Lời hẹn gặp vĩnh viễn - Chương 6.2
Cập nhật lúc: 2024-09-11 11:43:38
Lượt xem: 1
Nghe thấy tiếng gọi, Trần Thư Nhã quay đầu nhìn sang, trước quầy thịt nướng có một nhóm thanh niên đang ngồi, tóc nhuộm đủ thể loại màu sắc, trên cánh tay lộ ra những hình xăm chi chít, trông không giống người tốt.
Trần Thư Nhã cảm thấy sợ hãi.
Trình Hướng quay đầu lại, khẽ liếc nhìn một cái rồi đi tới kéo ghế ra ngồi xuống, dựa người một cách lười biếng, hai tay vẫn đút trong túi áo.
Trần Thư Nhã nhìn Trình Hướng ngồi xuống, cô không nói gì rồi nhấc chân rời đi.
“Đứng lại.” Trình Hướng dựa người, phun ra hai chữ, Trần Thư Nhã bóp hộp sữa chua trong tay, ngập ngừng quay người lại.
Trình Hướng quay đầu lại, nói: “Đợi chút rồi đi.”
“Ừm…”
Trình Hướng quay mặt đi, bởi vì đang đội mũ nên không nhìn rõ nét mặt anh, Trình Hướng nâng giọng: “Có việc gì?”
Một tên béo nhìn chằm chằm Trần Thư Nhã, giọng điệu thô lỗ: “Em gái này xinh quá, giới thiệu cho anh em đi.”
Trình Hướng cười một tiếng, chầm chậm ngẩng đầu lên, ánh mắt rõ ràng mang ý cười nhưng đáy mắt lại tràn đầy vẻ lạnh lùng và khinh thường.
“Cô ấy? Chỉ sợ không được.”
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Ngữ khí của Trình Hướng vẫn mang ý cười nhưng ánh mắt lạnh lùng khiến người khác rùng mình.
“Chúng mày ăn đi, tao có việc.”
Trình Hướng đứng dậy rời khỏi tiệm nướng, Trần Thư Nhã ngoan ngoãn đứng tại chỗ đợi anh. Trình Hướng đi tới trước mặt cô, gật nhẹ đầu: “Đưa cậu về nhà.”
Trần Thư Nhã do dự một chút, sau đó lắc đầu: “Không cần đâu, mình tự về được.”
Trình Hướng quay đầu nhìn vào đám người vẫn đang nhìn chằm chằm vào cô, bình tĩnh nói: “Trời tối không an toàn, mình đưa cậu về.”
“Được…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/loi-hen-gap-vinh-vien/chuong-6-2.html.]
Trần Thư Nhã đi về phía trước, Trình Hướng theo sau cô, cả hai không nói với nhau thêm câu nào nữa.
Trần Thư Nhã cứ hai ba bước lại quay đầu nhìn một lần, mỗi lần quay đầu, vẻ mặt Trình Hướng vô cùng bình tĩnh, hai tay đút túi áo, im lặng đi phía sau cô.
Đến trước cửa nhà, Trần Thư Nhã quay người lại, nhỏ giọng nói: “Đến nhà mình rồi, cậu về đi.”
Trình Hướng “ừm” một tiếng rồi biến mất trong màn đêm.
Trần Thư Nhã nhìn thấy anh rời đi, cô rón rén bước vào nhà.
Buổi tối, sau khi tắm xong, Trần Thư Nhã nằm trên giường nghịch điện thoại, rảnh rỗi tới mức nhàm chán, cô nhấn vào một trang web thổ lộ tình cảm của trường trung học số Một.
Khoảnh khắc cô ấn vào web, ngón tay cô dừng lại.
Mấy tấm ảnh chụp lén cô và Trình Hướng thu hút ánh nhìn của cô.
Trong ảnh Trần Thư Nhã đang cúi đầu bôi thuốc cho Trình Hướng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế, Trình Hướng hơi cúi đầu nhìn cô, ánh mắt dịu dàng.
Ánh mắt của Trần Thư Nhã sững lại, không kìm được phóng to bức ảnh.
Một lúc sau cô thoát ra, lướt đọc bài post.
_____ Tình cờ gặp Trình Hướng và bạn gái cậu ấy ở cửa hàng tiện lợi, đẹp đôi quá!!!
Trần Thư Nhã nghi ngờ xem đi xem lại bức ảnh vài lần, xác định là cô và Trình Hướng bèn ấn vào phần bình luận.
_____ Cái này tôi biết, cô gái kia tên là Trần Thư Nhã, có ảnh trên bảng vinh danh.
_____ Fan nhan sắc đ.i.ê.n
_____ Quả thực rất đẹp trai, cần wechat của bạn nữ.
Trần Thư Nhã không xem những bình luận khác, lại ấn vào xem lại mấy bức ảnh, nhìn thế này quả thực có chút xứng đôi.