anh ta mới làm như vậy không vạch trần nó ra.

Khi tui định thần lại, tui thấy Giang Lâm đang lặng lẽ nhìn tui.

Nói thật thì Giang Lâm mấy năm nay cũng không thay đổi nhiều, trên lông mày của anh ta vẫn có thể nhìn thấy rõ bóng dáng năm đó.

Nhưng...

Sau khi nhìn thấy một anh chàng cấp bậc siêu đẹp trai như thằng cha Chu Sí. Sau đó lại nhìn Giang Lâm, có nhìn sau tui cũng thấy anh ta bị lu mờ.

Huống chi, chị đây không chỉ nhìn thấy vẻ ngoài soái khí bức người của Chu Sí, mà còn tự mình sờ qua nữa...

Giang Lâm nhìn tui, thần sắc nghiêm túc, chậm rãi nói:

"Băng Băng, thật ra thì tớ hối hận rồi, thật đấy."

"Khi sau khi tớ và Trình Nguyệt ở bên nhau, thật ra chúng tớ cũng không có hạnh phúc một chút nào cả. Sau khi tốt nghiệp chúng tớ đã chia tay. Lúc nào tớ cũng nghĩ đến cậu."

"Băng Băng" anh ta liếc nhìn tui, trầm giọng hỏi:

"Cậu bạn đi cùng cậu thực ra là em trai của cậu, đúng không?"

Nhìn một cái, thật nực cười làm sao.

Anh ta thấy tui thật sự ngu ngốc hay là thấy tui khờ. Thật sự cho rằng tui học sinh tiểu học mà có thể nhỏ giọng lừa tui lại giống như năm đó mà chơi trò mèo vờn chuột với tui sao.

Nhớ tui?

Nếu thực sự nhớ tui, tại sao anh ta lại không làm điều đó sớm hơn?

Nếu không phải mấy năm nay chị đây xoay người thành công thì e rằng sau lần họp lớp này.

Ông nội này vẫn sẽ cùng người khác chế nhạo tui:

“Cô gái năm xưa đuổi theo tôi bây giờ càng ngày càng xấu.”

Tui đang sắp xếp lại lời nói của mình và nghĩ xem nên trả lời như thế nào thì lúc này một giọng nói phát ra từ góc hành lang:

" Những lời tôi nói trong phòng anh nghe không hiểu sao?"

Là Chu Sí.

Cậu ấy chậm rãi đi tới, đi thẳng đến trước mặt tui, một tay đặt lên vai tui còn tay kia trực tiếp véo cằm tui.

"Chu Sí..."

Tui không rõ cậu ấy định làm gì, nhưng mà Chu Sí đã hôn tui trước khi tui kịp hỏi.

Hôn xong một cái. Chu Sí ngẩng đầu lên nhìn Giang Lâm, khóe môi mỉm cười nói:

"Anh gặp qua em trai nào sẽ làm vậy sao?"

Giang Lâm trầm mặc không nói, sắc mặt có chút khó coi.

"Anh trai à" Chu Sí tiến lên hai bước, vỗ vỗ hắn bả vai nói:

"Nếu như anh thật thích chị ấy, năm đó anh đã làm cái gì? Bây giờ gặp lại, nhìn chị ấy càng ngày càng xinh đẹp liền ra vẻ thâm tình, nếu như anh quang minh chính đại mà theo đuổi, tôi còn tôn trọng anh nhưng mà... anh là đàn ông mà chạy vào nhà vệ sinh nữ cạy góc tường nhà người khác, thế này thì xấu hổ quá đi.”

Giang Lâm nhíu mày, hung hăng trừng mắt nhìn chằm chằm Chu Sí, muốn mở miệng nói chuyện nhưng cuối cùng một câu cũng không nói ra được.

Chủ yếu là đừng nhìn Chu Sí mặc dù nhỏ tuổi hơn anh ta nhưng lại cao hơn anh ta gần nửa cái đầu. Bởi vì tập thể hình nhiều năm, nên nhìn từ cánh tay lộ ra ngoài là có thể nhìn thấy được cơ bắp săn chắc.

Tui đoán có thể trong lòng

Giang Lâm đã nghĩ gì đó nhưng cuối cùng lại từ bỏ không nói.

Tui thấy vẻ mặt anh ta chỉ có vẻ ủ rũ mà không nói lời nào. Chu Sí lắc đầu, vòng tay ôm lấy tui, sau đó xoay người rời đi.

Kỳ thực tui có chút khó hiểu, liền nhẹ nhàng chọc vào cánh tay cậu ấy:

“Em làm sao lại biết, chị càng ngày càng xinh đẹp, em lại chưa xem ảnh hồi đi học của chị, sao lại không phải là chị đây vốn dĩ từ lúc nhỏ đã xinh đẹp rồi?"

Chu Sí bỗng nhiên cười.

"Chị, nếu như hồi còn đi học chị thật  sự đẹp. Lấy đức hạnh của anh ta có lẽ chị sớm đã bị hạ gục từ lâu rồi."

Tuiii……

Tui nên nói thế nào đây, câu này lại có thể rất có đạo lý nha ...

Ngay sau đó, Chu Sí đột nhiên cười khẽ:

"Bất quá, hiện tại là em chiếm hời rồi."

Lúc gần đến cửa, tui thuận miệng hỏi cậu ấy:

“Sao em lại ra ngoài tìm chị?”

"À"

Chu Sí nhẹ giọng tùy tiện nói:

"Sau khi chị đi, cái gì mà hoa khôi lớp chị liền ngồi lại gần em, cô ta với em..."

"Cô ta có nhiều tiền, muốn bao nuôi em."

Nhiều tiền? Bao nuôi?

Tui cau mày, nhìn Chu Sí một lúc rồi thấp giọng hỏi:

"Cô ta ra giá bao nhiêu tiền?"

Chu Sí nhướng mày cười nói:

"Làm sao, chị thấy hoảng rồi sao?"

Tui vội vàng lắc đầu:

“Không phải, sao em không đòi thêm nhiều tiền một chút, còn chia cho chị một ít nữa…”

 

Loading...