Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Là Thẩm Ngữ, không phải Thẩm Ngữ - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-06-15 11:45:34
Lượt xem: 745

Rõ ràng có nhiều người khác đã bắt nạt cô ta, còn tôi chính là ân nhân đã đến cứu cô ta. Tôi giải thích với Cố Hoài Từ rằng tôi muốn cô gái đó giải thích cho tôi. Nhưng cô ta chỉ nhìn tôi, ánh mắt lóe lên một chút rồi né tránh ánh mắt của tôi, núp sau lưng Cố Hoài Từ lặng lẽ nức nở.

 

Giống như sợ tôi đến mức không nói được gì, chỉ biết khóc vì sợ hãi. Cô ta đã che giấu sự thật và khiến Cố Hoài Từ hiểu lầm rằng người bắt nạt cô ta chính là tôi.

 

Cố Hoài Từ im lặng nhìn tôi, vẻ thờ ơ trong mắt hắn dần dần chuyển thành một loại khác chán ghét. Tôi mở miệng, nhưng không có lời nào phát ra.

 

Cố Hoài Từ không tin tôi, thế nên dù tôi có giải thích thế nào hắn cũng không tin. Ngày hôm đó, Cố Hoài Từ hỏi tôi: "Kiều Ôn Bạch, em làm như vậy không cảm thấy áy náy sao?"

 

Sau này, không biết ai đã lan truyền sự việc này, tôi đi đến đâu cũng đều bị chỉ trích. Tôi cũng bị một số người theo đuổi Cố Hoài Từ chặn lại. Theo cách nói của họ, đó là đối xử với người khác theo cách riêng.

 

Trần Nhiên không nhìn thấy tôi, lúc hắn chạy đi hỏi Cố Hoài Từ thì vô tình đụng phải hắn. Cố Hoài Từ nhìn thấy tôi, nhưng lại không nói với Trần Nhiên, hắn đợi Trần Nhiên hỏi về vấn đề này.

 

Khi được hỏi liệu có phải tôi đã làm điều đó không, Cố Hoài Từ đã trả lời một cách chắc chắn: "Đó là lỗi của cô ta."

 

8

 

Thấy tôi im lặng, nụ cười trên mặt Cố Hoài Từ càng thêm giễu cợt. Hắn không có ý định đợi câu trả lời của tôi mà quay người bỏ đi.

 

"Chờ một chút!"

 

Tôi ngăn hắn lại, đút tay vào túi khi đi về phía hắn, giọng điệu thận trọng và lấy lòng: "Em nghe nói công ty của anh vừa hoàn thành một đơn hàng lớn cách đây vài ngày? Em đã chuẩn bị một món quà cho anh…"

 

Tôi không gặp được Cố Hoài Từ. Vì vậy, tôi đã mang theo món quà này, nghĩ là khi nào gặp hắn tôi sẽ đích thân đưa nó.

 

Cố Hoài Từ vẫn không quay đầu lại. Hắn chỉ nói với tôi: "Vứt đi."

 

Tôi sững người tại chỗ, nhìn Cố Hoài Từ rời đi. Một lúc sau, tôi nhìn xuống tay mình. Không có quà, chỉ là một tờ giấy nhắn nhỏ. Tôi không biết nó được thay thế khi nào. Trên tờ giấy chỉ có ba chữ: "Cố Minh Căn".

 

Là em gái cùng cha khác mẹ của Cố Hoài Từ.

 

Tôi lặng lẽ nhìn ba chữ này. Một lúc lâu sau, nắm chặt tay, vò viên nó với vẻ mặt vô cảm rồi ném vào thùng rác, vờ như không có chuyện gì xảy ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/la-tham-ngu-khong-phai-tham-ngu/phan-5.html.]

 

9

 

Mặc dù còn hai tuần nữa là sinh nhật Thẩm Ngữ nhưng cô ấy vẫn kéo tôi đi mua váy sớm vì lý do vô cùng tốt đẹp: "Tôi không muốn có một vị khách mặc quần jean trong bữa tiệc sinh nhật của mình."

 

Cô ấy không hề khách sáo chế giễu gu thẩm mỹ của tôi, nhưng phải thừa nhận rằng cô ấy quả thực rất có mắt chọn đồ.

 

Không ai trong chúng tôi nhắc đến tờ giấy nhắn cho đến khi Thẩm Ngữ muốn theo tôi vào phòng thử đồ.

 

"Cô muốn vào à?"

 

Tôi cầm chiếc váy, liếc nhìn nút bình an đeo ở cổ cô ta rồi nhanh c..hóng quay đi, mặt không chút cảm xúc.

 

Chiếc nhìn nút bình an đó vốn là món quà tôi định tặng cho Cố Hoài Từ. Tôi không biết Thẩm Ngữ biết được bao nhiêu, nhưng điều đó không ngăn được tôi tiếp tục giả vờ trước mặt cô ấy.

 

“Cô sẽ mặc chiếc váy này phải không?” Thẩm Ngữ khoanh ngực, nhàn nhã nhìn tôi.

 

Tôi im lặng một lúc: “Cô có thể gọi người khác vào giúp tôi.”

 

“Không phải!” Thẩm Ngữ cong môi, trong giọng nói có chút cố ý xấu xa: “Đều là con gái, cô lo lắng cái gì?”

 

Tôi phớt lờ Thẩm Ngữ và đứng trước phòng thử đồ mà không cử động. Cho đến Thẩm Ngữ sốt ruột chậc lưỡi, mới gọi người tới hỗ trợ.

 

"Kiều Ôn Bạch." Trước khi tôi bước vào, cô ấy đột nhiên ngăn tôi lại. Trong giọng nói có ý cười, nhưng ý tứ không rõ ràng: “Cô biết rồi phải không?”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Tôi không trả lời mà chỉ nghiêng đầu nói “Xin lỗi” với người hướng dẫn mua hàng.

 

10

 

Thẩm Ngữ thực sự rất giỏi trong việc lựa chọn quần áo.

 

Tôi lặng lẽ nhìn mình trong gương như thể mình đã thay đổi, không khỏi có chút choáng váng.

Loading...