LÒNG TỐT ĐẶT SAI CHỖ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-09-08 15:52:50
Lượt xem: 722
Sau khi suy nghĩ nhiều lần, tôi vẫn đồng ý cho em họ cô ta ở.
Kết quả là không thể nào tin được lời hứa này của họ.
Em họ kia không chỉ muốn sinh con ở nhà tôi mà còn muốn sinh đứa thứ hai.
Một thời gian sau, con bé đó đã coi đây nhà như nhà mình.
Nhưng khi tôi đề nghị con bé đó trả tiền thuê nhà và bồi thường thiệt hại cho tường và sàn nhà.
Thì nó lại bắt đầu lật mặt với tôi: "Nhà này không phải của em. Hơn nữa là chị họ của em cho em ở nhà, chị đi mà tìm chị ấy đi.”
Cho đến khi tôi cố ý kiên trì, nói muốn khởi tố con bé đó thì họ mới chịu dọn đi.
Sau khi dọn đi, Mạc Phỉ Phỉ còn âm thầm gây tiếng xấu cho tôi.
Cô ta nói trong nhà của tôi có đầy nội y tình thú, không biết có phải là do tôi giữ những thứ đó lại để vui vẻ cùng người mẫu nam hay không nên mới không cho người ta ở.
09
(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)
Lúc này tôi đã bán nhà đi từ lâu nên họ dứt khoát tìm đến nhà tôi.
Tôi đoán rằng Mạc Phỉ thấy mẹ tôi không cương quyết bằng tôi cho nên cô ta muốn lợi dụng bà ấy.
"Ngải Hi, cậu bán căn hộ kia rồi sao?"
Đang ăn cơm, Mạc Phỉ Phỉ vẫn hỏi ra vấn đề mà cô ta muốn hỏi nhất.
Tôi thờ ơ gắp một miếng thức ăn: "Đã bán rồi, nếu không thì làm gì có tiền mua căn nhà này.”
Tần Tình Tình cho rằng không ai phát hiện ra mình đang trao đổi ánh mắt với Mạc Phỉ Phỉ.
Cô ta nhìn quanh một vòng rồi tiếp tục thăm dò: "Quả thật căn nhà này rất rộng rãi, trang trí cũng rất đẹp.”
“Căn nhà lớn như vậy, chỉ có hai người ở thì hình như hơi vắng vẻ đúng không?”
“Tôi thấy ở bên kia còn một căn phòng trống.”
Mẹ tôi không hiểu ý của cô ta, còn nhiệt tình gắp cá cho Tần Tình Tình.
“Bác thấy lần trước Mạc Phỉ Phỉ ăn cá sống rất ngon nên lần này bác đã làm một phần để chiêu đãi bọn cháu.”
Tôi vội vàng ngăn cản: "Mẹ, phụ nữ có thai không thể ăn cá sống.”
Ba người còn lại đều ngơ ngác.
Tần Tình Tình chột dạ hỏi tôi: "Chị... Sao chị biết em mang thai?”
Tôi hất cằm chỉ vào Mạc Phỉ Phỉ: "Chị cô nói cho tôi biết mà.”
“Tôi nói cho cậu biết lúc nào? Tôi không có.”
“Sao lại không có? Lần trước họp lớp, cậu đã nói với tôi rằng em họ cậu chưa kết hôn đã có thai. Tôi thấy cậu uống nhiều nên quên mất rồi đấy.”
Vẻ mặt Tần Tình Tình hơi xấu hổ, con bé này còn tức giận mà dùng sức nắm chặt đôi đũa gắp cơm.
Sắc mặt Mạc Phỉ Phỉ rất đặc sắc, mẹ tôi cũng cảm thấy không được tự nhiên.
Tôi tiếp tục nói: "Người ta mang thai mà cậu không nói với mẹ tôi, còn tới nhà tôi ăn chực nữa."
“Nếu lỡ có xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm? Cho dù có thể nào thì tôi và mẹ tôi cũng không thể thoát được.”
Tôi nhìn mẹ tôi một cái, trong mắt bà ấy hiện lên một tia tàn nhẫn.
Tôi biết mẹ tôi là người đơn thuần chất phác nhưng bà ấy cũng không thể để mặc cho người ta thao túng được.
Bà ấy sẽ đối đãi tốt với mọi người nhưng một khi nhận thấy điều gì đó không thích hợp, bà ấy sẽ biến thành một con hổ ngay.
Mẹ tôi nghe tôi nói những lời này, biết việc này không thể tuỳ ý được, nếu thật sự làm ảnh hưởng đến cái mạng nhỏ rồi lừa gạt người khác, vậy thì không được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/long-tot-dat-sai-cho/chuong-5.html.]
Hình như cuối cùng bà ấy cũng hiểu tại sao tôi lại nói những lời đó với bà ấy.
10
Mạc Phỉ Phỉ lại muốn dùng cái chiêu giả vờ đáng thương kia để lừa người mẹ hiền lành của tôi.
Nhưng cô ta không biết mẹ tôi đã lặng lẽ biến thân.
"Dì à, em họ cháu bây giờ đang mang thai, hai vợ chồng con bé tạm thời không có chỗ ở, dì có thể để con bé ở đây trước được không..."
“Không được." Lời còn chưa nói xong, mẹ tôi đã cắt đứt.
Mẹ tôi buông đũa xuống, trên mặt đã không còn sự hiền lành như trước rồi.
Bà ấy nhìn hai cô gái trước mắt, lạnh lùng nói: "Thà c.h.ế.t chứ dì cũng không cho vợ chồng cháu ở lại đây."
“Hơn nữa con bé còn đang mang thai, phòng này nhỏ như vậy, ở bốn người không tiện lắm.”
Mạc Phỉ Phỉ trực tiếp bị mẹ tôi từ chối, Tần Tình Tình còn chưa kịp bày ra biểu cảm đáng thương để lấy lòng mẹ tôi.
Lúc này tôi nói ra: "Tình Tình, bây giờ em cũng đừng ở nhà quá phô trương làm gì, em có thể thuê một căn phòng rẻ hơn một chút để ở."
“Nếu không đợi qua một thời gian chủ nhà biết em mang thai thì cũng không muốn cho em thuê đâu.”
Tôi lại nhìn về phía Mạc Phỉ Phỉ, vẻ mặt vô tội nói:
“Phỉ Phỉ, không phải trong thẻ của cậu có hơn mười vạn tệ sao? Cho em họ em thuê phòng cũng không thành vấn đề.”
Tôi lại quay đầu nói với em họ:
“Lần trước bạn học gặp khó khăn, Phỉ Phỉ đã lập tức chuyển hai mươi vạn tệ cho người bạn đó. Em là người thân của cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ chịu trách nhiệm với em đến cùng.”
Một biểu cảm tươi mới và tuyệt vời đã xuất hiện trên gương mặt của Mạc Phỉ Phỉ.
Nhưng em họ cô ta không phát hiện, con bé chỉ đang nghĩ đến căn nhà mình ở mà cảm thấy phấn khích.
Con bé này cũng cho rằng chị họ mình đã nói chắc chắn rằng sẽ tìm được chỗ ở cho con bé là thật lòng lo lắng cho nó.
Nhưng con bé chẳng biết rằng, Mạc Phỉ Phỉ cho rằng nhà của tôi có thể thay đổi theo ý muốn của cô ta nên mới khen ngợi.
Trong lúc nhất thời cô ta không biết tìm cái chớ gì, lần này cô ta chỉ có thể nén giận nuốt sự đắng cay này vào.
Tôi cảm thấy khá thèm ăn nên trực tiếp gắp miếng cá đến trước mặt tôi, rồi tận hưởng từng miếng một.
Nhìn khuôn mặt giống như núi Trường Bạch của Mạc Phỉ Phỉ, trong lòng tôi cảm thấy rất sảng khoái.
11
Nghe nói Tần Tình Tình đã thuận lợi thuê được một căn nhà.
Ví của Mạc Phỉ Phỉ sắp chạm đáy rồi.
Mỗi lần nhìn thấy tôi ở công ty vẻ mặt của cô ta rất khó chịu, thỉnh thoảng còn cố ý đụng tôi một cái.
Sự tức giận của cô ta đã đầy cả một bụng rồi nhưng lại chẳng tìm được lý do để trút giận lên tôi.
Đợi đến ngày sinh nhật tôi, tôi muốn ăn bữa cơm Tây đơn giản với mẹ mình.
Kết quả là sau khi vào nhà hàng tôi đã gặp Mạc Phỉ Phỉ và một đám đồng nghiệp.
Tôi biết cô ta cố ý nghe lén tôi gọi điện thoại cho mẹ tôi, lại còn cố ý dẫn các đồng nghiệp đến đây.
Chắc là muốn cho tôi một bất ngờ.
Cô ta còn cố ý đặt một cái bánh ngọt nhỏ 4 inch, mười mấy người mỗi người một miếng ăn còn không đủ.
Cô ta mượn cớ chuẩn bị sinh nhật bất ngờ cho tôi nên mới dẫn theo các đồng nghiệp ăn chực bữa cơm Tây này sau đó để tôi trả hết tiền.
Số tiền cô ta khó khăn lắm mới tiết kiệm được đã bị cạn sạch nên cô ta cũng muốn dạy dỗ tôi một chút đây mà.
Kiếp trước tôi còn trực tiếp bị gọi đến đó, tôi còn tưởng là liên hoan nhưng kết quả lại là Hồng Môn Yến.