Kim Chi Ngọc Diệp - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-05-11 19:26:40
Lượt xem: 786
Ta bị thương rồi.
Lúc tỉnh lại, bên giường có rất nhiều người.
Nhị hoàng tử mắt đỏ hoe, áy náy nhìn ta.
Sau đó ta mới nhớ ra, lúc con lợn rừng kia xông tới, ta đã ôm Nhị hoàng tử đỡ một đòn.
Sau đó thì ngất đi.
Sau đó thị vệ đuổi tới, con lợn rừng cũng bị b.ắ.n c h ế t.
Ta động đậy một chút, sau lưng đau rát.
Đại phu nói xương sau lưng ta bị gãy, chỉ có thể nằm sấp ngủ.
Vì vậy trên đường về, ta cũng nằm sấp trên xe ngựa nhưng ta không thấy chán, vì bọn họ đều thay phiên nhau lên trò chuyện với ta.
"Thật là cố tỏ ra mạnh mẽ." Thái tử chọc đầu ta: "Cái thân hình nhỏ bé này của ngươi, còn không đủ cho lợn rừng ăn một bữa."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ta bĩu môi, nhỏ giọng phản bác hắn: "Không thể nào, bây giờ ta rất béo."
Thái tử bị ta chọc tức, nhắm mắt dưỡng thần không thèm để ý đến ta.
Hắn càng lớn càng hung dữ, điểm này ta đã sớm biết, vì vậy ta cũng không dám nói chuyện với hắn, mơ mơ màng màng nằm sấp, đột nhiên hắn lên tiếng hỏi ta.
"Nếu là ta, ngươi có giúp ta đỡ không?"
Ta miễn cưỡng mở mắt, không chút nghĩ ngợi gật đầu.
"Đổi lại là bất kỳ ai trong số các ngươi, ta đều sẽ bảo vệ."
Thái tử nhếch miệng, giọng điệu không mấy tốt: "Ngươi đúng là người tốt, là đồng tử trước Phật chuyển thế để phổ độ chúng sinh sao?"
"Hả?" Ta không biết trả lời thế nào, cắn môi nhìn hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kim-chi-ngoc-diep/chuong-10.html.]
Nhưng Thái tử lại thở dài: "Tính toán với ngươi làm gì, đồ ngốc, ngủ đi."
Quả nhiên ta ngủ thiếp đi.
Đợi đến khi tỉnh lại, người bên cạnh đã đổi thành Nhị hoàng tử.
"A Thử, ngoài việc muốn làm đầu bếp, ngươi đã nghĩ đến chuyện thành thân chưa?" Hắn hỏi ta.
Ta lắc đầu.
Ta chưa từng nghĩ đến chuyện thành thân.
"Vậy A Thử thích ai nhất?" Nhị hoàng tử rót trà cho ta uống.
Lục hoàng tử cũng từng hỏi ta vấn đề này, ta đã sớm có câu trả lời: "Đều thích."
Nhị hoàng tử mím chặt môi, đột nhiên lại cười, bất đắc dĩ xoa đầu ta: "Biết rồi. A Thử dưỡng thương cho tốt, mau chóng lớn lên."
Ta nghiêm túc gật đầu.
Ta dưỡng thương rất nhanh, một tháng rưỡi sau là ta đã có thể chạy khắp nơi.
Nhưng kinh thành lại bắt đầu có tuyết rơi, ta rất sợ giống như năm ngoái xảy ra tuyết lở, sau đó ta phát hiện, không chỉ mình ta sợ, mọi người đều rất sợ.
Nhị hoàng tử xin đi thị sát phương Bắc.
Hiền phi nương nương khóc trước mặt thánh thượng: "Mới mười một tuổi, còn quá nhỏ."
Nhưng Nhị hoàng tử vẫn đi, trước khi đi còn tặng ta hạt dẻ nướng, còn có bánh hoa quế của Trường Xuân cung.
"A Thử tự chăm sóc bản thân cho tốt nhé." Hắn cười nói.
Ta cùng Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Lục hoàng tử tiễn hắn ra khỏi cung, đứng trên tường thành vẫy tay với hắn, chắp tay cùng hô: "Sớm quay về nhé."
Hắn cưỡi ngựa đáp lại chúng ta.