Kim Châu - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-08 15:17:02
Lượt xem: 174
"Thưa tiểu thư, quán hoành thánh này của cô đang tìm người phục vụ à?"
Người đàn ông nọ từ từ tháo mặt nạ ra, để lộ khuôn mặt đẹp trai đến lạ kỳ với đôi môi đỏ và hàm răng trắng.
18
Người đàn ông cho biết mình tên là Bạch Tranh, phụ mẫu mất sớm, hiện đang tìm việc làm để nuôi sống bản thân.
Lương bao nhiêu không quan trọng, miễn là bao gồm tiền ăn và nhà để ở.
... Có quá nhiều sai sót trong câu nói này khiến ta cảm thấy hơi xấu hổ thay cho hắn.
Nhưng Bạch Tranh không ý thức được, hắn nhìn có vẻ rất chân thành.
Ánh mắt ta rơi vào nốt ruồi đỏ rực giữa lông mày hắn, ngừng một chút, ta gật đầu:
“Vậy từ giờ ngươi sẽ chịu trách nhiệm dọn dẹp cửa hàng. Kể cả có đông khách quá, ngươi cũng phải chào đón họ.”
Bạch Tranh đồng ý không chút do dự.
Khoảng bảy giờ sáng là vào đúng giờ cao điểm.
Ta băm nhỏ hành và gừng đã chuẩn bị trước, băm thịt lợn thành từng miếng nhỏ rồi cho lòng trắng trứng vào khuấy đều.
Sau khi trộn xong nhân, ta lấy một chồng giấy gói hoành thánh gói lại.
Canh gà trên bếp tỏa ra mùi thơm ngon.
Bạch Tranh vô thức khụt khịt, ta lại giả vờ như không nhìn thấy.
Vì là ngày đầu khai trương nên cửa hàng đã được dọn dẹp từ trước.
Vì vậy Bạch Tranh không có việc gì làm, bèn ngồi ở bên cạnh nhìn ta làm hoành thánh.
Trông hắn rất tập trung.
Một lúc sau, hắn cũng nhặt một cái giấy gói hoành thánh gói một cái vào đó.
Hắn tỏ vẻ tự hào đưa nó cho ta: "Kim Châu, nhìn túi của ta này."
Ta nhìn qua thấy anh ấy gói cũng khá đẹp nên khen: “Ngươi cũng khá thông minh đấy”.
"Tất nhiên rồi."
Bạch Tranh hừ một tiếng, vẻ mặt đắc ý khó hiểu, nhưng tay vẫn không ngừng gói miếng hoành thánh tiếp theo.
Nhìn vẻ mặt tự hào của hắn, ta thấy hơi buồn cười.
Thiết Mộc Lan
Có vẻ như ta chưa bao giờ nói cho hắn biết tên mình kể từ khi gặp nhau tối qua.
Đúng là đồ ngốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kim-chau/chuong-8.html.]
19
Khi phía chân trời hiện lên những tia ánh sáng mờ nhạt, các đường phố của thị trấn Mười Dặm bị đánh thức bởi tiếng bước chân của người đi bộ.
Nhiều cửa hàng ăn sáng cũng lần lượt mở quầy hàng của mình.
Mọi người đều đi thẳng đến những quán quen thuộc, ít người để ý đến quán hoành thánh mới mở của ta.
Nửa giờ sau, vẫn không có khách hàng ghé ăn.
Ta nghĩ một thôi một hồi rồi đứng trước quầy hàng hét to với người qua đường: "Súp hoành thánh gà, súp hoành thánh gà ngon bổ đây, mười khách hàng đầu tiên được miễn phí!"
Lúc này, một người đàn ông vạm vỡ đeo khăn quàng cổ dừng lại nói:
“Tiểu thư, cô nói thật đấy à?”
Ta mỉm cười và trả lời: "Đương nhiên là thật rồi."
Vị đại ca kia sảng khoái ngồi xuống trước quầy hàng.
Ta nhanh tay thả hoành thánh vào nồi súp đang sôi, vớt lên khi chúng nổi lên rồi cho vào tô sứ trắng đựng đầy súp gà.
Cuối cùng rắc một nắm hành lá xắt nhỏ, mùi thơm sộc vào mũi.
Đại ca kia không thể nhịn được nữa. Bánh hoành thánh vừa được bưng ra liền múc một miếng cho vào miệng.
Trong khoảnh khắc, hương vị thơm ngon của hoành thánh trộn với súp gà bùng nổ trong miệng hắn.
Hắn ta chẳng màng xung quanh, ăn hết miếng này đến miếng khác, vừa ăn vừa reo lên: "Cô nương, tay nghề của cô thật sự rất tốt đấy."
Có lẽ vì ăn quá ngon nên nhiều người đi ngang qua đã bị thu hút.
Một số người trong số họ cũng ngồi trước quầy hàng của ta với vẻ nghi ngờ.
Nhưng sau khi ăn hoành thánh, những nghi ngờ còn sót lại của họ đã tan biến, tất cả đều khen rất ngon.
Chẳng mấy chốc, những hàng ghế trước quầy hàng của ta đã chật kín người.
Ngay khi ta thở phào nhẹ nhõm, Bạch Tranh ở sau bước ra khỏi cửa hàng và nói: "Kim Châu, ta đã gói xong phần hoành thánh còn lại rồi."
Hắn nói một cách bình tĩnh, nhưng trên khuôn mặt hắn rõ ràng đang nói "Hãy khen ngợi ta ngay đi."
Ta nhịn cười, định vỗ tóc dỗ dành hắn.
Nhưng ta chợt nghe thấy tiếng thở xung quanh mình.
Ta lần theo tiếng động thì thấy khách ngồi trước quầy đều đang nhìn chằm chằm vào mặt Bạch Tranh.
Chiếc thìa trong tay rơi bịch một tiếng xuống bát, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn.
Người đi đường đi ngang qua quán cũng dừng lại liếc nhìn.
…