Minh Hôn - 1025
Cập nhật lúc: 2024-07-30 17:52:01
Lượt xem: 27
Lão Phong nghe vậy, đột nhiên mỉm cười: “Có duyên không phận. Xung quanh cậu có nhiều cô gái trẻ đẹp như vậy. Chờ sau khi minh ước được giải trừ thì tìm một người khác. Tôi thấy cô bạn thanh mai trúc mã Triệu Tiểu Mạn của cậu cũng không tệ."
Lão Phong nói đùa, nhưng tôi lại vừa lái xe vừa xua tay.
Tôi và Tiểu Mạn rõ ràng là tình nghĩa anh em, sao lại phát triển thành tình yêu nam nữ được cơ chứ .
Hơn nữa, hiện tại tôi chỉ toàn tâm toàn ý yêu Thượng Quan Thư, thực sự không có suy nghĩ gì thêm về những cô gái khác.
Đến nỗi về vấn đề âm dương cách biệt, tôi cũng không nghĩ nhiều về nó. Chỉ cần tôi có thể ở bên cạnh cô ấy, đó chẳng phải là kết quả tốt nhất sao?
Lòng tôi nghĩ vậy, nhưng lại không nói ra.
Tôi trò chuyện với lão Phong một lúc, nhưng lão Phong lại đột nhiên đổi chủ đề, hỏi đêm hôm trước tôi ở đâu, nói lúc đó cậu ấy ra ngoài ăn thịt nướng thì nhìn thấy tôi lái xe đi.
Nghe lão Phong hỏi, tôi bất đắc dĩ mỉm cười.
Khi nhắc đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, tôi có hơi khó xử, nhưng cũng có một loại cảm giác nhẹ nhõm.
Giết quỷ sai, chuyện này kích thích đến thế nào cơ chứ? Mặc dù chuyện này huyên náo có hơi lớn, nhưng ít nhất bây giờ tôi không cảm thấy chút nguy cơ nào.
Ngoài ra, lão Phong đã biết về chuyện minh hôn của tôi, nên tôi cũng không giấu giếm mà nói thẳng với cậu ấy, đêm đó tôi và Thi Muội đi tham gia Quỷ yến.
Lão Phong nghe vậy, khuôn mặt vốn bình tĩnh của cậu ấy rốt cục đã lộ ra vẻ kinh hãi.
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc, khi tôi kể rằng nơi tôi đến là một biệt thự trên núi, khắp nơi đều là quỷ lão một phương, cuối cùng còn g.i.ế.c c.h.ế.t quỷ sai, lão Phong đã hoàn toàn sợ ngây người.
Khuôn mặt cậu ấy đầy hoài nghi, tròng mắt trừng lớn, thậm chí không thể tin được.
Cùng lúc đó, cuộc trò chuyện của chúng tôi cũng thu hút được sự chú ý của Độc đạo trưởng ở hàng ghế sau.
Sau khi nghe xong, Độc đạo trưởng không khỏi kinh ngạc, liên tục truy hỏi.
Vẻ mặt tôi nhẹ nhàng kể cho họ nghe toàn bộ câu chuyện.
Độc đạo trưởng và lão Phong đều hít một hơi khí lạnh, Độc đạo trưởng trầm mặc không nói.
Lão Phong lại nói tôi g.i.ế.c rất hay, nếu cậu ấy có ở đó cũng sẽ giúp tôi băm tên đó ra thành trăm mảnh.
Độc đạo trưởng cau mày, nói tôi đã gây ra họa sát thân, trong vòng bảy ngày nhất định sẽ có quỷ sai tới cửa câu hồn hỏi tội.
Tôi hoàn toàn không quan tâm đến điều này, sau đó tôi nói với Độc đạo trưởng về kế hoạch của Dạ Phong.
Độc đạo trưởng cau mày, có chút u sầu.
Cuối cùng thì thở dài, nói tôi dù có giấu được một lúc thì cũng không thể giấu được cả đời.
Trăm năm sau khi tôi xuống địa ngục, nếu mở Sổ Sinh Tử ra thì nhất định vẫn sẽ tra được đến cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1025.html.]
Hơn nữa còn nói phương pháp giống như sư phụ, để tôi tích lũy thêm công đức, làm cho phúc đức của mình to lớn hơn.
Đồng thời còn phân tích một lượt, cho rằng quỷ sai kia hùng hổ dọa người, dù tôi đã g.i.ế.c đối phương.
Nhưng chỉ cần phúc đức của tôi to lớn, công đức đủ nhiều, vậy thì ngày sau tôi có thể miễn trừ tội lỗi.
Tôi đương nhiên đồng ý với lời này của Độc đạo trưởng, nhưng tôi cảm thấy, còn rất lâu nữa tôi mới chết.
Vì vậy, tôi cũng không quá để tâm.
Trong lúc trò chuyện, chúng tôi đã đến trấn nhỏ dưới núi Lang Nha.
Đến nơi, chúng tôi lần lượt xuống xe.
Nhưng sau khi xuống xe, tôi phát hiện trong trấn tràn ngập âm khí, sương đen bao phủ, quỷ ảnh dày đặc.
Loại cảm giác này, nào giống trấn nhỏ của con người, rõ ràng chính là một ngôi mộ tập thể.
Không chỉ vậy, chúng tôi còn ngạc nhiên phát hiện, cả trấn thế nhưng lại vắng vẻ đến đáng sợ, bây giờ cùng lắm mới chỉ một, hai giờ chiều.
Thế nhưng trong trấn nhỏ này lại không có lấy một bóng người, giống như mọi người ở đây đều đã bị bốc hơi vậy...
******
Nơi này tuy rằng hẻo lánh, nhưng nó đã khác hoàn toàn so với lần trước chúng tôi đến đây.
Đặc biệt là loại âm khí tràn ngập khắp nơi thế này, làm sắc mặt của mỗi người chúng tôi đều tối sầm lại.
Âm khí ở đây rất nồng đậm, như thể chúng tôi đang đi tới bãi tha ma vậy.
Độc đạo trưởng lập tức tháo kính râm ra, để lộ ra đôi mắt màu đỏ rực như mắt thú.
Chỉ thấy con ngươi của Độc đạo trưởng đột nhiên co rút lại, sau đó lên tiếng: “Nơi này không phải nơi sạch sẽ, mọi người phải cẩn thận một chút!”
“Lần trước chúng ta tới đây, nơi đây còn có rất nhiều người. Sao hôm nay quay lại đã biến thành như thế này rồi?” Lão Phong khó hiểu hỏi.
Tôi hít một hơi thật sâu, rồi quay lại nói với mọi người: “Chỉ e là nơi này đã xảy ra chuyện gì đó, chúng ta tiến lên phía trước quan sát thử đi!”
Nói xong, tôi là người đầu tiên bước về phía trước.
Đường phố dường như đã lâu chưa có ai dọn dẹp, lá khô rơi vãi khắp nơi, toàn bộ thị trấn nhỏ yên lặng đến rợn người.
Tuy rằng lúc này là ban ngày, nhưng cảm giác khiến người ta lo lắng và bất an vẫn hiện diện rõ mồm một như cũ.
Chúng tôi đi từng bước về phía trước, nhưng trước sau vẫn không phát hiện ra bóng dáng của một người nào, thậm chí càng đi, càng cảm nhận được âm khí nặng nề, xen lẫn cả một chút khí tức của thi sát.
Tôi cảm nhận được rất rõ loại khí này, chỉ e là ở cuối phố này có một ổ âm quỷ, hơn nữa còn có rất nhiều ma quỷ tụ họp ở đó.