Ly Ảnh - chương 6
Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:31:50
Lượt xem: 29
11.
Đây là lần đầu tiên ta đến Thôi phủ.
Không phải chỉ có vài người giống như ở Lục phủ, Thôi phủ đâu đâu cũng thấy người, người đến kẻ đi , ai ai cũng vội vội vàng vàng, bận trong bận ngoài.
Còn chưa bước vào phủ, ta đã ngửi thấy một mùi vị khiến người ta chán ghét.
Mùi này giống với mùi của tên tróc yêu sư mà ta đã gặp nhiều năm trước.
Tên tróc yêu sư này vì sát nghiệp nặng nề, trên thân hắn luôn có một mùi m.á.u tanh .
Ta cau mày, khó chịu nói: “Hình như có gì đó không thích hợp ?”
“ Hả ?” Lục Lan vỗ vỗ tay ta an ủi, “ Nàng sao thế ?”
“Ta cũng không thể nói rõ ra được, có thể là do ta đoán sai rồi...”
“ Không sao đâu ,” Lục Lan nói, “ Có ta đây, đừng sợ.”
Lục lan nắm lấy tay ta, làm cho ta dịu xuống, kiên quyết kéo ta vào Thôi phủ.
Ngay khi vừa bước chân vào Thôi phủ, cánh của lớn phía sau lưng lập tức đóng lại, một trận pháp vô hình đột nhiên mở ra, nhốt chúng ta vào giữa.
Về cơ bản ta có có thể xác định đây chính là thủ đoạn của tên tróc yêu sư kia. Ta theo bản năng bảo hộ Lục Lan ở phía sau người.
“ Thì ra là thỉ yêu, tu vi có chút yếu kém nhỉ, nhưng cũng coi như là miễn cưỡng đủ dùng rồi.”
Ta quay đầu nhìn về nơi phát ra tiếng nói kia, quả nhiên là đã nhìn thấy tên tróc yêu sư đang ghét kia.
Tróc yêu sư vì trừ yêu diệt ma mà sinh ra, bất luận là yêu quái hành thiện tích đức hay là bọn yêu quái chuyên làm xằng làm bậy, trong mắt bọn họ đều đáng c.h.ế.t như nhau.
Trà Đào Cam Sả
Vì vậy, hàng nghìn năm qua, yêu tộc và tróc yêu sư vẫn luôn như nước với lửa
Khi còn nhỏ ta đã từng gặp qua tên tróc yêu sư này một lần.
Lúc đó, tên tróc yêu sư này học nghệ không tinh, nhưng lại muốn đi g.i.ế.c Hổ trưởng lão của yêu tộc, cuối cùng lại bị trưởng lão g.i.ế.c ngược.
Và hiện tại tên tróc yêu sư này rõ ràng là đã mạnh hơn rất nhiều.
12.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ly-anh/chuong-6.html.]
Người trước mắt ta có một khuôn mặt vừa phong lưu lại mang nét tà ác, ăn mặc phú quý hơn người, trông không chút nào giống một tróc yêu sư chính phải cả.
Ta nhìn hắn đầy cảnh giác.
Tên tróc yêu sư hơi nghiêng đầu : “ Ngươi không cần phải nhìn ta như vậy, ta cũng chỉ là nhận tiền thì làm việc thôi. Ai bảo tu vi của ngươi kém như vậy, hôm nay ngươi phải gánh kiếp nạn này rồi.”
Ta đương nhiên là biết ta không đánh thắng được hắn, nên ta đang nghĩ một cách để có thể chu toàn tất cả.
“ Ngươi mốn làm gì ?”
Tróc yêu sư nghi hoặc hỏi: “ Hả ? Lục tướng quân vẫn chưa nói cho ngươi biết sao ?”
Hắn ta giả vờ ảo não vỗ trán một cái : “ aiya, Ngươi xem đầu óc ta chán chưa này, mơ hồ luôn rồi. Nếu nói cho ngươi biết thì chắc chắc ngươi sẽ không tới đâu.”
“ Khong bằng để Lục tướng quân tự mình nói cho ngươi biết đi, dù sao thì đây cũng đâu phải là bí mật gì.”
Lúc này, ta mới nhớ đến Lục Lan đứng ở phía sau.”
Hắn liếc thoáng qua ta rồi vội vàng quay đi.
Vẻ mắt hắn ta đầy day dứt, mấy lần định nói nhưng lại thôi.
Cuối cùng hắn hạ quyết tâm, nói: “ Bảo Yến đang trong tình trạng cửu tử nhất sinh, yêu đan….của nàng, có thể cứu muội ấy…..”
Tim ta đánh bộp một cái.
Yêu đan ?
Yêu đan là gốc rễ tu luyện của yêu tộc bọn ta, nó có thể chuyển hóa trọc khí của trời đất, hấp thu linh khí nhật nguyệt để tu luyện.
Nếu người tu hành có được yêu đan, thì chẳng khác nào nhặt được mấy trăm năm tu vi.
Nếu người bình thường có được yêu đan, có thể trị được bách bệnh, giải được bách độc, kéo dài tuổi thọ, thậm chí còn có thể bước một chân vào con đường tu hành, thoát khỏi những rắc rối của bệnh tật .
Nói cách khác thì yêu đan thực sự có thể trị khỏi cho Thôi Bảo Yến.
Nhưng sau khi cứu cô ta , thì đời này của ta cũng coi như xong luôn.
Không có yêu đan, yêu quái sẽ không thể tu hành.
Sẽ giống như một người phàm bình thường, trải qua sinh lão bệnh tử.
Thậm chí còn dễ bị bệnh hơn người phàm, già nhanh hơn người phàm, và dễ dàng c.h.ế.t đi hơn người phàm.