Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không làm bạch nguyệt quang nữa - Chương 05 + 06

Cập nhật lúc: 2024-10-17 13:55:47
Lượt xem: 87

Ngày thứ sáu, tôi ngừng phát sóng.

 

Vì hôm đó, trước khi lên sóng, tôi nhận được một gói hàng yêu cầu mở ra trong lúc livestream.

 

Tôi mở livestream ngay trên điện thoại.

 

"Có người gửi cho tôi một món đồ, chúng ta xem thử xem là gì nhé."

 

Nói rồi, tôi mở gói hàng ra.

 

Bên trong là một tấm ảnh đen trắng.

 

Tôi sững lại một hồi lâu, liếc nhìn phần bình luận một cái.

 

Thấy hàng loạt dòng chữ "Giỏi lắm!" tôi mới nhận ra lần này có người chơi khăm, ghép cho tôi một tấm di ảnh đen trắng.

 

"Lúc livestream hôm nay nhớ ôm bức ảnh này nhé." Tôi đọc tờ giấy trong hộp.

 

Thật ra, tôi thấy khá ổn, dù sao thì cũng sắp dùng đến rồi, không cần phải làm thêm một cái nữa.

 

Nhưng khi tôi quay trở lại, một chiếc xe chạy ngang qua.

Chiếc xe trông có chút quen thuộc.

 

Hình như đó là chiếc xe mà tôi và Cố Sâm từng sử dụng chung khi cả hai còn nghèo khó.

 

Chỉ là xe chạy quá nhanh, tôi không nhìn rõ lắm.

 

Thôi kệ, bây giờ anh ấy đã ghét tôi đến mức này, làm sao có thể cố tình đến đây được?

 

Tôi tiếp tục quay về nơi livestream, dù sao ở đó còn có "đồ uống" mà cư dân mạng thích nhất.

 

"Hôm nay chúng ta sẽ làm gì? Để tôi nghĩ xem, tôi còn phải xin lỗi ai nữa nhỉ?"

 

Tôi ôm tấm di ảnh, mỉm cười nhìn vào máy quay.

 

Dù sao thì, một kẻ tội lỗi như tôi, còn phải xin lỗi rất nhiều người.

 

Nhưng chưa kịp bắt đầu, điện thoại tôi nhận được một thông báo hiện lên——

 

#Thư Tâm Vũ phát livestream đáp lại#

 

Phần bình luận giục tôi mau vào xem.

 

Tôi suy nghĩ một chút rồi đáp ứng yêu cầu, dù sao họ cũng đã trả 

thêm tiền.

 

Trong livestream của Thư Tâm Vũ, chỉ thấy cô ta ngồi trên ghế sofa, trông có vẻ hơi tiều tụy.

 

Cô ta nói cô ta ổn, còn khuyên cộng đồng mạng đừng tấn công tôi.

 

Bên dưới đầy những bình luận khen cô ấy là người có tấm lòng tốt.

 

Livestream của tôi thì càng tràn ngập những lời lăng mạ.

 

Nhưng chưa nói hết, Thư Tâm Vũ bỗng dưng rời đi.

 

Tiếp theo là âm thanh cãi vã vang lên.

 

Dần dần, âm thanh trở nên rõ ràng——

 

"...Anh và cô ấy đã trải qua nhiều chuyện với nhau, A Sâm, em sợ."

 

"Nhưng người anh yêu là em, Tâm Vũ, sau này chúng ta sẽ có nhiều kỷ niệm đẹp hơn."

 

"Nhưng mà A Sâm..."

 

"Nếu em để ý như vậy thì chúng ta sẽ làm lại tất cả, từ nay về sau sẽ không còn cô ấy, chỉ có em."

 

"Hu hu, A Sâm..."

 

"À, em quên mất, vừa rồi em đang livestream, có lẽ Vi Vi bên kia sẽ nhìn thấy."

 

Một loạt tiếng bước chân vang lên rồi gương mặt phóng đại của Cố Sâm xuất hiện trên màn hình.

 

Thư Tâm Vũ bên cạnh trông có vẻ rất lo lắng.

 

Anh ta nói: "Thấy thì sao chứ? Giữa anh và cô ấy đã chẳng còn gì cả."

 

Ngừng một chút, anh ta cười khẩy, giọng đầy mỉa mai: "Một người phụ nữ không rõ cha đẻ, không xứng đáng là quá khứ của tôi."

 

Nói xong, anh ta liền tắt livestream.

 

Tất cả chỉ diễn ra trong vài phút ngắn ngủi, tôi còn chưa kịp phản ứng, chỉ biết nhìn chằm chằm vào màn hình đen thui, không biết phải làm gì.

 

"Bzz... bzz..."

 

Ngay lúc đó, điện thoại rung lên, một thông báo hot search nóng hổi xuất hiện——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khong-lam-bach-nguyet-quang-nua/chuong-05-06.html.]

 

#Cố Sâm và Thư Tâm Vũ tổ chức đám cưới thế kỷ vào tháng sau#

 

Hình kèm theo là dòng trạng thái của Cố Sâm và bên cạnh là một chiếc váy cưới.

 

Những hoa văn phức tạp, màu trắng tinh khôi, cùng với lời chúc phúc tốt đẹp.

 

Đó là chiếc váy cưới mà anh ta đã từng tự tay thiết kế cho tôi.

 

Trái tim tôi như bị bóp nghẹt, cơn nghẹt thở ập đến.

 

Có thứ gì đó rơi xuống, tôi chạm vào mặt mình, ướt đẫm.

 

Tôi khóc sao?

 

Trong khoảnh khắc đó, thế giới dường như trở nên mờ ảo.

 

Tôi nhìn những dòng bình luận, họ mắng tôi cố tình giả vờ làm bộ làm tịch.

 

Nhưng tôi không cảm thấy gì cả.

Cảm giác tê liệt khiến tôi trống rỗng.

 

Chỉ còn nước mắt không ngừng rơi.

 

Cho đến khi——

"Oẹ..."

 

Tôi phun ra một ngụm m.á.u lớn, rơi xuống tấm ảnh đen trắng.

 

Bức ảnh đen trắng lập tức bị nhuộm thành màu đỏ.

 

Lúc này, tôi mới thực sự quay trở lại với thế giới này.

 

Cơn đau ập đến dữ dội khiến tôi trở tay không kịp.

 

Tôi vội vàng tắt livestream.

 

Nhưng vẫn không kịp nữa rồi.

 

Chỉ sau khi vừa tắt livestream, hàng loạt thông báo của hot search xuất hiện trên điện thoại——

 

#Lâm Nhược Vi bày trò mới#

 

#Lâm Nhược Vi livestream phun máu#

 

Chương 06

 

Tôi bỏ chạy.

 

Tôi nhét cả nắm thuốc giảm đau vào miệng rồi bỏ trốn với tốc độ nhanh nhất.

 

Điện thoại rung liên tục.

 

Vô số thông báo đổ về, vô số cuộc gọi đến.

 

Tôi không nghe bất kỳ cuộc gọi nào, chỉ ngồi trong một góc, mơ màng nhìn mặt trời xa xăm.

 

Nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống.

 

Tôi không biết phải làm sao để dừng lại.

 

Cơ thể vẫn còn đau dữ dội, thuốc giảm đau đã không còn tác dụng.

 

Cơn đau quá lớn khiến tôi gần như không thể thở được.

 

Tôi có thể cảm nhận được, có lẽ hôm nay chính là ngày đó.

 

Ban đầu tôi nghĩ mình còn một tháng, nhưng bây giờ xem ra, ông trời còn thương tôi hơn tôi tưởng.

 

Cũng tốt thôi.

 

Cuối cùng tôi cũng có thể được giải thoát.

 

"Vù..vù…"

 

Tôi cầm điện thoại lên, nhìn thấy một loạt tin nhắn từ Cố Sâm——

 

"Lâm Nhược Vi, đủ chưa?"

 

"Một triệu đã chuyển vào tài khoản của cô, từ giờ đừng quấy rầy tôi và Tâm Vũ nữa."

 

Cùng với đó là thông báo thay đổi số dư tài khoản ngân hàng.

 

Nhìn vào hàng số 0 dài trên tài khoản, tôi không nhịn được mà cười.

 

Sẽ không đâu.

 

Sau này tôi sẽ không bao giờ quấy rầy anh ta nữa.

 

Loading...