MẸ CHỒNG CHỈ THÍCH BẠN GÁI CŨ CỦA CHỒNG TÔI - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2024-11-07 16:09:47
Lượt xem: 1,061
6
Bố chồng thở dài, lúc này mẹ chồng tức tối từ trong phòng lao ra, trừng mắt nhìn từng người chúng tôi rồi “hừ” một tiếng quay vào.
Chồng tôi nói: “Đó là cách bà ấy thể hiện sự giận dỗi.”
Tôi không nhịn được cười: “Dễ thương thế này là sao?”
Sau vụ đó, mẹ chồng cuối cùng cũng yên tĩnh được một thời gian, còn tôi mỗi tuần đeo một trong bốn chiếc túi không giống nhau đến công ty, khiến các đồng nghiệp phát ghen.
Tôi nói với mọi người rằng đây là quà của mẹ chồng.
Các đồng nghiệp thậm chí không chịu nổi: “Đừng kể nữa, đúng là bà mẹ chồng trong mơ, tôi ghen tỵ quá!”
Tối hôm đó, tôi lại thức dậy giữa đêm và nghe thấy tiếng mẹ chồng thì thầm gọi điện thoại trong phòng khách.
Tôi cạn lời, bà không thể chọn chỗ nào khác để gọi sao?
Không cần nói cũng biết, chắc lại gọi cho Lục Tiểu Vũ.
Từ phía phòng khách, giọng bà đầy hào hứng: “Con bảo dì nên nhờ họ hàng gây áp lực với nó? Để người ta nói con bé không đảm đang sao? Liệu như vậy có quá đáng không?”
“…Ừ, Tiểu Vũ nói đúng, con thật là thông minh. Mai dì sẽ làm như con nói.”
Tôi nhanh chóng trở về phòng, không hiểu sao lại có chút mong đợi xem mẹ chồng còn bày trò gì nữa.
Quả nhiên, hôm sau mẹ chồng thông báo sẽ tổ chức một bữa tiệc tối, mời nhiều bạn bè và họ hàng đến dự, yêu cầu chúng tôi cùng tham gia.
Bố chồng càu nhàu: “Bạn bè gì, mấy người bạn của bà bao lâu rồi không liên lạc? Mấy họ hàng đó cũng được bà mời đến sao?”
Tôi cố tình nói đùa: “Mẹ ơi, tối nay con phải tăng ca, không đi được được không ạ?”
Mẹ chồng lập tức lo lắng: “Không được, Dương Dương, con nhất định phải đến.”
Chồng tôi bỗng cảm thấy bất thường, anh kéo tôi vào phòng và hỏi:
“Em có biết bà ấy định làm gì không?”
Tôi kể lại cuộc trò chuyện hôm qua mà tôi nghe lén được. Chồng tôi thở dài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/me-chong-chi-thich-ban-gai-cu-cua-chong-toi/chuong-6.html.]
“Anh sẽ phải nói rõ với mẹ về chuyện Lục Tiểu Vũ thôi, không thể để bà ấy cứ ngày ngày thông đồng với người ngoài để bày trò với người trong nhà.”
Tôi tò mò hỏi: “Thế mẹ anh ngày xưa quan hệ với bà nội thế nào?”
Mạnh Khởi thở dài: “Ngày nào cũng cãi nhau, khiến bố anh không dám về nhà.”
Tối đó, chúng tôi đến khách sạn sang trọng mà mẹ chồng đã đặt, không ngờ bà thực sự mời cả một bàn đầy người.
Trên bàn là toàn những món sơn hào hải vị và rượu cao cấp, tốn vài chục triệu, mẹ chồng lại chịu chơi thế sao?
Trong đó có mấy người bạn cũ của bà, họ nhìn tôi với ánh mắt đầy ác ý.
Mẹ chồng ngồi ở ghế chính, gượng cười: “Dương Dương đến rồi à.”
Tôi mỉm cười gọi một tiếng mẹ, sau đó cùng chồng bê nhiều túi quà tặng phân phát cho từng khách mời.
“Con chưa có cơ hội chào hỏi các bác. Đây là món quà nhỏ mà con và Mạnh Khởi chuẩn bị, xin mọi người nhận cho.”
Mẹ chồng rõ ràng không ngờ tôi làm như vậy, bà ho vài tiếng, mấy người bạn của bà vốn định không nhận quà.
Nhưng tôi đã tươi cười đến tận nơi, tặng họ khăn lụa thêu cao cấp.
Tôi thân mật gọi từng người là “bác gái”, đúng là “miệng cười ai nỡ đánh người tươi”, quả nhiên, họ nhanh chóng vui vẻ nói chuyện với tôi.
Trước khi vào bàn, tôi đã ghi điểm một cách khéo léo.
Khi ngồi xuống, mấy bác gái bắt đầu khen chồng tôi không ngớt.
“Nhìn cậu Mạnh Khởi kìa, học 985 cả đại học lẫn cao học, đẹp trai thông minh. Nếu không phải đã có vợ thì chắc chắn nhiều cô đuổi theo lắm nhỉ?”
Chồng tôi cười: “Cháu có giỏi gì đâu ạ? Vợ cháu mới giỏi, cô ấy tốt nghiệp thạc sĩ trường Ivy League, hiện làm quản lý ở công ty dược. Cháu làm gì dám để các cô gái theo đuổi, phải bám chặt vợ thôi.”
Tôi nghe mà toát mồ hôi, chồng tôi thật biết cách “nổ”, tôi chỉ là thạc sĩ bình thường ở nước ngoài thôi mà.
Các bác gái đều ngạc nhiên: “Ồ, Dương Dương giỏi vậy sao! Chắc chắn kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ?”
Chồng tôi tỏ vẻ tự hào: “Đương nhiên rồi, vợ cháu là phó giám đốc công ty, lương thưởng cổ phiếu đều gấp đôi cháu!”
??? Anh nói dối không sợ dài mũi à?