KHUÊ NỮ CỦA THỔ PHỈ - Chương 05
Cập nhật lúc: 2024-07-18 11:28:26
Lượt xem: 1,318
Đợi đến khi Chu Tĩnh An mệt mỏi ngủ say, ta vịn eo đứng dậy, thay một bộ y phục dạ hành, đi đến sân của công công và bà bà, ta tìm đến phòng của Lý ma ma.
Lão yêu bà này, bà ta ngủ như chết, ta cầm cây kéo lớn, trực tiếp cắt tóc bà ta thành một mẩu ngắn bằng ngón tay cái.
12
Ngày hôm sau, Chu gia vang lên một trận kêu la như heo bị chọc tiết.
Lúc ăn cơm, ta nói với bà bà: "Bà bà, lát nữa nhi tức sẽ cùng người đi dạo phố nhé?"
Chu Tĩnh An vẻ mặt hài lòng nói: "Mẫu thân, người thấy Tòng Tâm có hiếu thảo hiểu chuyện không?"
Bà bà: "Ta không đi, ta không khỏe."
Ta nhìn phu quân với vẻ mặt tủi thân, chàng vỗ về tay ta.
Châu huyện mà cha ta làm quan cách kinh thành nửa ngày đường, chúng ta đi bằng xe ngựa, còn mang theo mấy rương lễ vật.
Từ khi bước vào cửa, Chu Tĩnh An đã chứng kiến không dưới năm cảnh tượng nam nhân sợ tức phụ, phải nghe lời tức phụ.
Cha ta còn bắt đầu dạy dỗ chàng, trước tiên là khoe cơ bắp cuồn cuộn, sau đó giảng giải cho chàng nghe những lợi ích của việc nghe lời tức phụ, có thể sống những ngày tháng tốt đẹp nhất.
Cuối cùng, Chu Tĩnh An chỉ tay lên trời thề, nhất định chàng sẽ coi lời ta là tiểu chuẩn trong cuộc đời của chàng.
Đại ca nhìn Chu Tĩnh An uống đến say khướt, hắn ta cau mày nói với ta: "Tiểu muội, đầu óc phu quân muội có vẻ không được tốt lắm?"
"Chỉ cần nghe lời là được!"
Nhị ca hỏi: "Nếu hắn ta không nghe lời, muội sẽ làm gì?"
"Giết chàng ấy!" Ta mỉm cười nói.
13
Trở về Chu gia, bà bà an phận được một thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khue-nu-cua-tho-phi/chuong-05.html.]
Sau đó, bà ta gọi ta và đại tẩu cùng bà ta đi chùa thắp hương cầu phúc. Bà ta còn muốn ở lại ba ngày.
Ta hỏi Chu Tĩnh An: "Ta đi rồi, hai nha hoàn trong sân chàng có đến quyến rũ chàng, muốn sưởi ấm giường cho chàng, chàng phải làm thế nào?"
"Hả?" Chàng suy nghĩ một lúc: "Ta sẽ giữ mình trong sạch, chỉ có tức phụ mới được chạm vào thân thể ta, ta là nam nhân tốt, chỉ có một nữ nhân."
"Ừm, đúng vậy. Phu quân, chàng thật giỏi quá đi, chàng nhớ nhé, nếu chàng dám ngủ với người khác, ta cũng không dám đảm bảo mình sẽ làm ra chuyện gì đâu. Chàng cũng biết, cha ta có võ công cao cường, các huynh trưởng của ta, người nào người nấy đều chưa từng đọc sách, giống như dã nhân vậy. Nếu họ nổi điên lên, ta không dám chắc họ có đánh gãy chân ai đó hay không đâu."
Chàng miễn cưỡng cười một cái.
Đến chùa, bà bà tỏ ra thái độ chắc chắn sẽ thắng ta, đại tẩu ngày nào cũng quỳ dưới tượng Quan m cầu con.
Ta buồn chán muốn chết, chỉ có thể ngắm cảnh núi non.
Chiều ngày thứ hai, ta đi dạo ở sau núi, nhìn thấy một con thỏ trên bờ ruộng, ta liền bắt lấy, sai nha hoàn bên cạnh đi lấy gia vị, chuẩn bị nướng ăn.
May mà ta có thói quen mang theo d.a.o bên mình.
Chờ đến khi ta đã nhóm lửa xong, nướng thịt thỏ rồi thì một công tử mặc áo vải ở đằng xa nhìn ta với vẻ mặt căm hận.
"Ngươi nhìn ta làm gì?"
"Ngươi g.i.ế.c thỏ của ta!"
Đối phương trả lời, giọng nói còn khá êm tai.
"Con thỏ này có ghi tên ngươi à? Sao ngươi biết là của ngươi?"
14
"Thỏ của ta mỗi chiều đều đến đây ăn cỏ, trên người nó có bảy chỗ lông màu đen, hai tai, một đuôi, bốn chân."
Ta cười nhạo một tiếng: "Cho dù những điều ngươi nói là đặc điểm của con thỏ này, cũng không thể chứng minh nó là của ngươi!"
Một tiểu sa di đến, nói với ta: "Vị nữ thí chủ này, con thỏ này thật sự là của vị Vương công tử này, nương hắn bị bệnh, đang đợi bán con thỏ này để lấy tiền chữa bệnh."