KHUÊ NỮ CỦA THỔ PHỈ - Chương 04
Cập nhật lúc: 2024-07-18 11:27:30
Lượt xem: 1,216
"Tòng Tâm, ta phải dạy cho ngươi quy củ làm tức phụ! Lý ma ma, ngươi nói đi!"
Lý ma ma là một bà tử vạm vỡ, bà ta lập tức bước ra nói: "Nhị thiếu phu nhân, điều thứ nhất, gặp bà bà phải chủ động chào hỏi, vừa rồi người không chào người, phải phạt!"
Nói xong, bà ta giơ bàn tay to lớn lên định tát ta!
Nương của ta ơi!
Chu Tĩnh An vội vàng che chở cho ta: "Ngươi làm gì vậy! Không được đánh người!"
Ta ôm lấy chàng, khóc lóc ủy khuất nói: "Phu quân! Người ta sợ lắm!"
Chu Tĩnh An bỗng nhiên dâng lên một cỗ khí phách nam nhi: "Nàng đừng sợ!"
Chàng nói với mẫu thân chàng: "Mẫu thân, Tòng Tâm không phải tiểu thư khuê các, người không thể đòi hỏi quá cao ở nàng ấy được!"
Ta nói: "Phu quân, chắc chắn mẫu thân đang tức giận chuyện sáng nay ta lỡ tay làm đổ nước lên người của người, nên bây giờ người đang cố ý gây khó dễ cho ta. Ta thật sự không ngờ lòng dạ mẫu thân lại nhỏ nhen như vậy. Ôi, chỉ số tình cảm của ta thấp, có gì nói nấy, không có biết cách nói tránh nói giảm. Bà bà, người đừng để bụng..."
9
"Ngươi! Ngươi!" Bà bà bị ta chọc tức đến mức xắn tay áo định đánh ta.
Ta vừa khóc vừa trốn sau lưng Chu Tĩnh An, ta run rẩy nói: "Phu quân, chàng sẽ bảo vệ ta chứ? A, không phải là chàng sẽ không bảo vệ được ta đấy chứ?"
Chu Tĩnh An không dám ngăn cản bà bà, chàng cũng không dám để ta bị đánh, chàng chỉ có thể dang rộng hai tay, ba người chúng ta cứ như trò chơi chim ưng bắt gà con, mẫu thân chàng đuổi, chàng bảo vệ, ta trốn.
Không lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân vội vã, hạ nhân nói: "Lão gia đến rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khue-nu-cua-tho-phi/chuong-04.html.]
Ta xõa tóc ra, vừa khóc vừa chạy ra ngoài cửa, ta hét lớn: "Công công, cứu mạng!"
Công công tức giận bước vào, ông ta nhìn chằm chằm bà bà nói: "Bà làm gì vậy! Chúng nó mới thành thân ngày đầu tiên đấy!"
Bà bà ở trước mặt công công không dám hó hé một lời. Đại ca và đại tẩu cũng đến.
10
Ta lau nước mắt, ta nói: "Công công đừng giận bà bà, đều là lỗi của nhi tức, do nhi tức vụng về, không biết ăn nói, không phải bà bà cố ý làm khó dễ nhi tức, cũng không phải bà bà muốn gây khó dễ cho nhi tức, bà bà cũng không hề nói là tức giận vì phu quân tặng công công hai nha hoàn, ngàn lỗi vạn lỗi, đều là lỗi của con."
"Phụ thân, mẫu thân, Tòng Tâm là một tức phụ tốt, nàng luôn nghĩ cho nhi tử ngài, còn dạy nhi tử ngài rất nhiều đạo lý, đừng làm khó nàng nữa. Trước đây, đứa con của đại tẩu cũng vì chuyện lập quy củ mà không giữ được, con không muốn chuyện này xảy ra với chúng con."
Đôi mắt đại tẩu đỏ hoe.
Ta lập tức nói: "Á, con không ngờ Chu gia các người lại... Đối xử với nhi tức như vậy, còn không bằng Hắc Phong Trại của chúng con... A, có phải con lỡ lời rồi không, con xin lỗi..."
"Bà còn không đi, chưa đủ mất mặt sao?" Công công quát bà bà.
Bà bà hận hận nhìn ta một cái, rồi bỏ đi.
Đại ca và đại tẩu cũng đi, trước khi đi, đại tẩu nhìn ta với ánh mắt hâm mộ, còn mỉm cười thân thiện với ta.
11
Khi mọi người đã đi hết, ta thưởng cho Chu Tĩnh An một nụ hôn, ta nói: "Ừm, không tệ, vừa rồi chàng làm rất tốt, khi có người bắt nạt tức phụ chàng, dù tức phụ chàng đúng hay sai, chàng cũng phải đứng về phía tức phụ chàng! Đương nhiên, chàng phải nhớ, ta, sẽ vĩnh viễn không sai!"
Chàng xấu hổ đỏ mặt, nói: "Vậy tối nay có thể làm thêm một lần nữa không?"
"Đương nhiên rồi! Ai bảo ta yêu chàng như vậy chứ!"