Linh Hồn Toả Sáng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-05-07 06:32:47
Lượt xem: 1,310
"Chậc, hôi quá, ghê quá."
Liễu Thanh Thanh béo phì, bây giờ lại là mùa hè, cơ thể này đã đổ một thân toàn mồ hôi.
Cổ áo và nách áo ngắn tay màu vàng đều có những vết nước rõ ràng.
Tôi xấu hổ rụt vai lại, cố không để cánh tay mình chạm vào cậu học sinh bên cạnh.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Thảo nào trước đây Liễu Thanh Thanh vào mùa hè cũng mặc áo khoác.
Nhớ lại những lời chế giễu sau lưng của những cậu con trai, tôi không khỏi đỏ hoe mắt.
Tôi chắc chắn phải cố gắng giảm cân, trước khi trở về cơ thể của mình, tôi sẽ giúp Liễu Thanh Thanh giảm bớt mỡ thừa.
Trải qua khoảng thời gian đầu đau khổ, hoang mang, bất an, bây giờ tôi đã phần nào thích nghi với cơ thể của Liễu Thanh Thanh.
Cũng may là Liễu Thanh Thanh đã ở bên cạnh tôi ngay từ đầu, an ủi và động viên tôi.
Cô ấy nói đúng, chỉ cần chúng tôi cùng nhau cố gắng, chúng tôi sẽ sớm có thể trở lại cơ thể của chính mình.
Nhớ đến Liễu Thanh Thanh, lòng tôi ấm áp.
Trước đây cô ấy rất ít nói và cô độc, tôi hầu như chưa bao giờ thấy cô ấy nói chuyện với người khác.
Cô ấy luôn một mình đến, một mình đi, một mình đi ăn, một mình đi vệ sinh.
Các bạn học trong lớp đều không thích cô ấy, các bạn nữ thì khinh thường, các bạn nam thì ghét bỏ.
Nếu như tôi là vầng trăng sáng treo trên bầu trời của trường Trung học Giang Nam thì Liễu Thanh Thanh chính là bùn đen thối rữa dưới lòng đất, ai cũng có thể tiến lên giẫm cô ấy một cái.
Nhưng cô ấy xấu xí như vậy, lại có một trái tim ấm áp và lương thiện.
Chỉ trong vòng hai tuần ngắn ngủi, những trải nghiệm giống nhau đã khiến chúng tôi trở thành bạn thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-toa-sang/chuong-2.html.]
Tôi thở hổn hển, cuối cùng cũng chạy đến lớp trước khi tiếng chuông reo, sau đó nằm sấp xuống vị trí cuối cùng và bắt đầu hít thở sâu.
Lục Tu Tề nhấc mí mắt nhìn tôi một cái, rồi nhanh chóng quay người nằm xuống bàn ngủ tiếp.
Mọi người trong lớp đều không thích Liễu Thanh Thanh, giáo viên chủ nhiệm đã sắp xếp cô ấy ngồi cạnh thùng rác, ở hàng cuối cùng của lớp.
Trường Trung học Giang Nam là trường trung học tốt nhất ở thành phố chúng tôi, học sinh đều giàu có và quyền quý.
Còn Lục Tu Tề, là học sinh được tuyển vào bằng đặc cách thể thao, hoàn cảnh gia đình cũng nghèo khó như Liễu Thanh Thanh.
Vì vậy, vị trí tệ nhất trong lớp này đương nhiên là dành cho hai người họ.
Hai người này ngày thường một người ngủ, một người ngẩn ngơ, cũng coi như nước sông không phạm nước giếng.
Nhưng sự xuất hiện của tôi rõ ràng đã phá vỡ sự bình yên giữa hai người họ.
"Lục Tu Tề, ăn trứng không?"
Tôi lấy hai quả trứng trong túi áo ra nhét cho Lục Tu Tề, tiện tay đặt một hộp sữa lên bàn cậu ta.
Đã quyết định giảm cân thì phải bắt đầu từ chế độ ăn uống.
Gia đình Liễu Thanh Thanh không khá giả nhưng ba mẹ lại rất chiều chuộng cô ấy, bản thân thì ăn mặc kham khổ, còn đem hết tiền để tiêu cho cô ấy.
Liễu Thanh Thanh lại ăn rất khỏe, chỉ riêng bữa sáng, cô ấy đã phải ăn năm sáu quả trứng, hai hộp sữa, thêm bốn năm cái bánh bao.
Lục Tu Tề quay người lại nhìn tôi một cách chăm chú, rồi cười khẩy một tiếng: "Liễu Thanh Thanh, cậu không phải thích tôi đấy chứ?"
Tôi nhìn cậu ta một cách khó hiểu.
Lục Tu Tề và Thẩm Bắc Thần được các bạn nữ trong trường gọi là Song tử tinh của THPT Giang Nam, mọi người thường vì tranh cãi xem ai đẹp trai hơn mà cãi nhau ầm ĩ.
Khác với sự thanh tú và dịu dàng của Thẩm Bắc Thần, Lục Tu Tề lại toát lên vẻ lưu manh, đôi mắt sáng ngời, chiếc mũi cao thẳng, làn da màu lúa mì.
Cậu ta chắc chắn là đẹp trai nhưng vẻ đẹp trai này, dưới khí chất ngỗ ngược của cậu ta, khiến cho cả người cậu ta trông có vẻ hơi lưu manh.