Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Linh Hồn Toả Sáng - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-05-07 06:30:02
Lượt xem: 623

Đây là ngày thứ 15 tôi trở thành Liễu Thanh Thanh, khi soi gương, tôi vẫn bị dọa sợ bởi sự xấu xí của mình.

Thân hình béo phì, mặt đầy mỡ, làn da đen nhẻm bóng nhẫy, mái tóc mái chéo bẩn thành từng lọn, che mất mắt trái.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Còn mắt phải lộ ra thì bị mỡ trên mặt che mất.

Có vẻ như phải kéo mỡ ra mới có thể nhìn thấy một khe hở.

Tôi cố nhịn sự khó chịu, vội vàng rửa mặt bằng nước sạch, rồi chạy đến trạm xe buýt.

"Con gái, ăn sáng đi!"

Mẹ của Liễu Thanh Thanh khập khiễng, lo lắng đi theo muốn đưa cho tôi một túi đồ ăn sáng lớn trên tay.

Tôi phanh gấp dừng lại, nhận lấy túi ni lông từ tay mẹ Liễu Thanh Thanh, bỏ vào cặp rồi tiếp tục chạy đến trạm xe buýt.

Nói là chạy, thực ra cũng chẳng khác gì đi bộ.

Liễu Thanh Thanh cao khoảng 1m67 nhưng nặng gần 200 cân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-toa-sang/chuong-1.html.]

Tôi dùng hết sức bình sinh, chỉ có thể di chuyển chân nhanh hơn trước một chút.

Chỉ một động tác rất đơn giản, tim tôi đã bắt đầu đập thình thịch, n.g.ự.c cũng bắt đầu tức ngực, khó thở.

Tôi cũng không biết trước đây Liễu Thanh Thanh đã vượt qua các tiết thể dục như thế nào.

Đến khi tôi chen chúc lên xe buýt, chiếc áo ngắn tay mỏng manh trên người đã sớm ướt đẫm mồ hôi.

"Xin lỗi, nhường chỗ."

Tôi ngồi phịch xuống ghế cuối cùng, cậu học sinh ngồi cạnh cửa sổ lập tức bịt mũi một cách chán ghét.

Tôi biết cậu học sinh này, là một trong những người theo đuổi tôi, ngày nào cũng không biết mệt mà mang đồ ăn sáng đến cho tôi, đã được ba tháng rồi.

Nhưng lúc này, cậu ta cố gắng co người về phía bên kia, như thể tôi đang mang một loại vi-rút đáng sợ.

 

Loading...