Mãn Đường Lê Hoa Áp Hải Đường - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-06-03 20:02:13
Lượt xem: 5,369
11.
Tối hôm qua Thẩm Ký Bạch ở trong phòng ta nửa đêm, sáng sớm hôm sau lại như không có chuyện gì xảy ra, xuất hiện ở đại sảnh.
Thẩm phu nhân nhìn thấy con trai mình, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng: “Ký Bạch, sao con về sớm thế?”
Thẩm Ký Bạch mỉm cười: “Con về từ tối hôm qua rồi.”
Hai mẹ con bọn họ nói chuyện, di mẫu lại nhìn ta với ánh mắt nghi ngờ.
“Đường Đường, sao môi con lại sưng lên thế?”
Ta: “… Tối hôm qua con không cẩn thận đ.â.m vào tường."
Di mẫu thản nhiên nói: “Vậy thì sau này phải cẩn thận hơn."
Ta sờ sờ mũi, nhớ lại những lời Thẩm Ký Bạch nói tối hôm qua.
“Ta và Giang Trĩ Nguyệt không có quan hệ gì cả, hôn sự của ta và nàng ta đã hủy rồi, người nàng ta thích không phải là ta, mà là đệ đệ của ta.”
“Nhưng vì gia phụ nàng ta rất nghiêm khắc, đệ đệ ta lại nhỏ hơn Giang Trĩ Nguyệt vài tuổi, cũng chưa có công danh.”
“Gia phụ nàng ta không đồng ý hôn sự này, vì vậy nên mới lấy ta làm lá chắn."
Sự thật lại kịch tính như vậy, ta trợn mắt há miệng, hồi lâu sau mới hoàn hồn.
Thẩm Ký Bạch mỉm cười, thản nhiên nói: “Lúc đó ta cũng không có người trong lòng, bọn họ lại yêu thương nhau, nên ta liền giúp họ một tay.”
“Nhưng bây giờ thì khác, phu nhân của ta sắp bị người khác cướp đi rồi, ta còn rảnh rỗi lo chuyện bao đồng làm gì nữa."
Ta nhẹ giọng thở dài: "Nhưng ta đã đính ước với Lâm công tử rồi."
Thẩm Ký Bạch nhướng mày, liếc nhìn ta một cái: “Cũng chỉ là đính ước, còn chưa thành hôn, mọi chuyện đều chưa ngã ngũ, để ta giải quyết là được."
Lúc đó ta vẫn chưa nhận ra sự nghiêm trọng của sự việc, cho đến khi di mẫu tức giận kéo ta đi tìm Thẩm Ký Bạch, ta mới biết hắn đã làm gì.
“Gia chủ thật là uy phong, không biết đã dùng thủ đoạn gì mà ép được Lâm gia phải đến hủy hôn trong đêm thế?"
Thẩm Ký Bạch cười nhạt một tiếng, tiến lên trước hành lễ: “Xin phu nhân đừng hiểu lầm, Lâm gia tự nguyện hủy hôn, vãn bối không hề ép buộc, chỉ là … đưa ra một chút lợi ích mà thôi.”
“Có lẽ trong mắt bọn họ, có một số thứ còn quan trọng hơn cả hôn sự của con trai mình."
Di mẫu cười khẩy: “Gia chủ quả là cao tay, bây giờ hôn sự của Đường Đường đã bị ngươi phá hỏng rồi, ngươi định chịu trách nhiệm như thế nào đây?”
Vừa dứt lời, Thẩm Ký Bạch lập tức đáp: “Ta sẽ cưới nàng ấy."
Di mẫu lạnh lùng nói: “Cưới Đường Đường làm thiếp sao?”
“Không, ta muốn cưới A Đường làm chính thất.”
Giọng điệu của hắn vô cùng nghiêm túc, sắc mặt di mẫu cũng trở nên nghiêm trọng.
“Lời này không phải do ngươi quyết định, chuyện hôn nhân đại sự phải do cha mẹ đặt đâu gả đó, ngay cả phu nhân bên kia còn chưa đồng ý, ngươi lấy gì để cưới nàng ấy?”
Thẩm Ký Bạch im lặng một lúc, sau đó nói: “Ta biết bây giờ ta có nói gì thì phu nhân cũng không tin, nhưng xin phu nhân hãy tin tưởng ta, ta nhất định sẽ cho người một câu trả lời thỏa đáng.”
12.
Rất nhanh sau đó, ta đã biết được câu trả lời của Thẩm Ký Bạch là gì.
Chỉ trong vòng nửa tháng, tin đồn Thẩm Ký Bạch có Long Dương chi phích* đã truyền khắp kinh thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/man-duong-le-hoa-ap-hai-duong/chuong-6.html.]
* "Long Dương chi phích" là một cụm từ nhạy cảm, ám chỉ người đồng tính nam. (Hiểu giống như là đã có bạn trai, chắc vậy)
Anan
Trong ngữ cảnh này, Thẩm Ký Bạch muốn cưới A Đường làm vợ nhưng vấp phải sự phản đối của gia đình, cụ thể ở đây là dì. Để đạt được mục đích, Thẩm Ký Bạch đã tung tin đồn bản thân có "Long Dương chi phích" để gia đình từ bỏ ý định ép hôn, đồng thời tạo áp lực để chấp nhận A Đường.
Thẩm phu nhân nghe xong đến nỗi tay run lẩy bẩy, vội vàng gọi Thẩm Ký Bạch đến.
“Có phải họ đồn con là…?” Giọng nói của Thẩm phu nhân run rẩy.
Thẩm Ký Bạch nhàn nhã uống một ngụm trà, bình tĩnh nói: “Không có chuyện đó đâu, đều là người ta nói bậy.”
Thẩm phu nhân hít một hơi thâm: “Nếu đã là nói bậy, vậy tại sao ngày nào con cũng ra Nam Phong quán?”
Thẩm Ký Bạch ôn nhu mỉm cười: “Mẫu thân đừng lo, đều là vì chuyện công việc.”
Thẩm phu nhân càng thêm lo lắng.
Con trai bà từ nhỏ đã ít nói, chuyện gì cũng giấu trong lòng.
Bây giờ càng phủ nhận càng giống như đang che giấu điều gì đó.
Thế nhưng Thẩm Ký Bạch không nghe lời bà, ngày càng thường xuyên ra Nam Phong quán.
Có người còn nhìn thấy hắn ở trong đó ôm eo túm túm, vô cùng vui vẻ.
Lời nói này vừa truyền đến tai Giang gia, bọn họ liền vội vàng đem tờ hủy hôn đến.
Thẩm phu nhân tức giận đến mức dùng gia pháp.
“Từ trước đến nay con luôn ngoan ngoãn, hiểu chuyện, sao bây giờ lại làm ra chuyện hoang đường như vậy hả?”
Lưng Thẩm Ký Bạch đầy những vết thương, m.á.u thịt bê bết.
Thế nhưng hắn vẫn im lặng, khóe miệng vẫn mang theo nụ cười.
Di mẫu thần sắc phức tạp nói: “Ta không ngờ, để cưới được con, hắn thậm chí còn không cần danh tiếng của mình nữa.”
Ta cố gắng kìm nén cảm xúc, trong mắt mọi người, Thẩm Ký Bạch là người nổi tiếng lễ độ, đoan trang, thanh cao.
Thế nhưng ta không ngờ, một khi đã phát điên lên, hắn lại không thèm để ý đến tính mạng của mình như vậy.
Ban đêm, ta lén lút mang thuốc mỡ đến phòng hắn.
Vừa mới tiến lại gần, ta đã bị hắn nắm lấy tay.
Ta giật mình, ngồi xuống bên cạnh hắn: “Huynh chưa ngủ sao?”
Thẩm Ký Bạch nằm trên giường, trên mặt vẫn còn nụ cười: “Đau quá, không ngủ được, A Đường, nàng nói chuyện với ta đi."
Ta im lặng một lúc, sau đó hỏi hắn: “Thẩm Ký Bạch, làm như vậy có đáng không?”
Thẩm Ký Bạch nhìn ta chằm chằm:
"A Đường, nàng không cần phải nghi ngờ tấm lòng của ta, ta biết rõ mình đang làm gì, nàng cũng đừng cảm thấy có gánh nặng.
"Bởi vì ta làm những điều này đều là vì bản thân ta, danh lợi ta đều đã có đủ.”
"Ta hiểu rõ bản thân mình, nếu như bỏ lỡ nàng, ta sẽ hối hận cả đời.”
"Ta chưa bao giờ hối hận vì những việc mình làm, nàng cứ việc an tâm chờ ngày lên kiệu hoa, đợi ta đến cưới."