Minh Hôn - 1047
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:02:02
Lượt xem: 12
Trương Tử Đào lại lộ ra một vẻ đắc ý: “Đinh Vĩ, cơ thế mới này của tao thế nào? Chỉ với chút sức lực của mày không thể ngăn cản tao được đâu!”
Nói xong, Trương Tử Đào lại định dùng sức.
Nhưng trong mắt tôi lại toát ra sát khí, tôi lạnh lùng nói một câu: “Vậy sao?”
Lời còn chưa dứt, tay trái của tôi đã sờ xuống vùng eo, thình lình rút ra con d.a.o găm cán ngắn, đó chính là Linh Đao.
Linh Đao vừa ra khỏi vỏ, đã phát ra một tiếng “vèo”, nó bay thẳng về phía cổ Trương Tử Đào với luồng khí lạnh và sát khí vô hạn…
*****
Trương Tử Đào rõ ràng quá mức cuồng ngạo và kiêu căng, căn bản là không hề để tôi vào trong mắt.
Tuy rằng không biết thằng khốn này đã dùng cách nào, nhưng gã đã được hồi sinh cả m.á.u thịt, hơn nữa thực lực của gã cũng tăng lên không ít.
Nhưng mà, gã sẽ phải trả giá lớn vì đã khinh thường tôi.
Tôi bất ngờ vung d.a.o trong tay trái lên, khiến cho Trương Tử Đào cũng thấy bất ngờ.
Gã chỉ cảm thấy một luồng ánh sáng lạnh lẽo phóng tới, chĩa thẳng vào cổ mình.
Sắc mặt của Trương Tử Đào chợt thay đổi, trong lòng gã vang lên một tiếng “lộp bộp”, chợt nhận ra có điều không ổn.
Đồng thời, gã cũng rụt cổ lại theo bản năng.
Vào lúc đối phương rụt cổ lại, Linh Đao cũng đã bay xẹt qua cổ gã, trực tiếp tạo ra một vệt máu, đáng tiếc không thể g.i.ế.c c.h.ế.t được tên khốn này.
Trương Tử Đào lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, gã vừa mới có được cơ thể này, yêu thích đến nỗi không thể buông tay được.
Hiện tại bỗng nhiên lại cảm nhận được sự đau đớn, hơn nữa cơn đau này lại truyền tới từ trên cổ, làm cho gã vô cùng sợ hãi, sợ mình sẽ bị thương, hoặc là sợ cơ thể của mình sẽ c.h.ế.t đi lần nữa.
Vốn dĩ gã đang chiếm được thế thượng phong, nhưng bây giờ gã lại vội vàng lùi lại, không dám tiếp tục chiến đấu với tôi nữa.
Nhưng ngay lúc đối phương vừa buông tay ra, tôi đã hừ lạnh một tiếng, rồi giơ chân ra đá.
Một tiếng “Bang” vang lên, tôi trực tiếp đá vào bụng đối phương.
Trương Tử Đào kêu “A” một tiếng, cả người bị ngã ngửa ra sau.
Tôi không có chút do dự nào, trực tiếp ném thanh kiếm gỗ đào trong tay ra, tôi muốn dùng một kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t tên khốn này.
Còn tôi cũng không hề chậm chạm thêm phút giây nào, nhanh chóng bước tới và đ.â.m mạnh Linh Đao trong tay xuống.
Liên tiếp hai lần, chuẩn bị g.i.ế.c c.h.ế.t Trương Tử Đào.
Trương Tử Đào cũng không ngờ rằng mình đang chiếm thế thượng phong, lại đột nhiên rơi vào hoàn cảnh khốn đốn thế này.
Gã cố chịu đựng cơn đau ở bụng và vội vàng né tránh thanh kiếm gỗ đào của tôi.
Hơn nữa, gã còn khống chế mấy chục con quỷ ảnh kia nhào về phía tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1047.html.]
Âm thanh “Hô hô hô” không ngừng vang lên, gió lạnh cũng thổi không ngừng.
Hơn mấy chục quỷ ảnh liên tiếp lao về phía tôi, tôi ném mạnh thanh kiếm gỗ đào ra, xuyên qua cánh tay của Trương Tử Đào, nhưng không tạo ra vết thương ở nơi yếu hại nào, chỉ để lại một vết cắt đang rỉ máu.
Trương Tử Đào liên tục né tránh, nhưng thân hình gã vẫn không đứng vững.
Loại cơ hội tốt thế này, tôi tuyệt đối không thể bỏ qua.
Đối mặt với mấy chục con quỷ ảnh, tôi không hề sợ hãi, còn dự định sẽ vượt qua chúng.
Trong nháy mắt, hơn chục con quỷ bám lấy tôi, chúng há to miệng và cắn vào nhiều vị trí trên cơ thể tôi.
Những cơn đau nhói ập đến, ngay sau đó tôi lập tức cảm giác được đám quỷ ảnh này đang hút linh lực của tôi.
Vào thời điểm quan trọng như thế này, làm sao tôi còn quan tâm đến bọn chúng được chứ?
Tôi tung người nhảy lên, nhìn thấy Trương Tử Đào vẫn đang lảo đảo không đứng vững, tôi trực tiếp gầm lên: “Trương Tử Đào, chịu c.h.ế.t đi!”
Nói xong, tôi đ.â.m Linh Đao trong tay xuống.
Trương Tử Đào vô cùng sợ hãi, giờ phút này gã đã không còn đường rút lui, cũng không thể né tránh.
Gã giơ cờ hồn lên theo bản năng, muốn dùng thứ này để ngăn cản tôi.
Nhưng mọi hành động của gã đều được thực hiện một cách vội vàng, trước khi gã có thể giơ được cờ hồn lên, tôi đã hạ Linh Đao xuống, đ.â.m trực tiếp vào n.g.ự.c phải của đối phương.
“A!” Trương Tử Đào hét thảm một tiếng.
Gã giơ một tay lên đỡ lấy Linh Đao, phòng ngừa tôi tiếp tục đ.â.m thêm một đao xuống.
Linh Đao sắc bén dị thường, Trương Tử Đào mới vừa nắm lấy Linh Đao, m.á.u tươi đã trào ra.
Tôi nhìn người bạn học cũ này với khuôn mặt đằng đằng sát khí, không ngờ hôm nay chúng tôi lại rơi vào thế cục anh sống tôi c.h.ế.t thế này.
Tôi tăng sức mạnh, tiếp tục hướng mũi Linh Đao đ.â.m về phía n.g.ự.c của gã.
Trương Tử Đào lại hét thảm lên một tiếng, đồng thời gã cảm thấy sức lực của mình đang bị Linh Đao hút đi như thủy triều…
Tuy nhiên gã không có phản ứng gì nữa, tám tên yêu đạo mặc đồ đen đang chiến đấu với Dạ Hinh và Lý Húc từ xa đều chú ý đến tình hình của Trương Tử Đào bên này.
Nhìn thấy tôi dùng d.a.o găm đ.â.m vào n.g.ự.c phải của Trương Tử Đào, tất cả bọn chúng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và sợ hãi.
“Thiếu chủ!”
“Thiếu chủ!”
“…”
Tám người cùng đồng thanh một lời, vốn dĩ bọn chúng đang chiến đấu rất hăng hái, thế nhưng lúc này đều không màng tất cả, đồng loạt xoay người vọt về phía tôi đang đứng.
Nhưng Dạ Hinh cùng Lý Húc nhất định phải chiến đấu với đám người này đến cùng, cả hai bên cùng rơi vào thế giằng co.