Kem đánh răng có vị gì? - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-07-31 13:51:20
Lượt xem: 65
Năm đó, mẹ tôi và Thẩm Tri Thanh ở cùng nhau. Thế nhưng một tuần sau lại phát hiện Thẩm Tri Thanh và mẹ Chu đang hẹn hò. Lần đó, mẹ tôi cho rằng mẹ Chu chen chân vào tình cảm của họ, còn mẹ Chu thì cho rằng mẹ tôi muốn chia rẽ tình cảm của bọn họ.
Hai người có một khoảng thời gian ầm ĩ túi bụi.
Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.
Kết quả sau ngày hôm đó, chàng trai họ Thẩm kia đã biến mất không thấy tăm hơi, cũng từ đó mà đoạn tình cảm của hai người bạn thân này cũng đã rạn nứt, không bao lâu sau thì mỗi người đi một hướng,mấy chục năm nay trong lòng luôn trách đối phương, cũng không còn liên lạc nữa.
Vậy là hai người này trên thực tế là đã gặp phải tra nam bắt cá hai tay, đồng thời đùa giỡn hai người bạn thân. Nhưng mà chuyện này mãi đến nhiều năm sau mới có thể hóa giải hiểu lầm.
Tôi còn chưa hóng hớt cho đã ghiền mà đã hết rồi sao?
Chỉ thế thôi sao?
Thật ra với tính tình cố chấp cùa hai người này, chút tranh chấp nhỏ này nếu như là đặt ở trong truyện của Quỳnh Dao thì sợ là không tới một phần đã hết.
Sau khi kết thúc cuộc gọi video, tôi và Chu Sí nhìn nhau, bất đắc dĩ mà thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
8 giờ tối, tôi và Chu Sí đúng giờ về đến nhà.
Cửa nhà tôi để lại một khe hở, tôi và Chu Sí cùng nhau bước vào.
Vâng.
Bên trong là bầu không khí rất vui vẻ hòa thuận, mẹ tôi và mẹ Chu ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm xem phim, trên bàn trà trước mặt để đủ loại đồ ăn vặt, cha tôi và cha Chu thì bận rộn ở phòng bếp, cha Chu đầu bếp chính, cha tôi phụ lặt vặt.
Cảnh tượng vô cùng hài hòa.
Tôi và Chu Sí nhìn nhau, cùng nhau gọi: "Mẹ..."
Mẹ tôi và mẹ Chu cùng lúc quay đầu lại nói: "Mau tới đây, hôm nay chúng ta ngồi xuống bàn chuyện hôn sự, sau đó nhanh chóng chọn ngày lành tổ chức hôn lễ.”
"Con cho bao nhiêu sinh lễ thì bọn ta cũng sẽ đưa nhiêu đó đồ cưới. Cuối cùng toàn bộ đồ cưới cũng đưa hết cho vợ chồng son các con!"
Mắt tôi trong nháy mắt sáng lên một chút.
Có vẻ như... phi vụ kết hôn này nghe cũng khá là ổn nha.
Nhưng mà chuyện không ngờ tới lại xảy ra… Hai người bạn thân này một giây trước còn vui vẻ hòa thuận chọn ngày tốt, một giây sau liền xảy ra tranh cãi.
Nguyên nhân là......
Về đám cưới và của hồi môn.
Mẹ tôi nhất quyết yêu cầu của hồi môn cũng nhiều như sính lễ để cho con gái yêu của bà sau này có thể ngẩng đầu lên. Mà mẹ Chu thì nhất định phải đưa sính lễ nhiều hơn của hồi môn một chút, nếu không con trai yêu của bà sẽ giống như là có chút thiệt thòi.
Vì vậy mà hai người họ bắt đầu kêu giá.
Mẹ Chu: "Tôi cho 200 ngàn nhân dân tệ tiền sính lễ!”
Mẹ tôi: "Vậy tôi cũng cho 200 ngàn nhân dân tệ tiền của hồi môn!"
“Vậy tôi cho 250 ngàn nhân dân tệ làm tiền sính lễ.”
“Tôi cũng cho 250 ngàn nhân dân tệ tiền của hồi môn.”
“…”
Hai người bắt đầu khiêu chiến, con số bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Tôi ngồi trên chiếc ghế nhỏ bắt đầu đếm ngón tay, tôi sắp giàu, giàu thật rồi. Tôi hy vọng hai người họ lại cãi nhau lâu thêm chút nữa để cho tôi ngư ông đắc lợi.
Nhưng mà, hai cha ở trong phòng bếp lại không thể ngồi yên.
Hai mẹ khiêu chiến, như vậy thì bọn họ chỉ còn túi rỗng. Vì thế mà cha tôi cùng cha Chu gần như xách theo đồ nấu ăn chạy ra khuyên hai mẹ.
Cuối cùng cũng thống nhất được một con số mà cả hai bên đều hài lòng...
Tiền sính lễ 280 ngàn nhân dân tệ, của hồi môn 260 ngàn, mỗi người lấy số "6" và "8", ý nghĩa là mọi chuyện may mắn đều sẽ tới.
Hai người cha thở phào nhẹ nhõm, chỉ có tôi phẫn nộ cất máy tính:
"Thật ra thì hai người có thể cãi nhau thêm một chút nữa mà..."
Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.
Chu Sí lặng lẽ nắm tay tôi, nháy mắt với tôi rồi nhân lúc bọn họ không chú ý, cúi người nói nhỏ:
“Đồ tham tiền, sau khi kết hôn nếu như chị biểu hiện tốt hơn một chút, không phải là em có thể cho chi nhiều tiền hơn rồi sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kem-danh-rang-co-vi-gi-trbk/chuong-7.html.]
“Thật sao?”
Tôi ngay lập tức vực dậy được tinh thần.
Nhưng mà tất nhiên tôi nghe được điều kiện đầu tiên trong lời nói của thằng nhóc này nói là cần tôi biểu hiện tốt.
Tôi kéo Chu Sí ra ban công, nhỏ giọng hỏi cậu ấy: "Chị phải làm sao mới có thể được xem là biểu hiện tốt?”
Chu Sí thì thầm vào tôi một câu, mặt tôi nhanh chóng đỏ bừng lên, tôi lườm cậu ấy nhỏ giọng quát: "Lưu manh!"
Chu Sí cười khẽ, "Cái này cùng lắm chỉ là cùng chị yêu của em trao đổi một chút nên không thể gọi là đùa giỡn lưu manh được.”
Tôi do dự một chút nhưng vẫn không thể cưỡng lại được sự cám dỗ của đồng tiền nên cuối người lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Vậy... em có thể cho chị bao nhiêu?"
Chu Sí đột nhiên cười to.
Cười đủ rồi thì thằng nhóc này cúi người xuống, sau đó thì thầm vào tai tôi một dãy số.
… Tôi do dự.
Sau một lúc đắn đo suy nghĩ thì tôi quyết định đồng ý, không phải chỉ là "biểu hiện tốt" thôi sao. Thằng nhóc này dù sao cũng là em trai nhỏ của mình cơ mà, có gì đáng sợ đâu chứ.
Quan trọng nhất là, dãy số cậu ấy cho tôi thật sự là có hơi nhiều…
Nhìn thấy tôi đồng ý, Chu Sí nhếch khóe môi. Sau đó đột nhiên chống hai tay lên tường, ôm tôi vào lòng.
Tôi bị cậu ấy làm cho hoảng sợ, vội vàng đẩy cậu ấy ra: "Em điên rồi? Người lớn còn ở trong nhà đó.”
Chu Sí cười khẽ, "Vậy mới kích thích, không phải sao?"
Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.
Kích thích cái gì mà kích thích chứ?!
Tôi đẩy mấy lần cũng không được, Chu Sí vòng tay sau đầu tôi hôn. Trên ban công, gió đêm phơ phất, cậu ấy ôm tôi vào lòng hôn.
Ngay lúc tôi sắp nghẹt thở, cuối cùng Chu Sí cũng buông tôi ra rồi dùng ngón tay lau khóe môi cho tôi, nhỏ giọng nói:
“Nhân lúc còn chưa ăn tối, chị có muốn vào phòng em xem bảo bối một chút không?”
Tôi dở khóc dở cười, "Lại là nhẫn nữa sao?"
Tay Chu Sí xoa nhẹ lòng bàn tay tôi, “Dĩ nhiên không phải rồi. Gần đây em tăng chế độ tập luyện, cơ bụng chăc là có tám múi… Chị muốn xem cơ n.g.ự.c hay cơ bụng?”
Mắt tôi sáng lên, "Chuyện này… không tốt lắm đâu?"
Nhưng mà sau đó, tôi vẫn kéo lấy Chu Sí chạy như bay ra cửa, đi thẳng tới đến căn hộ cậu ấy.
Lúc đi ngang qua phòng khách, mẹ tôi và mọi người đang trò chuyện vui vẻ, hỏi chúng tôi đi đâu, tôi ngập ngừng một chút quay sang nhìn Chu Sí.
Nhưng mà thằng nhóc này mặt cũng không đổi sắc nói: "Bọn con đi qua căn hộ bên cạnh xem một chút ạ.”
Cha mẹ hai nhà vẻ mặt khó hiểu nhưng cũng không hỏi gì thêm.
Sau khi ra khỏi cửa, rẽ vào nhà cậu ấy ở kế bên, Chu Sí bật đèn mở cửa kéo tôi đi thẳng vào phòng vệ sinh, đứng trước gương.
Đăng tải duy nhất ở Monkeyd và page Mộng Lạc Khiết. Hong được ăn cắp, Lạc sẽ bùn.
Trong chiếc gương xa lạ ấy lúc này đang phản chiếu hình bóng tôi.
Tôi có chút khó hiểu hỏi: “Em làm gì đó?”
Lúc này Chu Sí mới đi đến trước gương, gương mặt làm cho tôi không có sức chống đỡ đó xuất hiện trong gương.
Cậu ấy ôm tôi vào lòng, giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng: “Em cho chị xem bảo bối của em.”
Tôi ngẩn người mà nhìn chằm chằm vào gương một lúc, sau đó mới kịp phản ứng lại…
Bảo bối mà cậu ấy nói… thật ra lại chính là tôi.
Tôi xoay người kéo cậu ấy lại trước mặt, sau đó nhón chân hôn lên.
Tới từng tuổi này rồi… Vậy mà tôi còn có thế dụ dỗ được một thằng nhóc vừa đẹp trai vừa nhiều tiền như thế này.
Quá tốt rồi nha.
……………………… END …………………